Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 259. Ứng cử viên hoàng đế!




“Chuyện trong dự liệu, cháu trai hoàng đế của ta hơn hai mươi tuổi, hoàng cung giai lệ ba ngàn, kết quả không có một người nào trong bụng có động tĩnh.”
“Chuyện này không thể không khiến cho người ta hoài nghi, dù sao tuổi trẻ khí vượng, không có một phi tử nào mang thai, hoặc là khuynh hướng tình dục khác biệt, hoặc là chuyện đó không được.”
“Mặc kệ chuyện đó, chỉ cần có một chút hoài nghi cũng sẽ bị người có tâm lợi dụng.”
Hoàng Đông Kiệt cũng không có hứng thú biết tin tức này tiết lộ ra ngoài như thế nào, việc này tạo thành ảnh hưởng nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Muốn chặn miệng người trong thiên hạ cũng không đơn giản.
Hoàng đế không đủ tư cách, đổi một người khác!
Chỉ cần hắn và hoàng thất lão tổ không ngã, đế quốc Đại Hạ sẽ không thể sụp đổ.

“Vương gia, đại thần triều đình và các tông thân hoàng thất đã thương lượng đổi hoàng đế, hoàng thất lão tổ đối với việc này không nói tiếng nào, rõ ràng là ngầm đồng ý.”
“Ở phương diện tuyển chọn hoàng đế, vương gia ngươi được ủng hộ cao nhất.”
“Không chỉ đại thần triều đình, dòng họ hoàng thất, còn có các tướng sĩ trong quân, mỗi người đều hy vọng vương gia ngươi có thể leo lên ngôi cửu ngũ chí tôn.”
Đây mới là nguyên nhân Lý Quý ngàn dặm chạy tới báo cáo, vì hắn cũng muốn chủ tử hắn leo lên ngôi cửu ngũ chí tôn.
“Phiền lắm, ta ghét nhất chính là làm hoàng đế.”
Hoàng Đông Kiệt cực kỳ ghét bỏ làm hoàng đế, hắn cũng là người từng làm hoàng đế vài lần, làm hoàng đế chỉ có một chữ: mệt!
Tấu chương chồng chất như núi, chuyện thiên tai nhân họa bận rộn không hết, trở thành hoàng đế cũng đừng mong có được một giấc ngủ an ổn.
Với cấp bậc bây giờ của hắn, hắn và hoàng thất lão tổ là cùng một cấp bậc, địa vị quyền lực đều cao hơn hoàng đế.
Để hắn tự hạ thân phận chạy đi làm hoàng đế, nói giỡn sao, bây giờ hắn không tốt sao? Hưởng thụ đãi ngộ giống như hoàng đế, còn không cần làm công việc hoàng đế, cuộc sống này thật tốt. Tại sao phải đi chịu tội chứ?
“Trở về kinh thành nói lại ý của ta cho những tông thân hoàng thất, nói ta không dám hứng thú với ngôi vị hoàng đế, kêu bọn họ chọn người khác đi!”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
“Vương gia, thế nhưng...”
“Nếu như bọn họ còn không chịu buông tha, ngươi nói với bọn họ, đạt tới thành tựu Thiên Nhân quan trọng hay là làm hoàng đế quan trọng?”
“Vâng, vương gia!”
Lý Quý nghe xong sửng sốt, sau đó hắn hưng phấn, chủ tử hắn sắp chạm vào cấp độ Thiên Nhân rồi.
Nếu như là như vậy còn cần làm cẩu hoàng đế gì đó làm chi, làm hoàng đế sao có thể làm nên truyền thuyết nữa chứ?
Lý Quý cung kính hành lễ với Hoàng Đông Kiệt xong thì rời đi.
Hoàng Đông Kiệt biết hắn không làm hoàng đế, những lão gia hỏa trong hoàng thất vẫn sẽ không bỏ qua cho hắn, ngôi vị hoàng đế nhất định sẽ đến phiên hai nhi tử của hắn.

Hắn vẫn hiểu suy tính của bọn họ.
Hoàng gia.
“Đông Võ Vương từ chối!”
“Sao lại từ chối, chỉ cần Đông Võ Vương lên ngôi hoàng đế, dựa vào uy vọng của Đông Võ Vương sẽ chiếm được lòng dân thiên hạ.”
“Dân tâm là của chúng ta, chúng ta đoạt lại quyền khống chế các châu khác từ trong tay các thế lực siêu nhiên khác còn không đơn giản hay sao, chúng ta cũng không cần Đông Võ Vương làm hoàng đế lâu.”
“Hắn chán rồi có thể thoái vị bất cứ lúc nào, hắn chỉ cần làm hoàng đế mười năm, hoặc là hai mươi năm cũng đủ để chúng ta bài trừ tất cả nhân tố bất lợi.”
Hoàng thất tông thân không có bất kỳ bất mãn nào đối với tin tức hoàng đế Hoàng Minh Long không thể sinh con, ngược lại nội tâm có hơi vui vẻ, chỉ có như vậy, bọn họ mới có lý do để Đông Võ Vương lên ngôi.
Chỉ cần Đông Võ Vương lên ngôi, không nói đến uy vọng của Đông Võ Vương mang đến lợi ích, chỉ riêng mưu lược của Đông Võ Vương là có thể khiến cho đế quốc Đại Hạ từng bước thăng tiến.
Không chỉ các tông thân hoàng thất bọn họ mới có những suy nghĩ như vậy, đại thần triều đình, tướng sĩ trong quân cũng có ý nghĩ như vậy.
Đông Võ Vương làm hoàng đế là tâm tư của dân chúng!
Chẳng qua chỉ là bọn họ nghĩ tốt, cũng phải được Đông Võ Vương đồng ý mới được.
Đông Võ Vương không đồng ý bọn họ cũng không có cách nào.
“Lão tổ, Đông Võ Vương có thể không cho chúng ta mặt mũi nhưng mặt mũi của lão tổ, tin tưởng Đông Võ Vương nhất định sẽ cho.”
“Đế quốc Đại Hạ có thể khôi phục lại cường thịnh như trước trong thời gian ngắn hay không, chỉ cần xem Đông Võ Vương có nguyện ý gánh vác trọng trách này hay không.”
“Ta tin rằng chỉ cần Đông Võ Vương lên ngôi, với mưu lược của Đông Võ Vương, hắn tuyệt đối có năng lực tiêu diệt tất cả nhân tố bất lợi trong thiên hạ.”
“Lão tổ, vì đế quốc Đại Hạ, khẩn cầu ngươi tự ra mặt mời Đông Võ Vương trở về.”
Một hoàng thất thân cận khẩn cầu Hoàng Thiên Thạch.
“Vì đế quốc Đại Hạ, khẩn cầu lão tổ mời Đông Võ Vương trở về.”
“Vì đế quốc Đại Hạ, khẩn cầu lão tổ!”
Các tông thân hoàng thất lần lượt nhìn Hoàng Thiên Thạch trên chủ vị, đều hy vọng hắn có thể tự ra mặt mời Hoàng Đông Kiệt trở về.
“Đông Võ Vương hẳn là đã dự liệu được tình hình này, hắn có nói gì với chúng ta nữa hay không?”
Hoàng Thiên Thạch giơ tay lên ý bảo mọi người trong điện im lặng, nghĩ đến thần cơ diệu toán Đông Võ Vương, hắn hỏi Lý Quý, Đông Võ Vương có công bố gì khác hay không.
“Vương gia nói, nếu còn có người không chịu buông tha, kêu ta chuyển lời các ngươi, thành tựu Thiên Nhân quan trọng hay là làm hoàng đế quan trọng?”
Lý Quý vừa nói ra lời này thì hiện trường bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người nghe ra không ít tin tức từ đó, nhất thời, tiếng hô hào của bọn họ vang lên. Chẳng lẽ Đông Võ Vương đã tiếp xúc với cấp độ Thiên Nhân rồi!
“Ha ha ha, không hổ là người thường xuyên sáng tạo kỳ tích, sở hở một cái là cho chúng ta một bất ngờ lớn.”
“Để hắn an tâm lĩnh ngộ Thiên Nhân, chuyện của triều đình không cần hắn lo lắng, chúng ta sẽ tự xử lý tốt.”
Hoàng Thiên Thạch vô cùng kích động, hắn thật không ngờ hậu bối này đã đi tới một bước này, hắn không biết hậu bối này cần bao lâu để đột phá cảnh giới Thiên Nhân, tỷ lệ thành công có bao nhiêu.
Nhưng chỉ cần có chút hy vọng, hắn sẽ ủng hộ vô điều kiện, hắn tin rằng hậu bối này chắc chắn còn có thể sáng tạo ra truyền kỳ mới.
Các tông thân hoàng thất cũng không ồn ào đòi Hoàng Đông Kiệt làm hoàng đế nữa, ai nấy cũng đều kích động nhìn Hoàng Thiên Thạch.
Bọn họ biết ý nghĩa tượng trưng của Thiên Nhân!
Tượng trưng nhân gian vô địch, tượng trưng có thể vì đế quốc Đại Hạ kéo dài một ngàn năm tuế nguyệt.
So với làm hoàng đế thì bọn họ càng cần cái này hơn.
Hết chương 259.

Bạn cần đăng nhập để bình luận