Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 966. Bắt đầu từ người già!




Đại lục Ma Vũ, biên thùy đất nước Murphil.
Một người đàn ông tám mươi tuổi ở thị trấn Kerry tỉnh dậy sau giấc ngủ.
“Cơ thể này thật suy yếu, gần như đèn cạn dầu tắt!”
Phán đoán cơ thể này sống sót sau ba ngày suy nhược sẽ không có vấn đề gì, Hoàng Đông Kiệt theo kinh nghiệm trong quá khứ tiêu hóa ký ức của nguyên chủ.
“Ây da, có cô gái tai thú!”
Vừa tiêu hóa trí nhớ, Hoàng Đông Kiệt đã có hiểu biết khái quát về thế giới này.
Thế giới này hẳn là một thế giới giả tưởng phương Tây, không chỉ có những cô gái tai thú thỏa mãn sở thích của trạch nam mà còn có công hội Mạo Hiểm Giả, người hâm mộ, dũng sĩ, vâng vâng.
Thứ nên có đều có, không nên có cũng có.
Hệ thống lực lượng chủ đạo là ma pháp và đấu khí, ngoài ra còn có các hệ thống khác như trùng sư, khôi lỗi sư, vâng vâng.
Cấp độ của ma pháp sư từ thấp đến cao: cấp 1 đến cấp 9.
Kỵ sĩ rèn tu luyện đấu khí chỉ có năm cấp độ.
Kỵ sĩ kiến tập, cũng chính là kỵ sĩ sơ cấp.
Kỵ sĩ trung cấp.
Kỵ sĩ cao cấp.
Kỵ sĩ Đại Địa.
Kỵ sĩ Không Trung.
Các kỵ sĩ sơ cấp tương ứng với các ma pháp sư cấp 1 và cấp 2.
Các kỵ sĩ trung cấp tương ứng với các ma pháp sư cấp 3 và cấp 4.
Các kỵ sĩ cấp cao tương ứng với các ma pháp sư cấp 5 và cấp 6.
Kỵ sĩ Đại Địa tương ứng với các ma pháp sư cấp 7 và cấp 8.
Kỵ sĩ Không Trung tương ứng với các ma pháp sư cấp 9.
Kỵ sĩ dựa vào sự rèn luyện thể chất tích lũy theo thời gian, trong khi ma pháp sư dựa vào tài năng, ai mạnh hơn ai yếu hơn, trong cùng một cấp độ còn phải xem mạng ai cứng hơn.
Nhưng có rất nhiều người thích làm ma pháp sư, chẳng vì lý do gì mà chỉ một từ: ngầu! Nhưng thiên phú lại cản hầu hết mọi người ngoài cửa.
Nguyên chủ không biết thế giới này rốt cuộc lớn bao nhiêu nhưng hắn biết trên thế giới này nếu có dũng sĩ thì nhất định phải có ma vương hay gì đó tương tự.
Thế giới rất rộng lớn, chắc chắn chim gì cũng có.
Chủng người Á, các loại thú là trạng thái bình thường.
“Thế giới này “ta” là người già nhưng tâm không già!”
Hoàng Đông Kiệt lắc đầu, tên ban đầu của hắn là:Negan Culadra, nhìn xem cái tên này giống số phận của nhân vật chính hoặc là nhân vật phản diện đến mức nào.
Nhưng nguyên chủ chiều cao khiêm tốn, thấp cũng không nói, còn cản chân nghiêm trọng.
Tám mươi nhưng vẫn không chịu về hưu, sinh thời muốn đạt được đẳng cấp Bạch Kim.
Cấp bậc Bạch Kim đề cập đến cấp độ của Mạo Hiểm Giả, cho dù đó là cấp độ Mạo Hiểm Giả cá nhân hay cấp độ đoàn Mạo Hiểm Giả, vẫn được chia theo các cấp độ sau.
Hắc Thiết.
Thanh Đồng.
Bạch Ngân.
Hoàng Kim.
Bạch Kim.
Vinh Diệu.
Truyền Kỳ.
Từng bước tiến lên, nếu người bình thường muốn đạt được Bạch Kim, ngoài thực lực ra, còn cần có may mắn.
Tám mươi tuổi muốn đạt được cấp độ Bạch Kim là không thể nào, nhưng hắn là một người bảo thủ, thà chết chứ không bỏ cuộc cho đến khi đạt đến cấp độ Bạch Kim.
Tuy nguyên chủ là một người bảo thủ nhưng cũng không ngốc, biết một cá nhân khó có thể đạt tới cấp độ nên tổ chức một nhóm đi nhận nhiệm vụ.
Rất nhiều Mạo Hiểm Giả cấp cao chính là hoàn thành nhiệm vụ như vậy mà đi lên.
Khi còn trẻ, hắn lấy thực lực kỵ sĩ trung cấp tổ chức một tiểu đội, hắn làm đoàn trưởng phấn đấu gần sáu mươi năm, đoàn mạo hiểm của hắn vẫn là cấp bậc Bạch Ngân như trước.
Người đến tuổi trung niên, thực lực bắt đầu giảm xuống chứ đừng nói hắn đã tám mươi tuổi. Giờ phút này đoàn mạo hiểm của hắn, ai đi thì đi, về hưu thì về hưu, chết thì chết, hiện tại chỉ còn lại có hai đồng đội.
Một người có vận khí tốt, đi theo hắn bốn năm mươi năm còn sống, Luân Nạp!
Làm Mạo Hiểm Giả không thể tồn tại cả đời, những người đã làm Mạo Hiểm Giả mười năm mà vẫn chưa nghỉ hưu đều là Mạo Hiểm Giả tinh anh hoặc là bọn họ may mắn, thần chết không lấy đi mạng sống của họ.
Làm Mạo Hiểm Giả hai mươi năm, trong công hội Mạo Hiểm Giả khổng lồ có rất ít người, hoặc là người điên hoặc là cường giả.
Làm Mạo Hiểm Giả ba mươi năm, lão nhân có thể đi theo nguyên chủ tìm đường chết trong bốn năm mươi năm mà vẫn còn sống là điều hiếm thấy.
Chỉ là Luân Nạp đã gần bảy mươi rồi, ai cũng có thể thấy hắn như cây khô sắp chết.
Thành viên còn lại được nguyên chủ nhặt được, tên là Coway, đây là giản danh, không biết tên đầy đủ là gì, hắn không muốn nói. Một đêm vào mười năm trước, lúc hắn hấp hối đã được nguyên chủ cứu giúp.
Hắn không chỉ cao to khỏe mạnh mà còn có vẻ ngoài rất hung dữ, dưới tai có một vết sẹo gớm ghiếc chạy từ khóe mắt trái đến sườn mặt phải.
Nếu không phải cánh tay trái sóng vai của hắn bị gãy, hắn là một người tàn tật thì chỉ sự hiện diện của hắn cũng đủ khiến trẻ con sợ đến phát khóc.
Khoảnh khắc được nguyên chủ cứu, hắn vẫn luôn đi theo nguyên chủ, nguyên nhân khiến nguyên chủ có thể sống vui vẻ, công lao phần lớn là do hắn.
Thực lực của hắn rất mạnh mẽ, nhưng hắn rất lười biếng, hay nói cách khác hắn không quan tâm đến bất kỳ việc gì, chỉ khi nguyên chủ gặp tình huống nguy hiểm, hắn mới có tinh thần mạnh hơn một chút.
Bởi vì tính cách này của Coway, nguyên chủ muốn dựa vào hắn để đạt được Bạch Kim gần như là không thể.
Nguyên chủ cũng nhìn ra Coway là một lão đầu có chuyện xưa nhưng nguyên chủ cũng không hỏi nhiều, thậm chí còn không hỏi về thực lực chân chính của Coway.
Chỉ cần Coway ở đây, an toàn của hắn sẽ không có vấn đề gì, sao phải hỏi về quá khứ mà trong lòng Coway không muốn nhắc đến chứ.
Ai trong lòng mà không có một chút bí mật.
Ngoài những người đồng đội có ràng buộc rất sâu, nguyên chủ từng có một gia đình.
Mười năm trước, trong một hồi rung chuyển đứa con trai duy nhất của hắn mất tích, đến nay sinh tử chưa biết.
Tuy nhiên theo kinh nghiệm của Hoàng Đông Kiệt, khả năng cao là người con trai này vẫn còn sống, bằng không sau đó sao làm nên chuyện xưa.
Ngay khi Hoàng Đông Kiệt trong lều ngồi dậy, Coway đứng bên ngoài đã cảm giác được nhưng hắn vẫn im lặng nhìn những vì sao trên bầu trời ngẩn người...
Một người khác trong căn lều cũng sột soạt tỉnh dậy.
Hết chương 966.

Bạn cần đăng nhập để bình luận