Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 291. Cảm giác kỳ lạ!




Đến lúc này, tin nhắn của Thương Long Thiên Nhân chấm dứt.
Nhưng tất cả mọi người ở hiện trường đều kinh hãi, vì trên tấm bia đá còn có nội dung khác, là được thêm vào sau này, chữ viết này không giống với chữ viết của Thương Long Thiên Nhân. Nội dung là “Ai nói không trở lại, ta đã trở lại, đừng nghĩ ta khủng khiếp như vậy, trên thực tế ta là một alpaca(*) đáng yêu và vô hại.”
(*) Alpaca là một loại động vật thuộc họ lạc đà Nam Mỹ. So với những giống lạc đà khác, Alpaca có ngoại hình nhỏ nhắn hơn nhiều. Giống lạc đà này có gương mặt vô cùng nhỏ nhắn, đáng yêu. Đôi mắt của chúng nhỏ, đen nhánh, đôi tai nhỏ, hướng lên trên. Alpaca sở hữu chiếc cổ cao dài, được bao phủ bởi lớp lông dày, bồng bềnh. Bốn chân của chúng khá ngắn. Do sở hữu bộ lông đẹp, giống với lông cừu nên một số nơi còn alpaca là lạc đà cừu.
“Thật đó, xin hãy tin ta, ta thực sự là một con alpaca vô hại với con người và động vật.”
“Có hại chính là lão bất lương!”
“Vì mỗi khi hắn đến một thế giới, nếu không phải hố người thì chính là thấy thứ tốt liền ngoạm đi.”
“Nhưng có một điều ngươi có thể yên tâm, đó là hắn không có đào hố ở thế giới này, hắn chỉ là đến thế giới này nghỉ phép mấy ngày, tiện tay thu thập bảo vật ở đây rồi mang đi.”
“Hắn trộm bảo bối của các ngươi, có phải các ngươi rất hận hắn hay không, hận hắn là đúng rồi. Bản thần thú cũng hận hắn, đáng tiếc đánh không lại hắn...”
“Không nói nữa, bản thần thú còn muốn đi gây họa cho thế giới khác, tạm biệt!”
Xem xong nội dung trên tấm bia đá, hiện trường im ắng, không ai nói chuyện, bọn họ đều kinh hãi nhìn nội dung trên tấm bia đá không cách nào kiềm lại được.
Đây là phần nổi của tảng băng trôi đầu tiên của họ.
Thật khó chịu khi nhận ra mình là ếch ngồi đáy giếng.
“Quả nhiên đại năng giả đều có thể tùy tiện xuyên qua các thế giới, chẳng trách bói không ra tình hình trong địa cung, thì ra nơi này đã từng có đại năng giả tới.”
“Chỉ là ta có cảm giác kỳ lạ về từ “Alpaca”, “lão bất lương”.
Trong lòng Hoàng Đông Kiệt cảm thây rất quái dị, lão bất lương và alpaca có liên quan gì đó với mình hay không, luôn cảm giác mình hẳn là quen biết bọn họ nhưng đây là lần đầu tiên hắn biết lão bất lương và alpaca mà.
Cảm giác kỳ lạ này là gì!
“Không ngờ thế giới của chúng ta còn ẩn giấu bí mật lớn như vậy, không nói thiên ngoại lai khách, chỉ nói yêu thú quỷ dị trong truyền thuyết cũng khiến cho người ta khó tin.”
Hoàng Thiên Thạch cảm thán nói.
“Thế giới của chúng ta đã nhiều lần đứt đoạn, thông tin không đồng đều, việc chúng ta không biết những gì đã xảy ra trong quá khứ là điều bình thường.”
“Bây giờ đã biết đại khái tình hình, bảo tàng bên trong địa cung đã bị hắn cuỗm đi.”
“Hy vọng của chúng ta cũng không còn, con đường thiên giai đã đứt, có lẽ chúng ta khó có thể đột phá tới cảnh giới Thiên Nhân.”
Trương Cửu Thiên dần dần vô vọng với con đường thăng tiến.
“Không, không đúng, còn có hy vọng, bên trong quan tài chắc chắn có thứ ta muốn!”
Sau khi Lục Trường Sinh biết toàn bộ bảo tàng trong địa cung bị tồn tại không rõ cuỗm đi thì nản lòng thoái chí, nhưng khi hắn thấy quan tài hoàng kim, đôi mắt của hắn sáng lên lần nữa, sự tồn tại không rõ kia đã cuốn đi tất cả mọi thứ, chỉ để lại quan tài vàng này.
Nói không chừng vị tồn tại không rõ đó ghét bỏ cái quan tài hoàng kim này đã từng chứa người chết, hoặc là quan tài hoàng kim này là vị tồn tại không rõ đó cố ý để lại.
Nhất thời hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy, chuẩn bị chạy tới mở quan tài hoàng kim. Đúng lúc này, chuyện kỳ lạ đã xảy ra.
“Mau nhìn xem, trên tấm bia đá xuất hiện văn tự mới!”
Không ít người lưu ý tấm bia đá, đột nhiên phát hiện phía dưới tấm bia đá liên tục xuất hiện văn tự mới.
Không có bất kỳ lực lượng nào dao động, cũng không nhìn ra bất cứ vấn đề gì, cảnh tượng kỳ lạ với dòng văn tự chậm rãi xuất hiện khiến cho mọi người kinh hãi.
Nội dung hiển thị “Thì ra là ngươi sao, chẳng trách mấy ngày trước cảm giác có người lợi dụng thủ đoạn nhỏ nhìn trộm bản thần thú, đề nghị ngươi sau này ít dùng quẻ bói, thủ đoạn bói toán nhìn trộm vận mệnh.”
“Nếu gặp phải đại năng lực, chỉ cần quẻ bói của ngươi sinh ra một chút liên quan với đại năng, đại năng sẽ nhận ra.”
“Bây giờ chắc chắn ngươi có rất nhiều nghi vấn, muốn biết đáp án thì đến chư la vạn giới tìm kiếm tung tích bản thần thú hoặc là lão bất lương.”
“Những người khác thì bản thần thú không biết, nhưng ngươi muốn siêu thoát thế giới này thật ra rất dễ dàng.”
“Tiểu tử họ Hoàng kia.”
Lúc này tấm bia đá tự biến thành cát và chất thành đống trên mặt đất.
Không cần phải nói, trước khi rời khỏi thế giới này chút thần niệm của alpaca đã không khách khí đào cho Hoàng Đông Kiệt một cái hố nhỏ.
Tất cả mọi người ở hiện trường thấy tấm bia đá hóa thành một đống cát đầu tiên là sửng sốt, chờ hoàn hồn lại thì cả đám đều đột nhiên quay đầu nhìn Hoàng Đông Kiệt.
Hiện trường có hai người họ Hoàng nhưng tất cả mọi người đều có cảm giác người hắn nói chính là Hoàng Đông Kiệt.
“Đông Võ Vương quen biết nó, chuyện này làm sao có thể, nó chính thiên ngoại chi khách.”
“Có thể siêu thoát thế giới này, chẳng lẽ Đông Võ Vương có thể không cần để ý con đường thiên giai đã đứt đoạn, không có trở ngại gì đột phá tới cảnh giới trên đại Tông Sư, từ đó siêu thoát thế giới này.”
“Đông Võ Vương vẫn là Đông Võ Vương sao, không lẽ hắn cũng là thiên ngoại lai khách sao, nếu không làm sao nó biết được sự tồn tại của Đông Võ Vương.”
Tất cả mọi người ở hiện trường cực kỳ kinh ngạc nghi ngờ nhìn Hoàng Đông Kiệt, muốn biết rốt cuộc vì sao alpaca lại để lại tin tức như vậy.
“Đông Kiệt, xảy ra chuyện gì, hình như nó rất quen thuộc với dáng vẻ của ngươi?”
Hoàng Thiên Thạch nổi lên chút nghi ngờ, lại nghĩ đến Hoàng Đông Kiệt đã lập ra một truyền kỳ, ngay cả kỷ lục đột phá đại Tông Sư sớm nhất hắn cũng phá vỡ.
Người bình thường muốn đạt được thành tựu như vậy dường như không thể, hắn và Hoàng Đông Kiệt quen biết, Hoàng Đông Kiệt là thiên ngoại lai khách, những thành tựu này muốn đạt được dễ dàng và nhau nghĩ đến, nội tâm Hoàng Thiên Thạch nổi lên chút bất an, hắn sợ Hoàng Đông Kiệt bị sự tồn tại của thiên ngoại chưa biết thay thế.
“Ta không quen biết nó, và đây là lần đầu tiên ta biết về sự hiện diện của nó.”
Hoàng Đông Kiệt cũng không ngờ mình lại gặp phải chuyện như vậy, hắn luôn cảm giác bị con alpaca hố.
Có điều hắn không hoảng, hắn có biện pháp mang cái chết ra nói thành sống.
Hết chương 291.

Bạn cần đăng nhập để bình luận