Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 122. Diễn viên nhiều quá!




“Phản đồ, ngươi là phản đồ chết tiệt, vì lợi ích mà bán đứng nơi ngươi lớn lên, ngươi có còn là người hay không?”
Chúng trưởng lão Quy Vân sơn trang mỗi người đều vô cùng phẫn nộ nhìn Đỗ Tư Tráng, có trưởng lão còn mở miệng mắng chửi.
“Ta lớn lên ở sơn trang, không sai, nhưng trong lòng ta hiểu rất rõ, ngay từ đầu Quy Vân sơn trang bồi dưỡng ta làm tử sĩ.”
“Nếu như không phải thiên phú của ta đột nhiên xuất hiện, bọn họ đổi hình thức bồi dưỡng ta, ta có thể đã sớm không biết chết ở xó xỉnh nào rồi.”
“Những năm gần đây, ta vì Quy Vân sơn trang báo đáp, sớm đã trả hết chút tình cảm này, ta đã không còn nợ gì Quy Vân sơn trang nữa.”
“Bây giờ ta vì chính ta mà sống, ta khuyên các ngươi nên đầu hàng sớm một chút là tốt nhất, Quy Vân sơn trang không thể thắng được.”
Đỗ Tư Tráng nhìn chúng trưởng lão Quy Vân sơn trang nói.
“Đồ chó! Ngươi cho rằng chúng ta cũng giống như ngươi, vì lợi ích mà phản bội người nhà của mình sao?”
“Đỗ Tư Tráng, ta nói cho ngươi biết, ngươi làm chó cho Bá Đao Hội sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu, lợi ích bọn họ cho ngươi ngươi có thể giữ được sao?”
“Chờ Bá Đao Hội lợi dụng ngươi xong, bọn họ sẽ cướp lại toàn bộ lợi ích đã cho ngươi!”
“Nhìn ngươi thuận mắt thì để lại một cái mạng chó cho ngươi, nhìn ngươi không thuận mắt thì một đao làm thịt ngươi!”
“Đừng có mà không tin, đây là kết thúc của một kẻ làm chó!”
Đoàn trưởng lão Quy Vân sơn trang cũng có người đặc biệt độc miệng, vừa mở miệng liền mắng Đỗ Tư Tráng là đồ chó.
Đỗ Tư Tráng vừa nghe, cảm xúc âm tình bất định, hắn biết tình huống như này không phải là không thể phát sinh, nhưng hắn đã không được lựa chọn nữa.
Quy Vân sơn trang đã không chứa chấp hắn nữa, hắn chỉ có thể làm đến cùng.
“Hừ, các ngươi cho rằng chỉ có một mình ta phản bội sơn trang sao, các ngươi thật sự nghĩ tất cả mọi người đều tốt sao, các ngươi nhìn xem trong các ngươi đã thiếu ai?”
Khóe miệng Đỗ Tư Tráng nhếch lên, hắn hành động thất bại mặc dù hơi đáng tiếc, nhưng còn có một người khác hành động thành công, vậy ảnh hưởng cũng không lớn.
“Cái gì, còn có người phản bội sơn trang!”
“Là ai, rốt cuộc là ai, lão tử không thể không xé xác hắn!”
“Nhâm Hải Thành đâu, Nhâm Hải Thành đâu rồi?”
“Không xong rồi, Nhâm Hải Thành không ở đây, chẳng lẽ kẻ phản bội khác chính là hắn?”
“Nói, có phải Nhâm Hải Thành cũng giống như ngươi, cũng phản bội sơn trang hay không, hắn đi đâu rồi?”
Chúng trưởng lão của Quy Vân sơn trang vừa nghe đã nóng nảy, quét hết hiện trường thì phát hiện không thấy bóng dáng Nhâm Hải Thành, bỗng nhiên trong lòng đều bất an.
“Không sai, hắn cũng giống như ta, đều bị Bá Đao Hội mua chuộc.”
“Các ngươi ngẫm lại xem, nếu ta tập kích Vương Thiên Đoan thành công, ai hoảng hốt nhất, khẩn trương nhất, có phải là Vương Nguyên Vinh đang chém giết cùng với Đao Vương hay không?”
“Ngoại trừ Vương Thiên Đoan ra, còn có ai là điểm yếu của Vương Nguyên Vinh?”
Đỗ Tư Tráng vừa dứt lời, sắc mặt mọi người Quy Vân sơn trang toàn bộ đại biến.
Ngoại trừ Vương Thiên Đoan ra, điểm yếu của lão trang chủ không phải là tôn tử Vương Tử Bác và tôn nữ Vương Quả Nhi sao?
Nhâm Hải Thành không ở đây, nói cách khác Nhâm Hải Thành chạy tới hậu viện sơn trang để gây bất lợi với Vương Tử Bác và Vương Quả Nhi.
Chúng trưởng lão của Quy Vân sơn trang sợ hãi, chuẩn bị xông ra hậu viện bảo vệ huynh muội Vương Tử Bác, chỉ là bọn họ vừa mới có hành động, mắt thấy được gì đó, thân thể chấn động dừng lại.
Vì bọn họ thấy Đông Võ vương từ hậu viện kéo theo một thi thể đi ra, thi thể đó chính là Nhâm Hải Thành.
“Thật ngại quá, ta thấy hắn lén lút đi hậu viện gây bất lợi cho Quả Nhi, không cẩn thận xuống tay nặng nên đã đánh chết hắn.”
“Các ngươi sẽ không truy cứu ta chứ?”
Hoàng Đông Kiệt vung tay lên, thi thể Nhâm Hải Thành bay tới trước người Vương Thiên Đoan.
“Tỷ, tỷ phu, cám ơn...”
Đây là lần đầu tiên Vương Thiên Đoan mở miệng gọi Hoàng Đông Kiệt là tỷ phu, hắn là thật lòng gọi, nếu như không có Hoàng Đông Kiệt xuất thủ bảo vệ, hai đứa nhỏ của hắn ở hậu viện đã gặp nguy hiểm…
“Khách sáo cái gì, ta không quen nhất là thấy người khác dùng hài tử, nữ nhân để uy hiếp hoặc là bức bách người khác. Huống chi người hắn động tới chính là Quả Nhi, chẳng lẽ hắn không biết ta là cô trượng của Quả Nhi hay sao?”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
“Đáng giận!”
Đỗ Tư Tráng tức giận nhìn Hoàng Đông Kiệt, hành động của bọn họ đều thất bại, thủ đoạn khiến Vương Nguyên Vinh thúc thủ vô sách cũng không còn nữa.
“Ngươi vẫn hèn hạ vô sỉ như vậy, cũng may kế hoạch của ngươi toàn bộ thất bại, bằng không ta thật sự sẽ khắp nơi bị ngươi kiềm chế!”
Vương Nguyên Vinh chiến đấu với Chung Hùng Nguyên cũng lưu ý tình huống chung quanh, hai hành động phản bội của mật thám cũng khiến hắn sợ hãi, cũng may hai hành động này đều thất bại.
Nếu không con trai bị đánh lén thành công, cháu trai và cháu gái bị bắt hoặc bị giết, dù xảy ra chuyện gì thì hắn cũng sẽ rối loạn tâm thần bị Chung Hùng Nguyên đánh bại.
“Hừ!”
Chung Hùng Nguyên thấy thủ hạ hành động thất bại cũng không muốn nói thêm gì, tiếp tục chém giết không ngớt với Vương Nguyên Vinh.
“Giết!”
Vương Thiên Đoan đối với đoàn người Đỗ Tư Tráng tràn đầy sát ý, dám động đến hài tử của hắn, thật sự cho rằng hắn dễ bắt nạt như vậy sao!
Nhất thời đoàn trưởng lão song phương lại hỗn chiến tại chỗ.
Lúc này bọn họ chém giết càng tàn nhẫn, không đến mười phút đồng hồ, song phương lại có hai trưởng lão chết trận.
Có điều duy nhất không thay đổi chính là, sát thủ Thính Vũ Các một mực đục nước béo cò.
Chơi Thái Cực tiếp tục chơi Thái Cực, hai tay dán lại cùng nhau, chân khí so chân khí, hai người ngồi cùng một chỗ tán gẫu ngủ gật.
Mười hai vị ngoại viện cũng ra sức, không biết gián tiếp hoặc trực tiếp giết chết bao nhiêu “Tự kỷ nhân” rồi. (*)
(*) Tự kỷ nhân: chỉ người bên mình; người nhà mình; người trong cuộc.
Cũng vì như vậy, Bá Đao Hội vốn có lợi lại chậm rãi biến thành bất lợi, điều này khiến cho các trưởng lão Bá Đao Hội vừa giận vừa gấp, bọn họ thật sự nghĩ không ra vì sao cục diện này lại biến thành như vậy.
Chẳng lẽ thật sự là bên bọn họ có quá nhiều diễn viên…
Hết chương 122.

Bạn cần đăng nhập để bình luận