Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 817. Toàn cầu khủng hoảng!




“Dừng tay lại, đồ ác ma...”
Thấy mặt đất xuất hiện những vết nứt và tần suất động đất ngày càng mạnh, thấy Mạt Nhật tiếp tục, bọn họ hét lên yêu cầu Mạt Nhật dừng tay.
Hoàng Đông Kiệt khóe miệng cười lạnh, trận doanh bất đồng, nếu Bắc Liệt có năng lực này của hắn, Bắc Liệt nhất định sẽ làm nhiều điều quá đáng hơn thế với Diệu Hạ.
Nếu khiêu khích thì sẽ phải trả giá.
Sở dĩ Diệu Hạ mời hắn đến không phải để khoe cơ bắp với thiên hạ.
Hắn đang khoe cơ bắp nhưng cơ bắp có hơi to, không biết sau này Diệu Hạ có áp chế nổi không. Một chiêu này sẽ giết chết vô số người, phản hồi sẽ ngoài sức tưởng tượng.
Nhưng những điều này không quan trọng, chỉ cần người chết không phải những người xung quanh Hoàng Đông Kiệt thì hắn có thể làm tới mức vô cùng tàn nhẫn.
cường độ của trận động đất tiếp tục tăng lên cấp năm, cấp bảy, cấp tám. Một số thành phố lớn gần rừng núi Trùng Cốc là nơi đầu tiên bị ảnh hưởng. Các tòa nhà cao tầng sụp đổ, đường sá và cầu bị gãy, tàu điện ngầm bị đại địa ép thành sắt, máu không ngừng chảy ra từ những khối sắt, tiếng than khóc, tiếng sợ hãi và tiếng khóc vang lên, từng thành phố chìm trong thảm họa vô tận. “Cứu ta với, cứu với!”
Một người dân Bắc Liệt chân bị mắc kẹt trong đống đổ nát, chưa kịp kêu cứu thì tòa nhà bên cạnh đã sập, chôn vùi hắn và vô số nạn nhân đang bỏ chạy tán loạn.
“Là, là thiên thần tức giận, là thiên thần đang trừng phạt chúng ta.”
“Một chút dấu hiệu cũng không có, động đất đã xảy ra, quốc gia làm ăn cái gì không biết!” “Không đúng, trận động đất này từ khi bắt đầu còn chưa từng dừng lại, càng ngày càng mạnh.” Số ít người sống sót đều hoảng sợ, dù kịp thời chạy đến khoảng sân rộng, bọn họ cũng cảm thấy trận động đất ngày càng mạnh, đồng thời thấy những vết nứt trên mặt đất kéo dài về phía mình, tất cả đều hoảng sợ.
Bọn họ chưa bao giờ trải qua một trận động đất lớn như vậy, tất cả đều hoảng sợ.
“Ting!”
“Ting!”
Chuông báo động ở nhiều quốc gia khác nhau đã vang lên, các vệ tinh trên khắp thế giới đã phát hiện ra các trận động đất có cường độ trên mười độ richter.
Trong một thời gian, tất cả các vệ tinh trên thế giới đều tập trung vào Bắc Liệt, một số quốc gia nắm rõ tình hình đều đoán rằng có thể là do Mạt Nhật làm, nên tất cả đều hoảng sợ.
Những quốc gia không biết rõ tình hình có thể đại khái đoán được tình hình là gì sau khi điều tra, chế tạo ra phạm vi động đất lớn như vậy, này thật sự là chuyện người có thể làm sao.
“Mạt Nhật! Mạt Nhật! Ra là vậy. Đây chính là lý do thực sự khiến Diệu Hạ đặt cho hắn danh hiệu Mạt Nhật!”
Tổng thống Thiên Lợi nói.
“Không được, hắn lợi hại quá, Diệu Hạ có con át chủ bài như vậy, quá bất lợi cho chúng ta!” Tổng thống Đức Tháp cho biết.
“Xem ra bọn người Berset đã thất bại. Bây giờ thật khó để hòa giải!”
Tổng thống Ngạo Ưng nói.
Một đám lãnh đạo quốc gia thấy hình ảnh vệ tinh truyền quay lại, sắc mặt đều rất u ám, giống như các nước khác có vũ khí hạt nhân nhưng nước mình lại không có vũ khí hạt nhân.
“Mau, mau liên hệ với Diệu Hạ và nói với bọn họ rằng chúng ta đầu hàng. Bọn họ muốn bồi thường cái gì cũng có thể, kêu bọn họ mau chóng làm cho Mạt Nhật dừng lại.”
Cao tầng Bắc Liệt hoàn toàn hoảng sợ, bọn họ là một quốc đảo, chưa bao giờ trải qua một trận động đất trên mười độ richter. Bọn họ hiểu rõ hơn ai hết một trận động đất trên mười độ có ý nghĩa gì.
Bọn họ có một miệng núi lửa đang hoạt động, một khi phản ứng dây chuyền xảy ra, toàn bộ Bắc Liệt của bọn họ có thể chìm xuống và bị biển rộng nuốt chửng.
Ở tâm trận động đất, địa bàn châu Hoa Hải vị trí Mạt Nhật đã sụp đổ và chìm xuống, nếu để Mạt Nhật tiếp tục thì Bắc Liệt của bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.
Để không bị diệt quốc, bọn họ không còn cách nào khác ngoài đầu hàng.
Bên phía Diệu Hạ, bọn họ cũng trợn tròn mắt khi thấy Mạt Nhật làm ầm ĩ như vậy, chẳng phải bọn họ chỉ muốn giết hai cường giả cấp S của Bắc Liệt thôi sao, sao lại có ý muốn tiêu diệt quốc gia của người ta?
“Sao rồi, vẫn không liên lạc được sao!”
Tần Bác Văn thấy Hoàng Đông Kiệt gây ra động tĩnh lớn như vậy, trong lòng rất lo lắng, một khi Hoàng Đông Kiệt đánh chìm Bắc Liệt xuống biển, Diệu Hạ bọn họ sẽ không những bị các nước trên thế giới tẩy chay, cô lập mà thậm chí còn trở thành mục tiêu thảo phạt của các nước trên thế giới.
Làm không tốt sẽ làm cho toàn cầu sợ hãi, Mạt Nhật vì thế mà có thể trở thành toàn kẻ thù chung toàn cầu, hắn muốn ngăn cản Hoàng Đông Kiệt tiếp tục nhưng lúc này hắn không thể liên lạc được với Hoàng Đông Kiệt, điều này làm cho hắn lòng nóng như lửa đốt.
“Không liên lạc được thì để tùy hắn đi. Xem ra hắn cũng không phải là người lỗ mãng, có lẽ sẽ không thật sự tiêu diệt Bắc Liệt!”
Tần Bác Văn nghe các đại lão nói chuyện, chỉ có thể dằn lòng lại nhưng tầm mắt vẫn luôn dán vào hình ảnh được vệ tinh truyền về.

“Ác ma, mau dừng tay, ngươi có biết ngươi sẽ giết bao nhiêu người không?”
Bọn người Yamaguchi Masaru bị chân nguyên của Hoàng Đông Kiệt treo lơ lửng giữa không trung, bọn họ nhìn mặt đất nứt ra, các lớp đất bồng bềnh lên xuống, cả trái đất trông như bị phân tán.
“Ồ, vậy thì sao?”
Những lời này của Hoàng Đông Kiệt khiến khuôn mặt Yamaguchi Masaru lập tức tái nhợt, để hắn hiểu được người chết không phải Diệu Hạ, Mạt Nhật căn bản cũng không quan tâm chút nào. Thi Đồ bên cạnh toàn thân run rẩy, hắn tự hỏi mình lấy đâu ra dũng khí mà đi gây rắc rối với con quái vật này.
Ngu! Ngu xuẩn! Hắn thật sự rất ngu xuẩn!
Không thể nghĩ ra lý do, Thi Đồ chỉ có thể tự trách mình quá ngu ngốc, tự chôn vùi bản thân. “Có hơi chậm, để tăng cường độ lên một chút!”
Hoàng Đông Kiệt cảm thấy trận động đất mười lăm độ richter chưa đủ mạnh nên đã tăng lên hơn hai mươi độ.
Nháy mắt mặt đất nứt vỡ tan rải rác, toàn bộ đại địa chìm xuống.
Không lâu sau, dưới con mắt kinh hoàng của thiên hạ, châu Hoa Hải của Bắc Liệt chìm xuống, hóa thành một mảnh biển rộng.
Một phần bảy lãnh thổ Bắc Liệt đã biến mất.
Trận động đất gây ra không chỉ có thế, mức độ thiệt hại thực tế của Bắc Liệt lớn hơn tưởng tượng, phải biết Bắc Liệt chính là một quốc gia thịnh vượng.
Con số chính xác về số người thiệt mạng trong thảm họa này cũng chỉ có sau khi Bắc Liệt làm công tác thống kê mới biết được.
Hết chương 817.

Bạn cần đăng nhập để bình luận