Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1462: Người của Thiên Ngoại

Chương 1462: Người của Thiên NgoạiChương 1462: Người của Thiên Ngoại
"Hắn nói hắn không kết giao với bất cứ kẻ nào, cũng không gia nhập bất kỳ thế lực nào để cung phụng, chúng ta đây sẽ tặng lễ cho hắn, mặc kệ hắn có nhận hay không, chỉ cần chúng ta đưa tâm ý đến là đủ rồi."
"Nếu như không tìm được người của hắn, cứ để Bất Lương Nhân chuyển giao cho hắn, hy vọng hắn nể tình lễ vật, tận lực không nhận nhiệm vụ nào có liên quan đến việc nhằm vào phủ Thái Úy."
Tư Mã An Minh không lo lắng Huyết Thần sẽ nhận nhiệm vụ ám sát hắn, hắn nói thế nào cũng là một trong tam công của triều đình.
Tể Tướng ôm bệnh ở nhà tĩnh dưỡng, Ngự Sử Đại Phu lại không nhanh được, ngoại trừ Tần Vương đại biểu cho tông thân nhất phái của hoàng thất thỉnh thoảng đối nghịch với hắn ra, quyền thế của hắn có thể nói là dưới một người, trên vạn người.
Hắn đại biểu cho bộ mặt của triều đình, ngoại trừ những người có huyết hải thâm thù đối với hắn thỉnh thoảng tới ám sát hắn ra, không người nào dám gây bất lợi cho hắn.
Huyết Thần là Tiên Thiên đỉnh phong không sai, nhưng chỉ cần hắn không phải Tông Sư Chí Cường, hắn không thể không kiêng ky triều đình, trừ phi Huyết Thần phát điên, thật sự nhận nhiệm vụ ám sát hắn.
Nhưng mà khả năng này rất thấp.
Nhưng lễ vật phải tặng, bởi vì Huyết Thần đã cho thấy tường Chân Khí ba thước ở trước mặt người đời, chuyện hắn trở thành Tông Sư Chí Cường đã là định trước, tặng lễ sẽ luôn có cơ hội để cho Huyết Thần ghi nhớ hắn.
"Lão già Trương Vi Dân này, bất kể ta đối với loại người như hắn vô cùng chán ghét đến thế nào, nhưng hình tượng vì nước vì dân của hắn quá sâu đậm lòng người."
"Lần này bị giáng chức, với cái tuổi này của hắn, hắn không thể nào lại có cơ hội trọng dụng lại một lần nữa, một khi hắn bị giáng chức, thời đại thuộc về ta liền tới rồi."
Hồ Đường Huy hỏi.
"Lão gia, một khi hắn bị giáng chức, có cần tìm người tiễn hắn lên đường trước hay không."
Tư Mã An Minh đem chuyện của Huyết Thần đặt xuống, nghĩ đến đối thủ cũ Ngự Sử Đại Phu Trương Vi Dân sắp sửa phải hạ màn, trong lòng hắn đó là một niềm vui.
"Không, hắn không thể chết, hắn vừa chết người khác sẽ cho rằng là ta làm."
"Lão già Trương Vi Dân này luôn ở trên triều đình đối phó ta, nhưng hắn chung quy vẫn thua ta, cửa ải này hắn không bước qua được, hắn bị giáng chức đã là định trước."
Tư Mã An Minh mặc dù cũng muốn giết Trương Vi Dân cho xong hết mọi chuyện, nhưng trương Vi Dân thật sự không thể chết, nếu hắn chết, kích động những học sinh kia, sẽ mang đến phiền toái rất lớn.
"Hơn nữa ở trên triêu đình, học trò của hắn rất nhiều, cái chết của hắn nếu như quy đến trên đầu ta, thêm với bệ hạ đối với ta ít nhiều có chút bất mãn, ta e rằng sẽ trở thành bia ngắm, bị tước đoạt đại bộ phận quyền lực."
"Cho nên hắn không thể chết được, ta còn muốn hắn an hưởng tuổi già."
"Nếu như chúng ta giết hắn, không phải thành toàn cho hắn, khiến cho hắn có được Mỹ danh một đời danh thân sao?"
Tư Mã An Minh tâm trạng trở nên phập phồng.
Lão quản gia Hồ Đường Huy nghe thấy lão gia không giết Trương Vi Dân, còn muốn Trương Vi Dân an hưởng tuổi già, liền đem chuyện của Trương Vi Dân buông xuống, nhắc tới một chuyện khác.
"Hừ, Thái Tử gần đây có chút nhẹ nhàng rồi, nhúng tay vào chuyện kinh doanh Tiền Trang, che chở người dưới trướng mưu cầu mạng người, còn dám tư mộ binh sĩ, chế tạo vũ khí, hắn thật sự không sợ bị người khác phát hiện." "Lão gia, phía Thái Tử bên kia dường như có chút bất mãn đối với chúng ta."
"Lão gia, Thái Tử chỉ sợ là gấp gáp làm Hoàng Đế, nếu như hắn muốn tạo phản, chúng ta..."
Tư Mã An Minh biết để cho người dưới trướng vạch rõ quan hệ cần thời gian, cho nên hắn không vội.
"Thứ ta cần chẳng qua là một Tân Hoàng Đế dễ dàng khống chế, hắn đã không thức thời như vậy, vậy phải vạch rõ quan hệ với hắn."
"Hắn cũng không suy nghĩ một chút xem, vị trí của ta bây giờ đã làm đến cực hạn, ta giúp hắn thượng vị, hắn có thể để cho ta thăng chức đến đâu chứ?"
"Hắn không phải là sản sinh xuất bất mãn đối với chúng ta, chỉ sợ sau khi hắn thượng vị, đối tượng thanh trừ đầu tiên chính là ta."
"Tìm một cơ hội khiến cho hắn ngay Thái Tử cũng không làm được, rồi tìm một hoàng tử dễ khống chế một chút mà giúp đỡ."
Lão quản gia Hồ Đường Huy đang hỏi thăm ý của lão gia.
Y Nhân Tiếu
"Tường điểu và Huyết Thần có phải ngay từ đầu đã quen biết hay không, Con Vẹt phóng hoả ở Tân Vương phủ, đó có phải là đại biểu Huyết Thần cũng có địch ý đối với Tân Vương phủ hay không?"
"Tường điểu quá thần kỳ, nó dường như không gì không biết đối với chuyện của thiên hạ, hơn nữa dường như nó có trí tuệ của nhân loại."
"Huyết Thần không thể tra ra dấu tích, một cường giả Tiên Thiên đỉnh phong làm sao có thể không có dấu vết để tìm kiếm chứ, hắn rốt cuộc là thân thánh phương nào?"
"Đột nhiên xuất hiện? Thần kỳ? Không có dấu vết tìm kiếm? Tường điểu đã khẳng định rồi, nó và người sở hữu thân khí là đến từ cùng một chỗ."
"Tường điểu nhận Huyết Thần làm chủ, thêm với Huyết Thần cũng là không có dấu vết để tìm kiếm, vậy Huyết Thần kia tám chín phần giống với người sở hữu thần khí, là người của thiên ngoại."
Liễu Dung chau mày, trong lòng suy đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận