Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 731. Ra tay




“Ngươi làm cho ta thất bại hoàn toàn. Làm sao ta có thể để cho đầu sỏ ngươi sống tự do như vậy? Dù có chết, ta cũng sẽ kéo ngươi xuống địa ngục.”
“Ra tay!”
Nghe Khang Nhạc Chính nói hai chữ ”Ra tay”, cao tầng của Phục Hổ bang đã hiểu, lấy lọ thuốc điều chỉnh gen ra.
Đây không phải là thuốc điều chỉnh gen cấp thấp, đều là thuốc điều chỉnh gen cấp cao, phần lớn là thuốc điều chỉnh gen cấp C, D. Chỉ có Khang Nhạc Chính là đang dùng thuốc điều chỉnh gen cấp B.
Uống xong liều thuốc điều chỉnh gen cấp B, cơ bắp khắp cơ thể Khang Nhạc Chính nở ra, tu vi võ đạo cũng tăng vọt đến Tiên Thiên đỉnh phong.
Một khắc tu vi của hắn đạt đến Tiên Thiên đỉnh phong, Khang Nhạc Chính gầm lên lao về phía Hoàng Đông Kiệt
“Ngăn hắn lại, đừng để hắn đến gần bác sĩ Hoàng.”
Bọn người Tô Bình Phong thấy Khang Nhạc Chính chợt trở nên hung hãn như vậy, nhanh chóng cử người tấn công Khang Nhạc Chính để ngăn cản hắn đến gần Hoàng Đông Kiệt.
Tứ đại thiên vương là những người đầu tiên ra tay, nhưng trước khi bọn họ kịp đến gần, cao tầng của Phục Hổ bang đã lao tới ngăn cản bọn họ.
Đội Dị Năng Giả của Tô gia cũng bị Dị Năng Giả của Phục Hổ bang chặn lại, do uống thuốc điều chỉnh gen nên Dị Năng Giả của Phục Hổ bang không chỉ phục hồi được dị năng mà còn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, khiến cho đội Dị Năng Giả của Tô gia không thể đến gần Khang Nhạc Chính...
Võ Giả khác của Thiên Nghĩa bang lao tới, nhưng bọn họ không thể ngăn cản Khang Nhạc Chính, Khang Nhạc Chính tùy tiện lao vào bọn họ, bọn họ bị áp đảo.
“Tránh ra, tránh đường cho bà đây. Chắn ở trước mặt hắn làm chi, bà đây có Đại Ba!”

Kiều Thái Nhi ở cách xa hai ngàn mét cầm súng bắn tỉa Barrett tức giận, nhiều người như vậy, Khang Nhạc Chính chơi cận chiến, bọn họ chặn đường nàng như vậy, làm sao có thể bắn được. “Cơ hội tốt!”
Kiều Thải Nhi kiên nhẫn cuối cùng cũng tìm được cơ hội, lúc này Khang Nhạc Chính đang quét sạch mọi người trước mặt, không có ai cản trở tầm nhìn của nàng nên nàng bóp cò.
“Cái gì!”
Kiều Thải Nhi chết lặng, Khang Nhạc Chính thực sự đã tránh được viên đạn của nàng.
“Hắn đã sớm cảnh giác ta. Hắn nghe thấy tiếng ta bóp cò rồi dự đoán sẽ tránh được viên đạn của ta. Ở khoảng cách xa như vậy làm sao có thể?”
Khoảnh khắc Kiều Thái Nhi bóp cò, nàng thấy tai Khang Nhạc Chính lướt qua ống ngắm, nàng không thể nghi ngờ rằng Khang Nhạc Chính thực sự đã nghe thấy âm thanh nàng bóp cò.
“Đội trưởng, thuốc điều chỉnh gen mà hắn dùng có thể đã khiến thính lực của hắn tăng vọt đến mức người thường không thể sánh bằng. Đại Ba của ta chưa chắc có thể giúp các ngươi từ xa, các ngươi nhất định phải cẩn thận.”
Kiều Thải Nhi thông qua thiết bị liên lạc nói với đội trưởng bọn họ nên chú ý đến thính giác của Khang Nhạc Chính.
Tô Giang Hào di chuyển, trước đây hắn vẫn là Tiên Thiên sơ kỳ, sau khi Hoàng Đông Kiệt giải quyết vấn thân thể của hắn xong, hắn nhanh chóng đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ.
Hắn không biết mình có thể cầm chân Khang Nhạc Chính bao lâu, hắn bám lấy Khang Nhạc Chính lại để Hoàng Đông Kiệt có thời gian rút lui.
“Thằng nhóc Tô gia, chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn cản ta, không biết sống chết!”
Khang Nhạc Chính giơ tay hạ xuống, trên sân thượng xuất hiện một cái lỗ lớn, tầng trên bị xuyên thủng, Tô Giang Hào thở hồng hộc, Khang Nhạc Chính này không dễ đối phó.
“Ngươi đúng là gây rắc rối cho ta!”
Hà Vĩnh Thần và đồng đội cũng xuất hiện, xỏ Hoàng Đông Kiệt một câu, sau đó dẫn đồng đội liên hợp Tô Giang Hào bao vây Khang Nhạc Chính.
“Chúng ta cũng lên!”
Cố Vũ Linh thấy vậy yêu cầu Hoàng Khải ở lại trông chừng anh trai, nàng và Đại Thạch cũng lao tới bao vây Khang Nhạc Chính.
“Đội gác đêm chết tiệt, các ngươi đều đáng chết!”
Bọn người Hà Vĩnh Thần tham gia, Khang Nhạc Chính cũng lâm vào khổ chiến.
“Muốn lên thì lên đi, đừng lo lắng cho ta.”
Hoàng Đông Kiệt thấy em trai dáng vẻ rục rịch, biết hắn em trai đang bận tâm hắn, bằng không đã sớm xông lên đi cùng đội hữu kề vai chiến đấu.
“Nhưng...”
Hoàng Khải do dự, hắn lo lắng cho sự an toàn của anh mình.
“Cứ đi đi, nếu bọn họ sẽ không ngăn cản được, lúc Khang Nhạc Chính tấn công đến đây, một mình ngươi lại càng không được.”
“Lợi dụng lực lượng đông đảo của các ngươi để tiêu hao hắn, từ từ tiêu hao cho hắn chết không có vấn đề gì.”
Phục Hổ bang đã thu hoạch xong, Hoàng Đông Kiệt đã chơi đủ rồi, muốn kết thúc càng sớm càng tốt, nhưng tự mình kết thúc trò chơi luôn có cảm giác hơi giống như lấy lớn hiếp nhỏ. Thấy em trai còn trẻ, muốn em trai trau dồi kỹ năng.
“Anh hai, cho ngươi xem trong khoảng thời gian này ta đã phát triển bao nhiêu.”
Hoàng Khải cảm thấy có lý, nước từ trong lòng bàn tay của Hoàng Khải thoát ra, trong chốc lát dòng nước dày nửa centimet đã bao bọc toàn bộ cơ thể Hoàng Khải..
Ngay sau đó, dòng nước bao phủ cơ thể Hoàng Khải đóng băng, biến thành áo giáp băng. Hoàng Đông Kiệt chớp chớp mắt, đây không phải là bắt chước dũng sĩ áo giáp sao, còn nói hắn mắc chứng nổi loạn tuổi teen, bộ trang phục này không phải càng nổi loạn hơn cả hắn sao? “Anh hai, ngươi đừng nghĩ nhiều, thân thể con người cực kỳ yếu ớt, huống chi hắn còn là Tiên Thiên đỉnh phong, nếu không gia tăng phòng ngự cho mình, ta sẽ không thể chống đỡ được một đấm của hắn.”
Hoàng Khải thấy ánh mắt kỳ lạ của anh hai, vội vàng giải thích đây đều là để phòng thủ.
“Nước đóng băng sẽ trở nên nặng hơn. Ngươi có chắc bộ giáp băng này sẽ không cản trở tốc độ của ngươi không?”
Hoàng Đông Kiệt nhẹ nhàng nói.
“Ta vẫn biết mình có mấy cân mấy lượng. Ta không gây ra mối uy hiếp nào lớn cho hắn nên ta chỉ chịu trách nhiệm quấy rối, tiêu hao, đánh lạc hướng hắn, để người khác tấn công hắn.” “Mặc dù bộ giáp này ảnh hưởng đến tốc độ của ta ở một mức độ nào đó, nhưng năng lực phòng thủ mạnh mẽ của nó cũng đủ để ta có thể trụ được thêm vài hiệp nữa.”

“Anh hai, không nói nữa, cứ xem ta đối phó với hắn thế nào.”
Nói xong, Hoàng Khải tạo thành một cây thương băng, lao về phía Khang Nhạc Chính.
Ngọn giáo băng vỡ vụn, bị nội khí phòng ngự trên da của Khang Nhạc Chính làm vỡ tan.
“Vèo!”
Hoàng Khải bị Khang Nhạc Chính đá trở lại như đá bóng.
Thấy em trai trượt sáu bảy mét trên mặt đất, lăn hai vòng đến dưới chân hắn mới dừng lại.
Ngươi đến đây để tấu hài hả em trai ngu ngốc của ta!
Hết chương 731.

Bạn cần đăng nhập để bình luận