Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1312

Chương 1312: Coway bỏ mình "Chủ thượng, thuộc hạ tội đáng chết vạn lần, không có ngăn bọn họ lại."
Korenzod lau vết máu trên mép, nửa quỳ ở trước mặt Hoàng Đông Kiệt, cúi đầu thừa nhận sai lầm.
Hoàng Đông Kiệt không nói gì, vẫy tay bảo hắn lui ra một bên.
"Lão gia tử, là ngươi sao?"
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Niggan Gouladrehou cùng đám người đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, hắn cười rồi, cười rất hoang dã.
Hắn chậm rãi giơ tay lên đè về hướng của Niggan Gouladrehou bọn hắn, cảm giác áp bách giống như thiên uy tử vong trong nháy mắt nghiền ép về hướng Niggan Gouladrehou bọn họ. "ì"
Không ít người khoé mắt phóng đại, tròng mắt đang sợ hãi mà đung đưa. Đây là cái gì vậy, vì sao ta lại sợ hãi như vậy, ngay cả cơ thể của ta cũng trở nên không phải ta nữa rồi, thậm chí phản kháng lại chỉ thị của ta.
"Ping"
Người mà Niggan Gouladrehou mang tới, ngoại trừ Dũng Giả và Chuyển Sinh Giả ra, những cường giả khác tất cả đều không chống đỡ nổi cảm giác áp bách mà quỳ xuống.
Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu bên này, Bối Nhĩ yếu nhất quỳ xuống trước, tiếp theo là Lina, Nhất Dạ, người còn đứng, thân thể đều run rẩy, cực lực chống đỡ cảm giác áp bách này.
Thân thể của Nim mặc dù không run rẩy, nhưng nàng vẫn khế cắn môi một cái, cau mày.
"Ta còn chưa đi tìm các ngươi, các ngươi đã ngoan ngoãn đưa tới cửa, như vậy cũng tốt, giải quyết hết các ngươi, đại lục này chính là của ta."
"Không, ý chí của lão gia tử không thể bị phá vỡ, ta không tin ý chí của lão gia tử sẽ thua Ma Vương Alpha Moyad bọn họ." "Lão gia tử, ngươi là đang giả vờ đúng chứ, ngươi là đang nói đùa với chúng ta phải không?"
Bối Nhĩ quỳ một chân trên đất thở phì phò, hắn không tin lão gia tử ngay cả một tia ý thức tàn dư đều không có. Hoàng Đông Kiệt không nói gì, lạnh lùng nhìn Bối Nhĩ, ngón tay nhẹ nhàng búng một cái.
Trên người Bối Nhĩ như thể bị lực lượng khổng lồ lôi kéo, cả người đập về phía vách tường bên trái của cung điện. "Oanh"
Tường thành thật dày bị đập ngã sụp đổ, cả người Bối Nhĩ bị chôn vào.
"Bối Nhĩ"
Luân Nạp bọn họ sắc mặt nhất thời biến đổi, bởi vì bọn họ cảm giác được khí tức của Bối Nhĩ trực tiếp giảm xuống tới cực điểm, rõ ràng Bối Nhĩ trong nháy mắt gặp ma khí xâm nhiễm mà bị trọng thương. Vì sao hắn không có chút do dự nào, hơn nữa còn ra tay nặng như thế, chẳng lẽ thể kết hợp này thật sự không có một tia ý thức tàn dư nào của lão gia tử sao? "Các ngươi quá ngu xuẩn rồi, không sai, ta là thể kết hợp oán niệm của ba người kia, nhưng ta là ta, bọn hắn là bọn hắn." "Tuy rằng bọn hắn tạo ra ta, nhưng ta không thể nào để cho chấp niệm của bọn hắn ảnh hưởng đến ta, ta chỉ sống vì bản thân." "Các ngươi đừng giấy giụa nữa, các ngươi muốn gặp lão gia tử của các ngươi như vậy, được, bây giờ ta tiễn các ngươi xuống dưới gặp hắn."
Hoàng Đông Kiệt đứng lên, chậm rãi dậm chân đi về hướng Niggan Gouladrehou bọn họ, đồng thời sát khí thực chất hoá bao trùm về hướng Niggan Gouladrehou bọn họ.
"Phù -"
Không khí kìm nén, hô hấp liền nặng nề, ngoại trừ Nim cùng mấy Dũng Giả ra, những người khác không chỉ sau lưng đổ mồ hôi, ngay cả trợn mắt nhìn về phía Hoàng Đông Kiệt cũng hết sức khó khăn. Thật sự là trình độ khủng bố của Hoàng Đông Kiệt vượt quá điểm giới hạn năng lực chịu đựng của bọn họ.
Coway càng là chuyển hoán vô hạn hình thái mới có thể tiếp nhận được cảm giác áp bách do Hoàng Đông Kiệt mang tới. Coway chống đỡ áp lực đi ra.
"Ngươi là do lão gia tử và hai vị Ma Vương khác tạo ra, ta không tin ngươi có thể dễ dàng thoát khỏi chấp niệm của lão gia tử như vậy."
"Ngươi muốn giết chúng ta, vậy tới đi, để †a xem thử ngươi có thật sự là có thể qua mặt được lão gia tử hay không." Coway biết lão gia tử để ý nhất chính là mấy người bọn họ, nếu như lão gia tử vẫn còn ở đây, chấp niệm của lão gia tử, hoặc là ý thức tàn dư nhất định sẽ ngăn cản hắn động thủ đối với bọn họ.
Hắn đang đánh cược, hắn tin tưởng vững chắc lão gia tử chưa từng khiến cho bọn họ thất vọng.
Thực ra hắn cũng có yếu tố kích thích, lấy sinh mệnh kích thích, hoặc là thức tỉnh ý thức của lão gia tử. Thế là hắn đi tới giang hai cánh tay, từ bỏ chống cự để cho người trước mắt giết hắn thử xem.
"Coway, không được."
Niggan Gouladrehou bọn họ nhìn thấy Coway điên cuồng như vậy, muốn kéo hăn trở về.
"Phốc"
Nhưng động tác của bọn họ chậm, Hoàng Đông Kiệt bước ra một bước đã xuất hiện ở trước mặt Coway, cánh tay nhắm chuẩn vào trái tim của Coway đâm qua mà không có bất kỳ cản trở nào, cánh tay của Hoàng Đông Kiệt từ trước ngực của Coway xuyên thấu ra phía sau. "Ngươi tự tin cái gì, cảm thấy ta không nhìn ra được mánh khóe nhỏ của ngươi ư, đừng quên, ký ức của lão gia tử các ngươi, ta đều có tất cả."
"Ngươi đang cược lão gia tử của các ngươi chưa từng khiến các ngươi thất vọng, ha ha, thật nực cười, hắn nói thế nào cũng là một lão nhân 80 tuổi." "Người già rồi, sẽ lực bất tòng tâm, nếu như hắn thực sự là vô địch, hắn sẽ không cùng hai vị Ma Vương lưỡng bại câu thương, cuối cùng còn bị Thần Tộc mang đi một lượt."
"Ngươi nhìn xem, ta hạ thủ vừa nhanh vừa độc, ngươi thấy ta có chịu ảnh hưởng bởi chấp niệm của hắn hay không, hắn có phải là lại khiến ngươi thất vọng một lần nữa hay không?" Hoàng Đông Kiệt với một tư thái của phản phái nhẹ nhàng nói ở bên tai của Coway.
Coway ngây ngẩn nhìn người trước mắt, nhìn thấy tư thái hắn chẳng đáng bằng người khác, nhìn thấy chỗ sâu trong con ngươi của hắn không có một chút không nỡ và giấy giụa nào, Coway biết hắn đã cược sai rồi. Nhưng trái tim đã rách nát, ma khí dần dần xâm nhiễm toàn thân, hắn không sống được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận