Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1572: Một người cẩu hơn một người

Chương 1572: Một người cẩu hơn một ngườiChương 1572: Một người cẩu hơn một người
"Thực sự là cái gì cũng không thể gạt được ánh mắt của đại soái, nhưng mà đại soái đừng đem bản vương ra so với hắn, những gì mà bản vương làm toàn bộ đều là vì Đại Võ Vương triều, còn hắn chỉ là vì bản thân hắn."
Tần Vương Lý Võ nhìn thấy đám người truyền đến ánh mắt kiểm chứng, chỉ đành phải thừa nhận.
Tần Vương thực sự là Tông Sư Chí Cường!
Hoàng An Trạch nhìn thấy chủ tử phía sau màn của mình thực sự là Tông Sư Chí Cường, trong lòng ảm đạm, cảm thấy muốn thoát khỏi khống chế của Tần Vương phủ, càng ngày càng khó khăn.
Ánh mắt của đám người Địch Nhân Kiệt, Hạ Trung Quân, La Tinh Phong nhìn về phía Tần Vương Lý Võ cũng thay đổi, có cẩn thận, có chất vấn, có kiêng ky, cũng có lo lắng.
Đúng lúc này, ngoài hoàng cung bạo phát ra tiếng giết chóc kịch liệt.
"Vương, Vương gia, không xong rồi, Thanh Long quân doanh, Huyền Vũ quân doanh cùng Chu Tước quân doanh từ bốn phương tám hướng vây giết qua đây, người của chúng ta sắp không chống đỡ nổi."
Tiểu binh vội vàng chạy tới bẩm báo.
"Khốn kiếp."
Đại vương Lý Minh nghe thấy tin tức này, người khác đều ngốc, người của hắn đã phong kín từng yếu đạo, tam đại quân doanh khác không có được mệnh lệnh của hoàng đế thì không thể nào vào thành.
Đại vương Lý Minh đột nhiên hiểu ra cái gì đó, cắn chặt răng nhìn về phía Bất Lương Soái.
"Là, là ngươi."
Tam đại quân doanh làm thế nào có được mệnh lệnh của hoàng đế, cho dù nhận được mệnh lệnh, cũng không thể nhanh như vậy đã giết tới nơi này.
"Đúng, là Bản Soái, hiện tại thời gian còn lại của ngươi không nhiều lắm." Hoàng Đông Kiệt cười híp mắt nói.
"Làm sao có thể, làm có thể nhanh như vậy."
Đại vương Lý Minh gấp gáp rồi, không ra lệnh cho nhân mã lui lại, mà là đập nồi dìm thuyền dẫn người tiến về hướng điện Thái Hoà.
Binh sĩ của tam đại quân doanh cộng lại sấp sỉ mười vạn người, cho dù Đông Quân cùng Thanh Ma Thủ mang theo hắn cũng không có cách nào đột phá vòng vây đi ra ngoài.
"Giết vào cho bản vương, chỉ cần khống chế được Hoàng Đế, chúng ta mới có thể hoá nguy thành an."
Đại vương Lý Minh biết bản thân đã đụng phải đại phiền toái, đường ở phía sau đã bị chặn kín rồi.
Đại vương Lý Minh nhìn thấy người của tam đại quân doanh đã giết vào, hình thành hai mặt giáp công với Cấm Vệ Quân của hoàng cung, hắn biết hắn không còn bao nhiêu thời gian nữa.
Rừng tiễn rậm rạp như mưa, nhân mã của đại vương từng hàng ngã xuống, hàng sau lại thay thế lên trước.
"Đông Quân, Thanh Ma Thủ, đừng quan tâm đến bản vương, hai người các ngươi giết vào đi, chỉ cân khống chế được Hoàng Đế, chúng ta mới có thể thay đổi cục diện."
"Cung nỏ chuẩn bị, bắn cung!"
Lập tức bảo Đông Quân cùng Thanh Ma Thủ không cần quan tâm đến hắn, cứ giết vào điện Thái Hoà.
Tần Vương Lý Võ cũng là biết chọn người, Đông Quân là cường giả Tông Sư lão luyện, hắn không chọn, đặc biệt chọn trái hồng mềm mà bóp, một giây tiếp theo, hắn liên xông về hướng Thanh Ma Thủ.
Bởi vì trước mặt bọn họ lần lượt là Tân Vương Lý Võ cùng Bất Lương Soái đang đứng.
Rất nhanh bọn họ đã dừng lại rồi. Một chưởng, một kiếm đều có mấy chục Cấm Vệ Quân bị đánh bay ra ngoài, hoặc là bị kiếm khí trực tiếp chặn ngang chặt đứt, tốc độ của bọn họ rất nhanh, cấm vệ bình thường đi lên đều chỉ là tặng đầu người.
"Từng người một”
Đông Quân cùng Thanh Ma Thủ biết thế cục bất lợi nhiều đối với bọn họ, bọn họ không có giấu giếm, trực tiếp xông về phía Cấm Vệ Quân.
Trong nháy mắt, Tần Vương Lý Võ cùng Thanh Ma Thủ đánh nhau, nơi bọn họ đi qua, không phải cung điện sụp đổ, thì chính là giết chóc vào trong đám người, đánh bay từng người mội.
"Vì sao người trên bảng xếp hàng cường giả đều là nhân vật chính phái, không có cường giả của ma giáo."
Đông Quân hỏi.
"Sao ngươi lại hỏi loại câu hỏi này?"
Hoàng Đông Kiệt nói.
"Ta chỉ là muốn biết, nếu như tính luôn cả cường giả Ma giáo cùng những cường giả lánh đời trong thiên hạ kia, ta rốt cuộc có thể xếp thứ mấy?"
"Xếp thứ mấy ư? Ha ha, ngươi thật sự dám nghĩ, không sợ nói cho ngươi biết, chỉ đơn thuần dựa vào chân lực mà tính, ngươi e rằng ngay cả top 30 cũng không lọt."
“Top 30 cũng không lọt, vậy còn ngươi thì sao?”
Đông Quân biết trên đời có không ít cường giả lánh đời, nhưng nghe thấy hắn ngay cả top 30 cũng không lọt, ý niệm đầu tiên của hắn, chính là không tin.
"Thực lực của Bản Soái cũng không tệ lắm, chỉ cao hơn ngươi một chút xíu thôi."
Hoàng Đông Kiệt khế cười nói.
Đông Quân không nói gì, chân hơi chuyển, thân thể hơi khom, khoảnh khắc khi hắn tay cầm kiếm, ngẩng đầu lên. Sát khí lạnh lẽo bắn ra, giống như sóng biển mở rộng đánh tan toàn bộ.
Xung quanh liền tĩnh lặng lại, như thể tiếng giết chóc xung quanh yên tĩnh rồi.
Ánh mắt của Tần Vương Lý Võ quét qua đây, không hổ là Tông Sư Chí Cường lão luyện, sát khí ngưng tụ cả đời này thật sự không phải thứ mà người bình thường có thể tiếp nhận được. Hắn vừa đối kháng với Thanh Ma Thủ, vừa chú ý đến Bất Lương Soái, muốn thăm dò thực lực của Bất Lương Soái mạnh đến thế nào.
Đông Quân rút kiếm, kiếm quang lạnh lẽo như thể đóng băng thời không, trong nháy mắt, Đông Quân tốc độ nhanh chóng như thể vượt qua thời không xuất hiện ở trước mặt Bất Lương Soái.
Một đường hàn quang như thể có thể chặt đứt tất cả hàn quang bao phủ về hướng Bất Lương Soái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận