Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1408: Thảm hại

Chương 1408: Thảm hạiChương 1408: Thảm hại
Hoàng Đông Kiệt nghe thấy nhi tử của mình cũng là một trong những nhân vật chính, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.
"Ban đầu ta mới xuyên không qua, đã muốn dứt khoát gia nhập vào nhân vật chính rồi."
"Cố Thiên Ca ở giang hồ, không cần suy nghĩ, đừng nói đi nơi nào tìm người, ngay cả ta cũng không muốn rời kinh ở bên ngoài gió táp mưa sa."
"Hoàng An Trạch, kinh thành cũng quá lớn, một Cẩm Y Vệ như hắn đêm nay không phải là xuất hiện trong một con hẻm nhỏ ở Thành Tây, đêm mai liền xuất hiện ở một nơi không biết ở Thành Nam."
"Muốn tìm hắn, gần như không có khả năng, hơn nữa hắn cũng không phải ứng cử viên lý tưởng nhất của ta."
"Cuối cùng chỉ còn lại một mình Lý Đạo Thần, mà hắn trùng hợp là người mà ta muốn chọn nhất."
"Tân Vương phủ dễ tìm, kết quả ta phớt lờ phòng bị của Tần Vương phủ nghiêm ngặt ra sao. Ta vừa mới bay vào Tần Vương phủ, nghênh đón ta là mười mấy mũi tên, đạp mã, một lần đó ta bị thương rồi, mặc dù là bị thương, nhưng ai chịu nổi cục tức này chứ?"
"Nhân vật chính mà thôi, ta còn là xuyên việt giả, không dựa vào các ngươi, ta vẫn không thể sống nổi."
Đây là âm thanh Miêu Bá Vương vọng lại, chỉ khi mèo thích ý thoải mái mới có thể phát ra loại thanh âm này.
Vẹt nói ra việc mình đã trải qua, nhưng càng nói nó càng muốn khóc, con chim này quá thảm hại rồi...
Hiện tại Miêu Bá Vương mới biết trước đây mình ngu xuẩn đến thế nào, nếu như nhận chủ sớm một chút, thủ pháp thoải mái này có thể khiến cho nó lật bụng trắng mỗi ngày, tuy rằng nó không muốn thừa nhận, nhưng nó thích loại cảm giác say sưa này.
Hoàng Đông Kiệt vuốt ve Miêu Bá Vương, Miêu Bá Vương cũng lật cái bụng thoải mái.
"Khi muốn gia nhập vào nhân vật chính, vì sao Hoàng An Trạch không phải ứng cử viên lý tưởng nhất của ngươi?"
Sột soạt sột soạt
"Thế là ta từ bỏ ý tưởng gia nhập vào nhân vật chính, chạy đi gây chuyện, sau đó lại bị đả kích, ủ rủ chạy tới ngoại thành.”
"Hoàng An Trạch mặc dù là một trong tam đại nhân vật chính, nhưng hắn không sánh bằng hai nhân vật chính khác, thậm chí hắn là người không giống nhân vật chính nhất trong tam đại nhân vật chính."
Đột nhiên nghe thấy chủ tử hỏi nó, nó chỉ có thể tạm thời thu hồi ánh mắt khó chịu đối với Miêu Bá Vương.
"Gia nhập vào nhân vật chính, ai cũng biết lựa chọn gia nhập vào người tốt nhất kia."
Vẹt nhìn thấy Miêu Bá Vương biết nịnh chủ tử như thế, yêu thích không buông tay, mặc dù nó cho rằng con xuẩn miêu này trí tuệ kém xa so với nó, nhưng nhìn thấy chủ tử có vẻ rất thích vuốt mèo, điều này khiến cho nó sinh ra một tia cảm giác nguy cơ.
"Bối cảnh không nói nhiều, chuyện mà nhân vật chính nên trải qua, hắn một chuyện cũng không thiếu."
"Nói như thế nào nhỉ, Hoàng An Trạch mặc dù là mệnh nhân vật chính, nhưng hắn sống rất thất bại, kết cục so với hai vị khác, chính là một chữ: Thảm!"
"Cố Thiên Ca, hắn nhìn có vẻ như là cô nhi, nhưng hắn là con riêng của một đại nhân vật nào đó."
Hoàng Đông Kiệt vừa nghe vậy, ánh mắt dần dần híp lại, hắn không có cắt ngang lời của Vẹt, bảo Vẹt tiếp tục nói.
"Ví dụ như xuất môn rẽ ra liền đụng phải cơ duyên, mỹ nhân yêu thương nhung nhớ, Võ Công Bí Tịch trên trời rơi xuống, bên đường tùy tiện đụng phải một lão già, đều là tiền bối, đều là tiên bối muốn nhận hắn làm đồ đệ." "Vì sao ta nói Hoàng An Trạch có chút thảm, bởi vì trên lưng hắn mang bêu danh giết cha."
"Tuy rằng trong sách giới thiệu vắn tắt không có nói rõ, nhưng với kinh nghiệm nhiều năm thư trùng của ta, hắn có lẽ là có liên quan đến Nữ tướng quân truyền kỳ duy nhất của Đại Võ Vương Triều, đồng thời dựa vào sự giúp đỡ của nàng mà lên chức."
"Nhưng có một điểm của hắn là tốt, hắn là con trai của Tân Vương, là thành viên của hoàng tộc, nếu như dựa theo mệnh cách nghịch tập của hắn, mệnh của hắn nhất định là phải làm hoàng đế"
"Lý Đạo thần, trời sinh dị đồng, khởi bước đã lấy thân phận của Tai Tinh chịu chỉ trỏ của thế nhân."
"Hai nhân vật chính, một người làm Hoàng Đế, một người làm Võ Lâm Minh Chủ, đây dường như là chiếm hết vận khí của thiên hạ, còn có cái gì giữ lại cho Hoàng An Trạch?"
"Hắn là lãng tử giang hồ, loại mệnh cách này, tương lai hắn đã định trước sẽ trở thành Võ Lâm Minh Chủ."
Giết cha
Hoàng Đông Kiệt vừa nghe vậy, thú vị rồi, nhi tử của hắn còn có tình tiết giết cha.
"Thực ra chúng ta đều đến sớm rồi, kịch bản của thế giới này bắt đầu là vào ba năm sau, cũng chính là năm Hoàng An Trạch mười tám tuổi, khi hồi kinh, tình tiết của thế giới này mới phát triển theo như sách viết."
"Trong ba năm này, xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng đều là trống rỗng, trong sách giới thiệu vắn tắt cùng nội dung đều không có miêu tả cụ thể ba năm nay đã phát sinh cái gì."
"Kịch phim vẫn còn chưa bắt đầu, mẫu thân của Hoàng An Trạch không biết bởi vì sao phụ thân cờ bạc bị Hoàng An Trạch hại chết rồi."
"Bởi vì đây là trước khi câu chuyện bắt đầu, mẫu thân của Hoàng An Trạch là thật sự bị phụ thân cờ bạc của hắn hại chết, hay là luyện công tẩu hỏa nhập ma mà chết, hay là chết vì nguyên nhân khác, đều không có rõ đáp án”
"Nhưng câu chuyện bắt đầu, Hoàng An Trạch liên cho rằng là phụ thân cờ bạc của hắn đã hại chết mẫu thân, hắn mất đi lý trí trực tiếp giết cha báo thù cho mẫu thân."
"Thời đại này, một khi trên lưng mang bêu danh giết cha, vậy người này đời này xong rồi."
"Dù cho Hoàng An Trạch là Cẩm Y Vệ, bêu danh giết cha cũng khiến cho những người khác không chịu nhìn hắn."
"Sau đó những ngày tháng cực khổ của hắn tới rồi, vác nồi thay người ta, bị người ta hãm hại, cuối cùng bị ép rời khỏi Cẩm Y Vệ."
"Hắn làm Cẩm Y Vệ liền đắc tội với rất nhiều người, không có thân da hổ Cẩm Y Vệ này, người tới tìm hắn để gây sự trở nên nhiều hơn."
"Khi hắn hơn ba mươi tuổi, hắn trực tiếp bị người ta chém đứt một tay, trở thành người cụt một tay."
"Sau đó lại không biết bởi vì chuyện gì, hắn bị triêu đình cùng người của giang hồ truy sát, triệt để trở thành u linh của thế giới ngâm không thấy được ánh sáng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận