Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1294

Chương 1294: Lực lượng khủng bố "Là thanh kiếm này đúng chứ, cũng đúng, thanh kiếm này có thể khiến người ta trưởng thành vô hạn, dường như không có cực hạn." "Trước khi ngươi còn không có được thanh kiếm này, ngươi có thể dựa vào thực lực của bản thân đánh bại Kiếm Thánh, nói rõ thiên phú của ngươi không ai bằng." "Hiện tại ngươi nắm giữ thanh kiếm này, với thiên phú kinh khủng không ai bằng của ngươi thêm với thanh Thánh Kiếm có thể khiến người ta trưởng thành vô hạn kia, ngươi làm sao có thể giới hạn như vậy." "Phù, người phiền toái thêm với kiếm phiền toái, xem ra phải hơi nghiêm túc một chút rồi?"
Alpha Moyad vừa dứt lời, người đã xuất hiện ở đỉnh đầu của Hoàng Đông Kiệt, hắn không có vũ khí, cũng không cần vũ khí, một chân liền chém. Chân cùng thân kiếm va chạm, vết nứt hư không chẳng chít từ giữa va đập của hai ngươi lan tràn tứ phía.
Alpha Moyad thấy lão nhân cản được hắn, thân thể nhảy lên một cái, đầu gối khẽ cong, mãnh lực đánh bay Hoàng Đông Kiệt trên mặt đất.
"Lấy thân thể đối kháng với phong mang của Thánh Kiếm, lại lấy lực lượng bá đạo đến mức tận cùng đánh xuống ta, ngươi được lắm."
Hoàng Đông Kiệt từ mặt đất đứng lên, phủi phủi bụi đất trên người, ngẩng đầu nhìn về phía Alpha Moyad trên bầu trời, khóe miệng của hắn dần dần nhếch lên. Alpha Moyad ánh mắt nhìn chằm chằm vào lão nhân trên mặt đất, đột nhiên ma khí trên người của hắn trực tiếp bành trướng lên.
Khí tức khiến thiên địa đều run rẩy kia đánh thẳng vào tâm thần của mỗi một người ở hiện trường, không ít người trực tiếp không chống đỡ nổi quỳ xuống, đè xuống chỗ buồng tim, cúi khom người, cảm giác hít thở không thông bao phủ bọn họ.
"Cách"
Alpha Moyad động rồi, ma khí toàn thân quấn quanh hắn từ trên cao nối liền xuống, cho người ta cảm giác chính là tinh thể va chạm.
Oanh
Hai người va chạm, trong nháy mắt thiên đoạn sụp đổ, thung lũng đại lục vốn dĩ đã †an tành cũng không chịu nổi, tầng tầng nứt ra, toàn bộ lõm xuống.
"Cái này, cái này."
"Không hay, mau giải tán đi"
"Cái này, cái này hoang đường biết bao, đại lục lại có thể chìm xuống."
"Ba, còn sững ra đó làm gì, nhanh lên chiến thuyền."
Bất kể là Ma Vương quân, hay là người trong liên minh Quân Cách Mạng, nhìn thấy thung lũng đại lục đang chìm xuống, từng người một đều trợn mắt hốc mồm, mảnh đại lục thứ ba của thế giới bọn họ cứ như vậy không còn nữa.
Theo lý mà nói, những người như bọn họ đánh tới đánh lui cũng chỉ ở một khu vực, phạm vi ảnh hưởng của khu vực này có lớn, cũng chỉ hủy diệt một phần ngàn, một phần vạn thung lũng đại lục, căn bản không động được căn cơ của thung lũng đại lục. Nhưng thung lũng đại lục vẫn chìm, điều này nói rõ cái gì, nói rõ thung lũng đại lục sở dĩ chìm xuống, là bởi vì một đòn vừa rồi kia của Ma Vương.
Dưới một đòn, trong nháy mắt đem mảnh đất dưới đáy của thung lũng đại lục phân giải đến mức mẫn diệt, khiến cho thung lũng đại lục bất kham mà chìm xuống.
Đại lục vừa chìm xuống, nước biển sóng to gió lớn như thế vô tình rót tới, qua không bao lâu, thung lũng đại lục hoàn toàn biến mất, chỉ để lại đại dương mênh mông...
Niggan Gouladrehou bọn họ tất cả ánh mắt đều chăm chú quét về phía đại hải mênh mông ở phía dưới, trong lòng căng thẳng và lo lắng cho tình huống của lão nhân. Một đòn này của Ma Vương quá mạnh mẽ, ở ngay trước mặt bọn họ đánh chìm toàn bộ thung lũng đại lục, đây là lực lượng khủng bố khiến người ta tam quan sụp đổ đến thế nào chứ?
Tuy rằng bọn họ có lòng tin đối với lão gia tử, nhưng lão gia tử cuối cùng vẫn là con người.
Người là khả năng sáng tạo vô hạn, nhưng người vẫn là có cực hạn, nhìn sóng lớn mãnh liệt ngoài khơi, trong ánh mắt của bọn họ khó tránh khỏi xuất hiện một tia lo lắng.
Ba ba, mười hơi đã qua, ngay khi mặt biển mênh mông thật lâu không có động tĩnh truyền đến, khiến cho trong lòng của tất cả mọi người dần dần yên tâm, đột nhiên có hai đạo nhân ảnh phá vỡ mặt biển đi ra.
Chính là lão gia tử cùng Ma Vương, khi tất cả mọi người định mắt nhìn một cái, trong lòng mới bình tĩnh lại, lại xuất hiện một tia lo lắng, bọn họ nhìn thấy toàn bộ cánh tay trái của lão gia tử xuất hiện vặn vẹo bất quy tắc, còn Ma Vương chỉ là hô hấp nặng thêm.
Ánh mắt của Nim bọn họ cũng căng thẳng, đây là lần đầu tiên từ trước tới nay bọn hắn nhìn thấy lão gia tử bị thương nặng như vậy.
Điều này khiến cho bọn họ không khỏi căng thẳng, có thể khiến cho cánh tay của lão gia tử báo hỏng, nói rõ Ma Vương này không chỉ sở hữu năng lực thương tổn lão gia tử, còn có năng lực đánh bại hoặc là kích sát lão gia tử.
Chỉ cần tồn tại một khả năng nhỏ, bọn họ muốn không căng thẳng cũng không được. Nhưng bọn họ ngoại trừ căng thẳng và lo lắng ra, cũng không làm được cái gì cả.
Bởi vì bọn họ biết nếu như bọn họ tham dự vào, chỉ có thể không giúp được gì, bọn họ bây giờ chỉ có thể lắng lặng cầu nguyện, cầu nguyện lão gia tử tiếp tục sáng tạo ra kỳ tích.
"Chính diện chịu một kích của ta, chỉ phế đi một cánh tay, ngươi chắc chắn ngươi là con người chứ?”
Alpha Moyad ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào lão nhân trước mắt, một kích này hắn dùng ít nhất chín phần lực lượng. Kết quả đại lục bị hắn đá chìm, lão nhân này chỉ vẻn vẹn phế đi một cánh tay.
Lão nhân này chắc chắn là người, chứ không phải chủng tộc thân thể cường hãn khác ngụy trang đấy chứ???
Không phải hắn xem thường nhân loại, thân thể phàm thai nhân loại trời sinh nằm ở thế yếu, kém xa so với chủng tộc có thân thể cường hãn khác.
Lão nhân này thực lực rất là cường đại, nhưng thể xác của hắn đáng lẽ ra không mạnh mẽ như vậy mới đúng, nhân loại không thể nào đem tất cả chỗ tốt đều chiếm cả.
"Dịch chuyển thương tổn"
Hoàng Đông Kiệt không trả lời, trực tiếp sử dụng ma pháp dịch chuyển thương tổn đến trên người Ma Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận