Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1603: Nội bộ lục đục

Chương 1603: Nội bộ lục đụcChương 1603: Nội bộ lục đục
Hồ trung đình.
"Đại soái, hung thủ giết chết Đinh Á Trình đổ tội cho thiếu soái đã tra ra, là người của Bạch Liên giáo, chỉ là hung thủ này đã chết!"
"Kỳ quái là người chúng ta cài vào Bạch Liên giáo truyền tin vê, cao tâng Bạch Liên giáo không hề hạ lệnh động thủ với thiếu soái!"
"Rõ ràng là có người muốn lợi dụng Bạch Liên giáo gây chuyện, nhưng hung thủ đã chết, không tra ra được người thật sự chỉ đạo hắn!"
Lý Quý bẩm báo.
"Biết rồi, lui xuống đi!"
Hoàng Đông Kiệt vẫy tay ra hiệu cho Lý Quý lui ra ngoài.
"Tiểu Hoàng bị đổ oan!"
"Cũng biết thông tin của ba nhân vật chính, mới có thể gây bất lợi cho các nhân vật chính!"
"Người theo dõi Cố Thiên Ca cũng truyền tin về, nói rằng Cố Thiên Ca đã bị người bí ẩn đánh rơi xuống vực!"
"Còn phải nghĩ nữa sao, chắc chắn là do người xuyên không làm!"
Hoàng Đông Kiệt nhìn con vẹt đang đậu trên giá hỏi.
"Cả ba nhân vật chính đều bị nhắm đến, ngươi nghĩ sao vê chuyện này?"
"Hơn nữa, người xuyên không này chắc chắn đã đọc cuốn sách đó trước khi xuyên không, biết được cốt truyện chính của thế giới này!"
"Lý Đạo Thần bị ám sát!"
"Tại sao bọn họ lại ẩn núp sâu như vậy, chắc chắn là vì lão đại đã thay đổi cốt truyện gốc quá nhiều!"
"Để ta phân tích xem nào, với kinh nghiệm mười mấy năm đọc sách của ta, ta thấy có thể nhắm đến cả ba nhân vật chính cùng lúc!"
"Hoặc là một liên minh gồm nhiều người xuyên không, hoặc là một người xuyên không có năng lực đặc biệt, hoặc là một người xuyên không có bàn tay vàng đặc biệt mới có khả năng như vậy!" "Tại sao lại nhắm vào nhân vật chính, có thể bàn tay vàng của bọn họ có thể cướp vận may của nhân vật chính, hoặc giết nhân vật chính có thể khiến bọn họ có được lợi ích gì đó, bọn họ mới làm như vậy!"
Con vẹt dừng lại và chuyển sang chế độ tư duy thám tử.
Còn về việc Cố Thiên Ca bị người bí ẩn đánh rơi xuống vực, nó chẳng quan tâm chút nào, mạng của nhân vật chính rất cứng, làm sao dễ chết như vậy.
"Trên đây là suy đoán của ta, bây giờ cần làm rõ là có phải chỉ một người xuyên không nhắm vào các nhân vật chính hay là nhiêu người xuyên không!"
Con vẹt gật đầu chắc chắn về phân tích của mình, rất tự hào vì mình xem tiểu thuyết không phải là vô ích.
"Khiến bọn họ kiêng dè lão đại, cảm thấy lão đại và bọn họ không cùng một đường!"
Người khác rơi xuống vực có thể chết, nhưng đối với nhân vật chính, rơi xuống vực thường sẽ gặp được cơ duyên, thực lực tăng tiến vượt bậc.
"Bất kể là một người xuyên không hay là một liên minh gồm nhiều người xuyên không, bọn họ ẩn núp trong bóng tối làm những việc mờ ám, chứng tỏ thực lực của bọn họ vẫn chưa đủ chín chắn, không dám lộ diện!"
"Nhưng nàng là người xuyên không, khó tránh khỏi không tiếp xúc với những người xuyên không khác, cho dù bây giờ chưa tiếp xúc thì tài phú của nàng cũng đủ để thu hút những người xuyên không khác!"
"Kể cả nàng không biết thế giới này có nguồn gốc từ một cuốn sách, không biết nhân vật chính và cốt truyện!"
"Lão đại, ta thấy có thể theo dõi nữ nhân xuyên không Mạnh gia ở Giang Naml"
Vẹt biết dù làm gì cũng không thể thiếu tiên, theo dõi nữ nhân xuyên không Mạnh gia thì không sai.
Vạn nhất có chuyện bất trắc, Cố Thiên Ca thật sự rơi xuống vực chết thì vẹt cũng không quan tâm ai đó không liên quan gì đến nó chết, chẳng lẽ muốn nó đau buồn rơi nước mắt sao?
"Những người như vậy còn chưa đủ để chơi, để bọn họ phát triển thêm một chút, bọn họ có thể gây áp lực cho con trai ta cũng là giúp con trai ta trưởng thành!"
"Chuyện của bọn họ có thể tạm gác lại!"
"Vấn đề bây giờ là con trai ta đã dựa dẫm quá nhiều vào ta, có một phụ thân là cường giả Thiên Tiên đỉnh phong đủ để hắn ngang ngược ở kinh thành!"
"Như vậy thì hắn còn áp lực gì nữa, người khác làm sao dám nhắm vào hắn, hơn nữa, như vậy ta lại không thấy vui khi hố hắn!"
"Không được, phải nghĩ cách loại bỏ hết những chỗ dựa của hắn!"
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ rồi nói.
"Lão đại, ngươi sẽ không để thân phận Hoàng chưởng quầy này giả chết rồi lui vê hậu trường chứ?"
Vẹt hỏi nhưng trong lòng đã chắc chắn lão đại chuẩn bị làm như vậy.
"Lui về hậu trường có gì không tốt, ở sau lưng chơi người khác không phải sướng hơn sao?" "Chỉ là thân phận Hoàng chưởng quầy này nên chết như thế nào, bị người giết, không được, chuyện này không phù hợp với thiết lập nhân vật của tal"
"Chỉ còn một cách, ta chỉ có thể bị chính mình giết chết!"
Một ngày trôi qua, Hoàng An Trạch thăng chức, hiện tại hắn là phó thiên hộ, nhưng Hoàng An Trạch hiểu rất rõ, đây là thăng chức nhưng lại giáng chức.
Hắn và Cẩm Y Vệ đã sớm nội bộ lục đục.
Hắn và cao tâng của Cẩm Y Vệ đều biết chuyện này, hơn nữa cũng biết mối quan hệ của bọn họ không thể quay lại như trước, Cẩm Y Vệ lại không dễ đuổi hắn đi.
Chỉ định coi hắn như một vật may mắn, đợi đến khi hắn ở Cẩm Y Vệ chán thì tự mình rời đi. Hoàng An Trạch không phản đối việc mình bị coi là vật may mắn, ngay cả phụ thân thê tử tương lai của hắn cũng đang sứ lấy tư thái bán hưu làm công việc phó trấn phủ.
Những người ở phủ Tần vương cũng đã liên lạc với hắn từ sớm, để hắn có thể lựa chọn quay về Hộ Long sơn trang để làm việc, còn Cẩm Y Vệ thì bọn họ sẽ nói chuyện.
Nhưng Hoàng An Trạch đã từ chối, cũng không thể nói là hắn từ chối, mà là mẫu thân hắn bảo hắn từ chối.
Mẫu thân hắn thà để hắn làm vật may mắn trong Cẩm Y Vệ, còn hơn để hắn quay về làm việc dưới trướng Tần Vương.
Hoàng An Trạch biết mẫu thân hắn là vì muốn tốt cho hắn, dù sao thì mẫu thân hắn đã làm những chuyện đó sau lưng Tần vương, sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt với Tần vương.
Hắn hiểu tại sao mẫu thân không cho hắn quay về, vì vậy hắn đã làm theo ý mẫu thân, từ chối quay về làm việc dưới trướng Tần vương.
Là người của phủ Tần vương, thông thường không thể từ chối mệnh lệnh của cấp trên, nhưng vì có một lão sư lợi hại như vậy nên những người ở phủ Tần vương liên cam chịu để Hoàng An Trạch tiếp tục làm việc trong Cẩm Y Vệ. Rời khỏi Hứa phủ, Hoàng An Trạch không đi tìm Trịnh Lương Tài mà đi tìm mẫu thân hắn, vì hắn được Hạ Linh Nhi cho biết Trịnh Lương Tài đã là người của Y Nhân Tiếu từ ba năm trước. Biết được tin này, Hoàng An Trạch không trách Trịnh Lương Tài, dù sao thì đây cũng là dụng ý tốt của mẫu thân hắn, tất cả đều là vì hắn.
Tại xưởng dệt vải, Hoàng An Trạch đã gặp mẫu thân hắn, lần này mẫu thân hắn không cải trang nữa. Chỉ là thấy khuôn mặt trẻ trung của mẫu thân, hắn có chút không quen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận