Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 643. Tỉ mỉ!




“Chủ nhà sao có thể đãi khách như vậy? Ngươi muốn nói cho người khác biết ta không biết dạy dỗ hậu nhân đúng không?”
Giọng của Hoàng Đông Kiệt rất bình thản nhưng cũng khiến Thần Thiên cảm thấy ớn lạnh. “Lão tổ, ta sai rồi, ta bây giờ sẽ chiêu đãi các nàng.”
Thần Thiên không còn cách nào khác ngoài việc tìm lại ba tỷ muội Đồ Sơn.
“Vô sự không đăng tam bảo điện, nói đi, tìm ta có chuyện gì?”
Khi Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy Thần Thiên rời đi, liền đi thẳng vào vấn đề.
“Ngươi mạnh hơn bất kỳ kẻ nào. Trên thế giới này không có ai là đối thủ của ngươi. Có thể nói ngươi là thiên hạ đệ nhất nhân. Với thực lực của mình, ngươi phải hiểu rõ thế giới này hơn chúng ta.”
Đồ Sơn nương nương đầu tiên khen ngợi Hoàng Đông Kiệt, sau đó mới từ từ đi vào trọng điểm. “Thế giới đang suy bại. Tuy ta không muốn thừa nhận nhưng Thiên Yêu thành rốt cuộc là kết quả của thế giới này, có ấn ký của thế giới này.”
“Nếu thế giới bị hủy diệt, dù Thiên Yêu thành có ngươi, ngươi có năng lực nghịch thiên thì Thiên Yêu thành vẫn sẽ bị thế giới hủy diệt ảnh hưởng.”
“Ta biết ngươi là thiên ngoại lai khách, ngươi có thể tùy thời vứt bỏ tất cả, rời đi thế giới này, nhưng ta không tin ngươi sẽ để thế giới này bị hủy diệt, hủy diệt người hoặc vật mà ngươi quan tâm.”
“Ta tới nơi này là muốn hỏi liệu lấy sức của ngươi có thể ngăn chặn thiên địa đại biến, có thể cứu thế giới một lần nữa không?”
Đồ Sơn nương nương ôm chờ mong, khát vọng Hoàng Đông Kiệt trả lời nàng có thể.

“Tại sao ngươi nghĩ ta có năng lực cứu thế giới?”
Hoàng Đông Kiệt không trả lời trực tiếp câu hỏi của Đồ Sơn nương nương, mặt không chút thay đổi hỏi ngược lại.
“Ta không biết, nhưng ta nghĩ ngươi có thể. Đây là trực giác của nữ nhân.”
Đồ Sơn nương nương nheo mắt lại, từ lúc nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt, nàng âm thầm quan sát nhất cử nhất động của Hoàng Đông Kiệt, đặc biệt là sự biến đổi trên nét mặt và ánh mắt của hắn, cố gắng quan sát ra gì đó, nhưng cấp bậc Hoàng Đông Kiệt quá cao, làm việc gì cũng cẩn thận nên không để nàng nhìn thấy khuyết điểm nào.
Bất lực, nàng chỉ có thể dùng trực giác của nữ nhân để lừa Hoàng Đông Kiệt.
“Ta cũng muốn cứu thế giới này, nhưng thực lực của ta không đủ. Trừ khi...”
Hoàng Đông Kiệt biết Đồ Sơn nương nương đang muốn lừa hắn, hắn tỏ vẻ mặc kệ mà thật thà nói.
“Trừ khi cái gì?”
“Trừ khi ta ăn hết yêu quái trong Thiên Yêu thành mới có lực lượng cứu vớt thế giới này.”
“Cái này!”
Đồ Sơn nương nương trợn tròn mắt, nhưng nàng biết khả năng đặc biệt của Hoàng Đông Kiệt là có thể ăn yêu phát triển vô hạn. Thực lực cường đại quả thật có thể thay đổi thế giới, nàng biết Hoàng Đông Kiệt không cần phải nói dối.
Nhưng tất cả yêu tộc và tán trong thiên hạ đều là vì tị nạn mới chạy trốn tới Thiên Yêu thành, Hoàng Đông Kiệt thân là vạn yêu chi tổ, không thể nào hy sinh bọn họ cứu vớt thế giới có phải không?
“Ngươi sẽ không vì nhân loại mà xử lý tất cả chúng ta đúng không?”
Giọng Đồ Sơn nương nương nghe như đang nói đùa, nhưng thực chất trong lòng rất căng thẳng, sợ Hoàng Đông Kiệt ngay cả gia tộc cũng không muốn, hy sinh toàn bộ Yêu tộc để thành toàn cho thế giới này.
“Ha ha... Ngươi căng thẳng. Yên tâm, Thiên Yêu thành là do một tay thành lập lên, sao ta có thể tự tay phá hủy nó.”
“Trở về đi. Nếu các ngươi gia nhập Thiên Yêu thành thì các ngươi là người của ta, ta sẽ không bỏ rơi các ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt thay đổi chủ đề, trực tiếp ra lệnh trục xuất.
Đồ Sơn nương nương ngơ ngác bước ra khỏi phòng hành chính của Hoàng Đông Kiệt, nhìn cánh cửa phòng hành chính đóng kín, nàng nhận ra mình đã bị đối xử qua loa có lệ.
“Nam nhân thối, ngươi có thể cứu vớt thế giới hay không, nói cũng như không nói, còn khiến cho tâm tình của lão nương phập phồng không yên.”
“Hừ, cẩn thận đấy, còn thích đùa giỡn người như vậy, sẽ không có nữ nhân nào thích ngươi.”
Đồ sơn nương nương biết cách một cánh cửa, Hoàng Đông Kiệt chắc chắn có thể nghe được lời nói của nàng, nàng mặc kệ, nghe được thì sao chứ.
Nàng đã đoán ra tính cách của vị Hắc Đế này, chỉ cần không khiêu chiến giới hạn của Hắc Đế thì Hắc Đế gần như là nửa con cá muối.
Nghe thấy trong phòng hành chính không có động tĩnh gì, Đồ Sơn nương nương thở dài, vị Hắc Đế này còn đáng ghét hơn những nam nhân khác.
Ít nhất khi những nam nhân khác nhấc mông lên, nàng còn biết nam nhân đó đang nghĩ gì, tuy nhiên, Hắc Đế này giống như một vùng nước tĩnh, nàng không thể đoán được độ sâu của nước. Nàng ghét bất kỳ nam nhân nào mà nàng không thể xử lý được, Hắc Đế là người nàng ghét nhất. Sau khi Đồ Sơn nương nương rời đi, trên đường đi nhìn thấy Thần Thiên và ba tỷ muội Đồ Sơn, đặc biệt khi nhìn thấy thái độ của Thần Thiên cố tình giữ khoảng cách với ba tỷ muội Đồ Sơn, nàng nghĩ đến Hắc Đế vô cảm, không lộ ra chút khuyết điểm kia.
“Cả hai đều là loại yêu loại đặc thù, nhưng ngươi và lão tổ của ngươi cách nhau xa quá.”
Trong đầu Thần Thiên toát ra rất nhiều dấu chấm hỏi, giọng điệu của Đồ Sơn nương nương còn oán phụ hơn cả oán phụ.
Hắn tự hỏi phải chăng lão tổ đã làm điều gì có lỗi với Đồ Sơn nương nương, Đồ Sơn nương nương không thể làm gì lão tổ nên đã trút cơn giận lên hắn.
Đồ Sơn nương nương không để ý đến Thần Thiên đang nghĩ gì, mang ba tỷ muội Đồ Sơn rời đi. “Nương nương, Hắc Đế nói thế nào?”
Ba tỷ muội Đồ Sơn nhìn thấy vẻ không vui trên mặt nương nương thì rất nghi hoặc, dù Hắc đế không có cách nào cứu thế giới, nương nương cũng không hẳn hờn dỗi chứ.
“Đừng nhắc đến nam nhân thối đó, hắn còn xảo quyệt hơn cả hồ ly. Hắn không lộ ra chút sơ hở nào cả. Hắn còn khiến ta lo lắng phập phồng. Hắn rất làm cho người ta chán ghét.”
Ba tỷ muội Đồ Sơn nhìn nhau, cảm thấy bất lực, đây là đánh giá của người lớn, các nàng làm tiểu bối đích thực khó mà nói.
Hết chương 643.

Bạn cần đăng nhập để bình luận