Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 355. Kinh thành hỗn loạn!




“Thế lực của chúng ta đã tiếp xúc qua hố vạn cốt khô ở thành bắc và cương thi quỷ sương mù ở thành nam, đa số bọn họ đểu đồng ý với kế hoạch của chúng ta, nhưng ảnh yêu đặc thù ở thành tây vốn dĩ không quan tâm tới chúng ta.”
“Còn ăn mất thuyết khách của chúng ta, nếu nơi này không phải kinh thành, trung tâm nhân loại, sợ đánh với hắn khiến cho nhân loại chú ý thì ta nghĩ sẽ hắn có mấy cân mấy lượng chứ?”
Quỷ Đạo Nhân đối với chuyện ảnh yêu đặc thù không để ý thái độ của Vạn Ma Điện bọn hắn thì cũng hơi tức giận.
“Ảnh yêu đặc thù không tới nửa ngày đã bắt được toàn bộ phế tích, chuyện này đã chứng minh thực lực của hắn, nếu có hắn trợ giúp là tốt nhất, hắn không giúp cũng không có gì, dù sao lực lượng chân chính chúng ta muốn không phải là hắn...”
“Mà là trấn áp quần yêu ở yêu ngục và yêu vương tầng dưới cùng yêu ngục!”
Tiểu Sửu Hoàng cũng cảm thấy hứng thú với ảnh yêu đặc thù, có điều hắn vẫn lấy nhiệm vụ làm trọng, trước tiên ở kinh thành quậy đến sụp đổ, rảnh rỗi đi tìm ảnh yêu đặc thù gây phiền toái.
“Xác định, một khi thả yêu vương từ tầng dưới cùng của yêu ngục ra, không chỉ thăm dò ra nhân loại có bao nhiêu lực lượng ẩn giấu, còn có thể tiêu hao đa số lực lượng của nhân loại, nói không chừng yêu vương cộng thêm chúng ta có thể khiến cho kinh thành sụp đổ.”
Quỷ Đạo Nhân biết yêu vương cường đại, dù sao yêu vương cũng là bá chủ một phương. “Làm việc theo kế hoạch, muốn thả yêu vương và chư yêu khỏi yêu ngục cũng không dễ dàng như vậy, vì ảnh yêu đặc thù gần đây khiêm tốn, người Trảm Yêu Ti cũng lơi lỏng rất nhiều, phụ tử Lục Hải Nguyên có thời gian dư thừa uống trà nói chuyện phiếm.”
“Phụ thân, ba năm một kỳ, lại đến phân bộ kim bài trảm yêu nhân hồi kinh báo cáo thay đổi công tác.”
Lục Trạch bình tĩnh nói.
“Đúng vậy, thời gian trôi qua thật nhanh!”
Lục Hải Nguyên uống trà cảm thán thời gian vô tình.
“Phụ thân, lần này về kinh báo cáo thay đổi công tác kim bài trảm yêu nhân có chín người, Cổ Ngọc Thành cũng ở trong số đó.”
Khi nói đến Cổ Ngọc Thành, ánh mắt Lục Trạch thay đổi một chút.
“Là hắn, aiz, hắn cũng là người đáng thương!”
Lục Hải Nguyên biết Cổ Ngọc Thành, phải nói người kinh thành đều biết Cổ Ngọc Thành. Cổ Ngọc Thành là thiên tài trong thiên tài, hơn ba mươi tuổi đã đạt được thành tựu kim bài trảm yêu nhân, có điều sở dĩ Lục Hải Nguyên nói Cổ Ngọc Thành là người đáng thương, là vì người nhà Cổ Ngọc Thành đều bị giết.
Không phải bị yêu ma quỷ quái trả thù giết, mà là bị người ta giết.
Kẻ giết người Tử Sơn Hậu!
Việc này nói đến cũng thật cẩu huyết, Cổ Ngọc Thành có một người vợ xinh đẹp như hoa, ra ngoài hái đồ không cẩn thận bị Tử Sơn Hậu coi trọng.
Mỹ nhân không theo, Tử Sơn Hầu mạnh mẽ cưỡng bức, kết quả bạo lực quá mức, mỹ nhân chết, kể cả thai nhi trong bụng mỹ nhân chưa tới hai tháng cũng không còn.
Cổ Ngọc Thành biết liền muốn báo thù, ai ngờ thân phận của Tử Sơn Hậu không đơn giản, tỷ tỷ Tử Sơn Hậu là đương kim hoàng hậu.
Tình hình càng ngày càng tồi tệ, Tử Sơn Hậu ỷ vào tỷ tỷ hắn là đương kim hoàng hậu rất kiêu ngạo, còn dùng thủ đoạn hắc ám để phụ mẫu Cổ Ngọc Thành cũng không còn. Cổ Ngọc Thành muốn báo thù nhưng không địch lại thế lực sau lưng Tử Sơn Hầu.
Nói cho cùng Trảm Yêu Ti cũng chỉ là một cơ quan dưới tay triều đình, dù thiên phú của Cổ Ngọc Thành có tốt cũng không chịu nổi uy bức của hoàng quyền.
Cũng chính là vì thiên phú của Cổ Ngọc Thành tốt, Trảm Yêu Ti vì bảo trụ Cổ Ngọc Thành, đành phải điều Cổ Ngọc Thành đến phân bộ khác.
Ba năm một kỳ, bây giờ Cổ Ngọc Thành đã trở về.
“Thế đạo quả thật bất công với Cổ Ngọc Thành, nhưng đây không phải chuyện chúng ta có thể can thiệp."
“Sau này thấy Cổ Ngọc Thành, chúng ta nên cách hắn xa một chút, ta luôn cảm thấy lần này hắn trở về sẽ không an phận.”
Đây là dự đoán trong lòng Lục Hải Nguyên, có lẽ là hắn đã gặp qua quá nhiều chuyện đáng buồn, khiến hắn khi làm việc đều suy nghĩ nhiều hơn và chuẩn bị nhiều hơn.
Trảm Yêu Ti.
“Các ngươi đều là đại công thần, phần thưởng thuộc về các ngươi đều đã được chuẩn bị tốt. Các ngươi chờ một chút là có thể lấy được, vừa mới hồi kinh nghỉ ngơi hai ba ngày, sau đó Ti nội sẽ an bài khu vực các ngươi phụ trách.”
“Đều đi xuống nghỉ ngơi đi, Ngọc Thành ở lại...”
Những kim bài trảm yêu nhân khác đều lặng lẽ nhìn Cổ Ngọc Thành một cái, đại khái cũng đoán được vì sao chính thống lĩnh muốn giữ Cổ Ngọc Thành lại nên tất cả bọn họ đều rời đi mà không có động tác dư thừa gì khác.
“Ngọc Thành, người chết không thể sống lại, chúng ta cũng biết đau khổ của ngươi, cho nên chúng ta đều đang cố gắng vì ngươi tranh giành những gì xứng đáng với ngươi.”
“Tử Sơn Hậu biết sai rồi, mấy ngày nữa hắn sẽ tới xin lỗi ngươi, ngươi muốn gì thì mở miệng đòi hắn.”
“Nếu ngươi không hài lòng, chúng ta có thể nhốt hắn trong tù một thời gian!”
Chính thống lĩnh Tô Hạo Hoa nói.
“Chỉ có vậy sao?”
Cổ Ngọc Thành dùng con mắt đầy tơ máu nhìn Tô Hạo Hoa, rõ ràng đây không phải là thứ hắn muốn, hắn muốn nợ máu phải trả bằng máu.
“Ngọc Thành, đây đã là nỗ lực lớn nhất của chúng ta, Tử Sơn Hầu không thể chết.”
“Cũng vì tỷ tỷ của hắn là hoàng hậu!”
Tô Hạo Hoa còn chưa nói xong, Cổ Ngọc Thành mở miệng tức giận cắt đứt.
“Ngọc Thành, ngươi phải hiểu rõ Trảm Yêu Ti chỉ là một cơ quan của triều đình, chúng ta không thể...”
“Được rồi, ta hiểu rồi!”
Lại không đợi Tô Hạo Hoa nói xong, Cổ Ngọc Thành xoay người không quay đầu lại rời đi. “Ai, hy vọng hắn sẽ không làm chuyện ngu ngốc!”
Tô Hạo Hoa biết Cổ Ngọc Thành có thể sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng hắn không ngăn cản được.
Vì Cổ Ngọc Thành bây giờ là công thần, trước khi Cổ Ngọc Thành không phạm sai lầm gì, hắn không thể làm ra hạn chế gì với hành động của Cổ Ngọc Thành.
Về phần Tử Sơn Hầu, hắn cũng lười nói cái gì.
Tử Sơn Hầu có mấy cường giả lục phẩm bảo hộ, đây là người hoàng hậu tỷ tỷ của hắn cho hắn, cường giả lục phẩm tương ứng là kim bài trảm yêu nhân.
Điểm giao nhau dưới lòng đất.
“Xem ra ngươi đã nghĩ thông suốt!”
Tiểu Sửu Hoàng cười hì hì nhìn Cổ Ngọc Thành trước mắt.
“Ta có thể gia nhập kế hoạch của các ngươi, nhưng ta muốn cả Tử Sơn Phủ gà chó không yên.”
Lúc này trong mắt Cổ Ngọc Thành chỉ có thù hận.
“Không có vấn đề gì, Tử Sơn Phủ ở thành đông, giúp chúng ta chính là giúp bản thân ngươi.”
Hết chương 355.

Bạn cần đăng nhập để bình luận