Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 824. Không thể buông tha!




Núi Thái Vu.
Cứ điểm bí mật của tổ chức Quang Phục nằm ở đây.
Các tiểu đội Thủ Dạ Nhân được điều động từ nhiều nơi tạo thành một lưới đánh cá khổng lồ đang được thu dần lại.
“Không ngờ quốc gia lại đưa Dạ Ma thứ năm và Đại Hùng thứ mười trong danh sách Dị Năng Giả đi, phái cường giả cấp độ này xem ra nước trong cứ điểm này rất sâu!”
“Cũng may chúng ta là nhân viên bên ngoài, chỉ phụ trách tôm tép, không có xâm nhập sâu vào trung tâm, nếu không tiểu đội của chúng ta có thể bị xóa sổ!”
Hoàng Khải và đồng đội phụ trách phía tây núi Thái Vu, không chỉ đội của bọn họ chặn phía tây mà còn có sáu đội Thủ Dạ Nhân khác.
Bọn họ không tụ lại với nhau, mỗi đội có khu vực trách nhiệm riêng.
“Ngay khi quân chủ lực tấn công cứ điểm của tổ chức Quang Phục, chúng ta sẽ phối hợp với các đội khác tiến sâu hơn vào bên trong!”
“Siết chặt tuyến đầu, làm sạch cá tôm nhỏ, ngươi ở bên ngoài chơi hồng tử ngoại tuyến này có ích lợi gì?”
Hoàng Khải lúc này đang cắn hạt dưa, chán nản nhìn Đồng Tiểu Tùng chơi đùa với hồng tử ngoại tuyến.
“Mặc dù chúng ta đến đây để lấy chiến công nhưng dù sao đây cũng là khu vực chúng ta chịu trách nhiệm. Nếu có một con cá lọt lưới thoát ra khỏi khu vực chúng ta chịu trách nhiệm thì sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến chúng ta.”
Đồng Tiểu Tùng vừa nói vừa đặt dụng cụ xuống.
“Đội trưởng, ngươi có muốn ăn hạt dưa không?”
Hoàng Khải không ngăn cản Đồng Tiểu Tùng chuẩn bị dư thừa, nhìn đội trưởng Cố Vũ Linh lặng lẽ lau lưỡi hái trong tay, hắn cười tươi tiến tới.
“Chúng ta đến đây không phải để giải trí, chúng ta đang làm nhiệm vụ. Mặc dù chúng ta chịu trách nhiệm bên ngoài nhưng cũng có yếu tố rủi ro!”
Cố Vũ Linh thấy Hoàng Khải không có chút căng thẳng nào thì trở nên nghiêm túc.
“Đội trưởng, không biết sao lại thế này, trong lòng ta có chút áp lực, cứ có cảm giác cảm giác có chuyện không tốt sắp sửa phát sinh.”
Hoàng Khải chưa kịp nói gì thì Kiều Thải Nhi đã cau mày nói.
Giác quan thứ sáu của Kiều Thải Nhi khiến đám người Hoàng Khải trở nên nghiêm túc, bọn họ và Kiều Thải Nhi đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ nên đương nhiên biết giác quan thứ sáu của Kiều Thải Nhi cực kỳ chính xác.
Hạt dưa trong tay Hoàng Khải chợt mất đi mùi thơm, hắn bắt đầu kiểm tra trang bị, vũ khí, đan dược cứu mạng, độc dược đều ở trên người, hắn mới thấy thoải mái hơn một chút.
“Hay là chúng ta xin đổi đội hình với các đội khác nhé?”
Hoàng Khải đưa ra lời khuyên.
“Chúng ta là Thủ Dạ Nhân. Dù có nguy hiểm chúng ta cũng đến đó thay vì để lại nơi nguy hiểm nhất cho đồng nghiệp của mình!”
“Giác quan thứ sáu của Thải Nhi không chính xác trăm phần trăm và có sai sót. Lần này, có lẽ Thải Nhi mệt mỏi, tinh thần căng thẳng mới xuất hiện ảo giác.”
Với tư cách là đội trưởng, Cố Vũ Linh không thể dễ dàng từ bỏ nhiệm vụ hay xin chuyển đổi nhiệm vụ, nhiệm vụ đã chấp nhận thì phải hoàn thành.
Kiều Thải Nhi không nói nhiều, đội trưởng đang ủng hộ sĩ khí, nàng không thể làm trái lại đội trưởng.
Trong lòng núi Thái Vu, cứ điểm của tổ chức Quang Phục ẩn dưới lòng đất, có ba người chính phụ trách cứ điểm này.
K Chuồng, K Rô, Q Bích
“Không hay rồi, tình thế không ổn, cứ điểm của chúng ta bị Diệu Hạ phát hiện, bọn chúng đang phái cường giả đến bao vây trấn áp nơi này!”
Q Bích đang chuẩn bị nghỉ ngơi bỗng cảm thấy lo lắng, nhanh chóng kích hoạt năng lực nhận thức và phát hiện có rất nhiều cường giả xa lạ đang tấn công cứ điểm của mình.
Trong lãnh địa của Diệu Hạ có một cường giả cỡ này, chắc chắn là người phía chính phủ Diệu Hạ.
“Không được, Diệu Hạ quan có quá nhiều cường giả, căn bản không có cơ hội thắng!”
Q Bích cảm nhận được có hai cường giả cách đó mười dặm, khí chất của bọn họ đặc biệt mạnh, thậm chí còn mạnh hơn cả khí chất của K Chuồng và K Rô.
Ngoài hai người này ra, xung quanh còn có rất nhiều cường giả.
Q Bích không còn do dự nữa, nhanh chóng đứng dậy, giả làm 8 Rô và 7 Chuồng bình thường, cùng thân tín của mình xông ra ngoài.
Hắn không thông báo K Chuồng cùng K Rô, cũng không có ai giúp hắn thu hút sự chú ý, làm sao hắn có thể có thể đục nước béo cò chạy trốn.
Hắn chọn hướng Tây để đột phá, trong nhận thức của hắn, lực lượng phòng thủ ở phía Tây là yếu nhất, hầu như không có cường giả nào uy hiếp được hắn.
Q Bích vừa rời khỏi cứ điểm, bọn người Dạ Ma đã phát động cuộc tấn công vào cứ điểm.
“Chết tiệt, căn cứ của chúng ta đã bị phát hiện!”
“Q Bích đâu? Năng lực cảm ứng của hắn không cảm giác được sao? Địch nhân đều đánh tới cửa rồi, tại sao hắn không báo trước?”
K Chuồng đương nhiên biết năng lực cảm nhận của Q Bích, theo lý thuyết, ngay khi kẻ địch tiếp cận căn cứ cách đó mười dặm, Q Bích có thể phát hiện ra.
Bây giờ kẻ thù đang tiến vào, thậm chí cả Q Bích cũng không thấy đâu, hắn chợt có những suy nghĩ không tốt.
“Q Bích đã bỏ chạy trước, hắn đã bán đứng chúng ta!”
K Rô biết được từ cấp dưới của mình Q Bích đã rời căn cứ cùng với thân tín vài phút trước, hắn làm sao còn không biết Q Bích đã bán đứng bọn họ.
“Tên khốn kiếp, sao hắn dám làm vậy? Chức vị quyền lực của chúng ta mạnh hơn hắn. Lấy chúng ta làm người chịu tội thay, hắn không sợ tổ chức truy cứu trách nhiệm hay sao?”
K Chuồng nghe vậy lập tức tức giận.
“Vô dụng thôi. Người chết đối với tổ chức không có giá trị gì!”
“Chúng ta sống sót trốn thoát thì còn dễ nói, nhưng một khi chúng ta chết, Q Bích nhiều nhất sẽ bị tổ chức đưa ra vài câu cảnh cáo, hắn sẽ giẫm lên xác của chúng ta để thượng vị.”
K Rô cũng tức giận nhưng hắn biết kẻ tấn công căn cứ lần này khiến cho Q Bích chạy trốn, tránh giao tranh phải là kẻ thù mạnh mà bọn họ không thể chống cự được.
Lần này bọn họ có thể gặp rắc rối!
“Q Bích chết tiệt, chờ đấy! Đừng để hai chúng ta trốn thoát!”
K Chuồng cũng biết tình hình của bọn họ, nhanh chóng kích hoạt cơ chế phòng thủ của căn cứ, chỉ có vượt qua được kiếp nạn này mới có cơ hội tìm Q Bích gây phiền toái.
Q Bích nghe thấy tiếng động từ phía căn cứ phía sau, biết căn cứ đang bị cường giả của Diệu Hạ tấn công, hắn không chần chừ xông nhanh về phía tây.
Bọn người Dạ Ma tấn công vào cứ điểm của tà giáo, tất cả các đội Thủ Dạ Nhân ở ngoại vi nhận được chỉ thị cùng tiến về phía núi Thái Vu.
“Lực lượng chủ lực của chúng ta đã tấn công rồi. Bây giờ chúng ta duy trì đội hình tốt và liên lạc với các đội Thủ Dạ Nhân khác cùng tiến vào bên trong!”
Cố Vũ Linh nhận lệnh dẫn đội viên tập trung về núi Thái Vu.
Hết chương 824.

Bạn cần đăng nhập để bình luận