Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 488. Thống lĩnh Thiên Yêu thành




"Chiêu mộ nhân tài? Có phải là mục đích Thiên Yêu thành phái thống lĩnh tới kinh thành hay không, không giống lắm, theo lý mà nói, Thiên Yêu thành không thiếu nhân tài."
Lục Trạch nhìn thấy nội dung trong thư, phản ứng đầu tiên cho rằng Thiên Yêu thành là coi trọng nhi tử của hắn, nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không đúng.
Thiên Yêu thành chiêu mộ nhân tài, bình thường chỉ mở ra đối với yêu quái, đối với nhân loại, bọn họ lựa chọn không tiếp xúc.
"Phụ thân, thống lĩnh Thiên Yêu thành này tới kinh thành lâu như vậy, ai cũng không gặp, đột nhiên muốn gặp ta, ta nên đi, hay là không nên đi?"

"Đi, hiện tại chỉ có con có thể tiếp xúc với nàng, để hiểu rõ mục đích thực sự nàng tới kinh thành, con phải đi."

Lục Trạch không biết thống lĩnh Thiên Yêu thành này hẹn nhi tử của hắn là có mục đích gì, nhưng Thiên Yêu thành chắc là sẽ không vô duyên vô cớ phái một thống lĩnh tới kinh thành.

Để hiểu rõ mục đích của Thiên Yêu thành, nhi tử của hắn phải đi một chuyến.

"Phụ thân, để phòng ngừa lỡ như, có cần phải mời người hay không?"

Nghĩ đến người mà hắn phải đi gặp chính là Yêu Vương, Lục Thế Viễn vẫn có chút căng thẳng.

Nghĩ đến tổ tông sống đang nằm sấp vô công rồi nghề ở hậu viện, hắn muốn mời tổ tông sống cùng hắn đi đến chợ đêm, xảy ra nguy hiểm cũng bảo vệ được cho hắn.

"Nếu nàng muốn ra tay với ngươi, không cần quanh co lòng vòng như vậy, dù sao nàng cũng là Yêu Vương."

"Mặt khác, nơi này là kinh thành, là địa bàn của chúng ta, nếu như nàng gây bất lợi cho ngươi, Trảm Yêu ty chúng ta cũng sẽ không ngồi yên."

Lục Trạch biết ý đồ của con trai, cảm thấy nhi tử quá không hiểu chuyện.

Chút chuyện nhỏ này cũng muốn phiền đến tổ tông sống, không biết tổ tông sống là con bài chưa lật của Lục gia, không phải vạn bất đắc dĩ không thể nào xuất động.

Đợi sau khi trở về, hắn nhất định phải nhắc nhở nhi tử tầm quan trọng của tổ tông sống đối với Lục gia. Lục Thế Viễn thấy phụ thân cũng đã nói như vậy, liền đi theo phụ thân đi đến chợ đêm dưới đất.

"Tiểu viễn, nhất định phải nghĩ cách thăm dò ra mục đích nàng tới kinh thành."

"Mối uy hiếp cực đại là Thiên Yêu thành, nếu như không biết rõ ràng mục đích nàng tới kinh thành, kinh thành sẽ có rất nhiều người ngủ không yên."

Đi tới trước cửa Y Quán, Lục Trạch nghiêm túc vỗ vai nhi tử nói. Lục Thế Viễn gật đầu, xoay người đi vào Y Quán.

Dưới sự dẫn dắt của hạ nhân Y Quán, hắn đi tới hậu viện của Y Quán.

Tiến vào hậu viện, hắn nghe được tiếng đàn, hắn theo tiếng đàn đi tới.

"Cái này, đây cũng quá giống rồi đấy!"

Vừa nhìn thấy nữ tử đánh đàn, sắc mặt của Lục Thế Viễn hơi thay đổi, thật sự giống như những gì mà Chung Bình Phàm và Lâm Thiên Dương nói, rất giống tân nương xác khô.

Nếu như không phải hắn chính mắt nhìn thấy tân nương xác khô bị tổ tông sống ăn, hắn cũng hoài nghi nữ nhân trước mắt chính là tân nương xác khô.

"Tiền bối, chính là thống lĩnh của Thiên Yêu thành?"

Tiếng đàn dừng lại, Lục Thế Viễn liền ôm quyền hỏi Bạch Liên Ngọc.

"Lục công tử, nữ nhân đều không thích bị người khác gọi già, ta họ Bạch, tên Liên Ngọc, Lục công tử có thể gọi ta là Bạch cô nương."

Bạch Liên Ngọc đứng dậy mời Lục Thế Viễn qua ngồi đối diện nhau.

"Họ Bạch"

Vừa nghe thấy họ Bạch, trong lòng của Lục Thế Viễn xuất hiện một tia dị dạng, đây cũng quá trùng hợp rồi đấy.

"Bạch cô nương, con người của ta không thích nói lòng vòng, cứ nói thẳng đi, không biết Bạch cô nương mời ta đến là vì chuyện gì?"

Ngồi xuống mặt đối mặt, Lục Thế Viễn vẫn bị đôi mắt xinh đẹp của Bạch Liên Ngọc liếc nhìn, như thể đang nhìn một vật đẹp đẽ, không nói câu nào.

Điều này khiến cho Lục Thế Viễn gò bó đến lúng túng, mời hắn qua đây cái gì cũng không nói, cứ như vậy trăm nhìn không chán mà nhìn chằm chằm vào hắn.

Điều này bảo hắn làm sao chịu được.

"Cũng không có chuyện gì, chỉ muốn tùy tiện tìm người nói chuyện phiếm một chút thôi."

Nói chuyện phiếm?

Lục Thế Viễn buồn bực, người nhiều như vậy không tìm, vì sao hết lần này tới lần khác tìm hắn.

Hiện tại hắn đến rồi, lại cứ nhìn hắn chằm chằm, không nói câu nào, cái này cũng gọi là nói chuyện phiếm ư?

"Vì sao tìm ta, mặc dù ta có danh tiểu thiên tài, nhưng so với Chung Bình Phàm bọn họ, vẫn là kém hơn một chút, nói chuyện phiếm tìm bọn hắn không phải tốt hơn ư?"

Lục Thế Viễn hỏi.

"Không phải, ngươi không giống!"

"Sao không giống?"

Bị Bạch Liên Ngọc nhìn chằm chằm, Lục Thế Viễn cũng muốn chạy trối chết.

Nhưng mục đích Bạch Liên Ngọc tới kinh, hắn còn chưa hỏi ra được, không muốn cứ như vậy mà rút lui.

"Ngươi đẹp trai hơn bọn hắn nhiều."

"Hả!!!"

Lục Thế Viễn không biết nói gì, hắn luôn cảm giác nữ nhân này có mưu đồ bất chính đối với hắn.

"Bạch cô nương, ta có một vấn đề nhỏ, Y Quán này đối với Thiên Yêu thành mà nói, chắc hẳn không có quan trọng như vậy mới đúng, vì sao Thiên Yêu thành lại phái Bạch cô nương ngươi tới trấn thủ?"

Lục Thế Viễn ý đồ thu hoạch mục đích Bạch Liên Ngọc tới kinh.

"Ngươi là muốn hỏi ta mục đích tới kinh chứ gì?"

Bạch Liên Ngọc biết nàng đến, khiến cho rất nhiều người ở kinh thành ngủ không yên. Lục Thế Viễn hỏi như vậy, nàng lập tức cũng biết Lục Thế Viễn muốn hỏi cái gì.

"Ta vẫn muốn hỏi khéo một chút, không ngờ rằng Bạch cô nương lại thẳng thắn như vậy, dĩ nhiên Bạch cô nương cũng biết ta muốn hỏi cái gì, vậy cô nương có thể nói cho ta biết mục đích ngươi tới kinh hay không?"

Lục Thế Viễn nhìn thấy cũng đã bắt đầu hàn huyên rồi, liền trực tiếp hỏi.

"Vì ngươi mà đến"

"Bạch cô nương, xin đừng đùa tại hạ kiểu này."

Lục Thế Viễn luống cuống, luôn cảm giác Bạch Liên Ngọc coi hắn là con mồi.

"Nói thật, ngươi lại không tin, ta cũng không có cách nào cả."

Bạch Liên Ngọc lộ ra tư thái tiểu nữ nhân nói.

Lục Thế Viễn nhìn chằm chằm vào Bạch Liên Ngọc, nhưng đọ mắt cùng Bạch Liên Ngọc, Lục Thế Viễn cuối cùng vẫn thua trận.
Hết chương 488.

Bạn cần đăng nhập để bình luận