Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 59. Tên ta là Hoàng Thiên Trấn




“Tên ta là Hoàng Thiên Trấn, đây là tên thật của ta.”
Hoàng Thiên Trấn cũng không muốn nói dối, nói ra tên thật của mình.
Kết quả Thẩm Hàm Nghiên vừa nghe, sắc mặt càng xanh mét.
Nàng đánh ngã Hoàng Thiên Trấn, đè lên người hắn, liên tục đánh lên mặt Hoàng Thiên Trấn. “Cho ngươi đùa giỡn với ta này, thật cho rằng tính tình bản cô nương rất tốt sao?”
“Ta biết Đông Võ vương thì chẳng lẽ ta không biết hai nhi tử của Đông Võ vương hay sao?” “Mạo danh Đông Võ vương thì thôi, ngay cả nhi tử của Đông Võ vương cũng giả mạo, lừa gạt ta, ta đánh chết tên khốn kiếp ngươi!”
Cảnh tượng đó thật giống như một hiện trường bạo hành gia đình, một con hổ cái đang làm bậy đánh một kẻ xui xẻo nào đó.
Gió lạnh tiêu điều thổi qua, mái tóc của muội muội Thẩm Hàm Nguyệt cũng phiêu đãng theo gió, lúc này muội muội Thẩm Hàm Nguyệt sững sờ nhìn tỷ tỷ.
Dường như đây là lần đầu tiên nàng biết tỷ tỷ mình, đây là tỷ tỷ của nàng sao?
Sao từ giây phút quen biết nam nhân này, tỷ tỷ trở nên không giống như tỷ tỷ.
Đúng là tỷ tỷ hơi có khuynh hướng bạo lực nhưng tỷ tỷ có chừng mực, cũng khống chế rất tốt, chưa từng có bạo lực không che giấu như vậy.
Chuyện gì xảy ra với nam nhân này vậy, chẳng lẽ là trời sinh oan gia với tỷ tỷ, vừa gặp mặt đã khiến cho tỷ tỷ không chịu nổi.
“A, nữ oa này thật hung dữ nha, đại thế tử có chịu nổi không?”
Nhóm năm người kỳ lạ trốn trong bóng tối thấy cảnh tượng này cũng ngạc nhiên liên tục, không khỏi vì đại thế tử im lặng quan sát ba phút đồng hồ.
“Không có việc gì, chỉ là da thịt khổ sở, đây cũng là một loại đau khổ, có khổ mới có ngọt, nói không chừng vì nữ tử này, từ nay về sau đại thế tử đã biết cái gì gọi là lòng của nữ nhân.”

Bạch Đấu Thăng thấy thế một chút lo lắng cũng không có, ngược lại còn hứng thú xông lên xem náo nhiệt.
Quả nhiên người đi theo Đông Võ vương đều là người không có lương tâm.
“Hừ, mặc kệ ngươi tên là gì, về sau gọi ngươi hầu hạ là được rồi.”
Thẩm Hàm Nghiên mệt mỏi, đứng dậy ngồi trước đống lửa suy nghĩ vấn đề.
Hồi lâu, Hoàng Thiên Trấn mặt bầm tím ngồi xổm trong một góc nhỏ thê lương, ngón tay một mực vẽ vòng tròn trên mặt đất, dùng âm thanh chỉ có mình có thể nghe được thì thầm.
“Phụ vương, ngươi nói đều đúng, nữ nhân bên ngoài đều là hổ cái, không trêu nổi.”
“Ta sai rồi, khi đó ta cũng không nên có ý nghĩ muốn xem hổ cái là gì, đây là báo ứng sao?”
“Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy, trước đây ngươi chưa từng bạo lực như vậy. Từ giây phút thấy người nam nhân này, ngươi giống như đã thay đổi thành một người khác.”
“Thường xuyên không khống chế được hành vi của mình, thậm chí ngay cả sự rụt rè của nữ hài tử cũng không cần. Còn đánh ngã hắn, đè lên người hắn đấm đá.”
“Tỷ tỷ, trước kia không phải ngươi không đụng được thân thể nam nhân sao, sao lại đối đãi đặc biệt với hắn như vậy.”
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt lẻn đến bên cạnh tỷ tỷ, nàng cũng nổi lên hứng thú lớn đối với sự khác thường của tỷ tỷ.
“A...”
Bị muội muội nhắc nhở, Thẩm Hàm Nghiên cũng sửng sốt một chút, nghĩ đến hành vi vừa rồi nhất thời đỏ mặt.
Không biết là vì ngượng ngùng hay là bị muội muội nhà mình thấy cảnh này mà sinh ra cảm giác xấu hổ không có mặt mũi gặp người.
Điều này càng khiến nàng xấu hổ hơn.
“Ta, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, thường không khống chế được tình cảm của mình.” Thẩm Hàm Nghiên cũng tự hỏi một chút, nhưng bản thân nàng cũng không tìm ra được lời giải đáp nào.
Chuyện này khiến cho chính nàng cũng cảm thấy rất kỳ lạ, vừa thấy hắn là trở nên dễ dàng xúc động không hiểu được.
Không phải nàng rất phản cảm khi tiếp xúc với thân thể nam nhân sao, sao ở trên người hắn lại không có mùi vị phản cảm như trước, ngược lại còn khiến cho nàng cảm nhận được một hương vị ôn hòa.

Vừa có suy nghĩ này trong đầu, Thẩm Hàm Nghiên lắc đầu mạnh mẽ. Nàng cảm thấy mình tuyệt đối là vì phẫn nộ mà sinh ra ảo tưởng, mình làm sao có thể có cảm giác không nên có này chứ.
“Tỷ tỷ, hành vi của con người khác thường thì bình thường đều có nguyên nhân, hành vi này của tỷ tỷ rất giống một kiểu ta nghe được từ tộc lão trong cốc.”
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt đột nhiên nghĩ đến khả năng nào đó, ánh mắt lấp lánh lại ngạc nhiên nhìn tỷ tỷ.
“Kiểu gì?”
Thẩm Hàm Nghiên cũng muốn biết mình làm sao vậy, tộc lão trong cốc kiến thức rộng rãi, hẳn là biết nguyên nhân mình khác thường.
“Ta từng nghe tộc lão nói, nếu nữ nhân xuất hiện hiện tượng bất thường, đơn giản là gặp được chân mệnh thiên tử của mình, tỷ tỷ, tỷ tỷ nói xem, hắn có thể là của ngươi...”
“A~”
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt còn chưa nói xong đã bị tỷ tỷ cốc vào đầu.
“Nói bậy gì đó, hắn sao, nhìn dáng vẻ đức hạnh này của hắn, hắn mà cũng xứng sao?”
Trong lòng Thẩm Hàm Nghiên, Hoàng Thiên Trấn chính là một nam nhân yếu đuối thích nói dối, trục lợi hài hước, không có một chút khí khái nam tử nào.
Nam nhân như vậy mà là chân mệnh thiên tử của nàng, quả thực là đang nói giỡn.
“Tỷ tỷ, ngươi không thể quả quyết như vậy, ngươi có hiểu hắn không?”
“Bây giờ ngươi có cái nhìn không tốt với hắn là vì tỷ tỷ ngươi có thành kiến với hắn.”
“Con người là một động vật kỳ lạ, một khi có thành kiến với một người, thì dù khuyết điểm của người này nhỏ cũng sẽ phóng đại vô hạn.”
“Nhưng nếu có một ngày ưu điểm của hắn bao trùm toàn bộ khuyết điểm, khiến ngươi không tìm ra một chút tật xấu thì suy nghĩ của ngươi sẽ lặng lẽ phát sinh thay đổi.”
"Nữ nhân là động vật thiện biến, tỷ tỷ ngươi sao có thể cam đoan ngày nào đó hắn sẽ không tỏa sáng."
“Ôi~”
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt vừa nói xong lại bị tỷ tỷ Thẩm Hàm Nghiên cốc đầu cái nữa. “Cho ngươi không học tốt này, nhất định lại xem những quyển sách tạp ký lộn xộn, những thứ lệch lạc này đều là do ngươi học được từ đó đúng không?”
“Đây không phải là lệch lạc, thư truyền đến bây giờ còn có thể bảo tồn thì đó đều là tinh hoa, tỷ tỷ ngươi có thể không tin nhưng ngươi không thể đánh ta.”
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt rất uất ức, tỷ tỷ bạo lực lại bắt nạt nàng.
Đột nhiên nàng cảm thấy giữ Hoàng Thiên Trấn lại là chuyện tốt, về sau tỷ tỷ bắt nạt Hoàng Thiên Trấn sẽ không có thời gian gõ cái đầu nhỏ của nàng nữa.
Hết chương 59.

Bạn cần đăng nhập để bình luận