Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 514. Người bên ngoài!




Vạn Ma Điện.
“Điều tra rõ chưa, người phát ra trận kiếm khí là ai?
Ma chủ Vạn Ma Điện bình tĩnh hỏi Quỷ đạo nhân phía dưới.
“Ma chủ, tạm thời vẫn chưa tra ra được, theo người chúng ta an bài ở hoàng cung đáp lại.”
“Bọn hắn nói trận kiếm khí xuất hiện quá nhanh, bọn họ cũng không biết trận kiếm khí phát ra từ nơi nào.”
“Rất nhiều người cũng đang tìm cường giả đó nhưng không ai tìm thấy.”
Quỷ đạo nhân cúi đầu nói.
“Có Hắc Đế cũng đủ để chúng ta gặp phiền toái rồi, không ngờ bây giờ lại xuất hiện một người thuyết thư cùng một cường giả kiếm đạo không biết tên.”
“Chẳng lẽ lão thiên gia thật không chịu cho chúng ta một chút cơ hội nào sao!”
Ma chủ sắc mặt âm trầm nói.
“Ma chủ, thực ra chúng ta chú ý đến một mình Hắc Đế là đủ rồi, hai người còn lại đối với chúng ta uy hiếp cũng không lớn.”
“Ồ, tại sao lại nói vậy?”
Ma chủ híp mắt hỏi.
“Người thuyết thư là người phương ngoại, một lòng chỉ muốn cầu tiên, chỉ cần không trêu chọc hắn, hắn mặc kệ trăm họ sống chết.”
“Lúc này cũng là tên dị loại trêu chọc hắn trước, bằng không dị loại ở kinh thành náo loạn như thế nào hắn cũng sẽ không quản.”
“Về phần cường giả kiếm đạo hoàng cung, có lẽ tâm tính của hắn và người thuyết thư giống nhau, chỉ cần không có người xâm phạm hoàng cung, hắn cũng mặc kệ.”
“Dị loại ở kinh thành độ kiếp, kiếm đạo cường giả mặc kệ, dị loại ở kinh thành tạo thành thương tổn, hắn cũng mặc kệ.”
“Chỉ có một khắc dị loại tiến phạm hoàng cung, hắn mới xuất ra một kiếm, sau khi xuất xong một kiếm hắn lại mặc kệ.”
“Rõ ràng hắn chỉ canh giữ hoàng cung, mặc kệ chuyện bên ngoài.”
“Sau này chúng ta làm việc chỉ cần không đi trêu chọc người thuyết thư và xâm phạm hoàng cung, hai người này vô hại đối với chúng ta.”
“Nhưng Hắc Đế thì khác, hắn ăn yêu, chỉ cần là ác yêu thì hắn sẽ ăn.”
“Vạn Ma Điện của ta chính là do một đám ác yêu cùng tà mà ngoại đạo tạo thành, hơn phân nửa chiến lực đều ở trên người ác yêu.”
“Những năm gần đây Hắc Đế đã ăn hết không ít yêu quái của chúng ta.”
“Uy hiếp lớn nhất của chúng ta là Hắc Đế!”
Quỷ đạo nhân lặng lẽ nói.
Hắc Đế!
Ma chủ vừa nghĩ đến Hắc Đế cũng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Những năm gần đây, không biết Hắc Đế đã phá hỏng bao nhiêu kế hoạch của Vạn Ma Điện bọn họ.
Nếu mà không phải trước mắt bọn họ không có cách nào đối phó Hắc Đế, hắn đâu có ẩn nhẫn đến bây giờ.
“Đối phó Hắc Đế còn cần phải từ từ bàn bạc...”
Ma chủ nói ra những lời này thì im lặng.
Âm Ty.
“Người thuyết thư cùng cường giả vô danh tạo ra uy hiếp đối với chúng ta không lớn, Hắc Đế mới là địch nhân lớn nhất của chúng ta.”
Quỷ Đế nói ra những lời này, Âm Ty lại yên lặng lần nữa, không biết lại làm cái âm mưu gì...
Lục gia.
“Ngươi một mực ở kinh thành, vì sao không ra tay giúp chúng ta?”
Lục Thế Viễn trở về thấy tổ tông sống vẫn ở trong hậu viện, không nghĩ ra dị loại cấp bậc yêu vương cấp hai cũng đã xuất hiện vì sao tổ tông sống không chịu ra tay tương trợ.
Rùa già nhắm mắt lại, lười biếng phơi nắng, không hề có ý định đáp lại Lục Thế Viễn.
“Tiểu Viễn, ngươi phải nhớ kỹ một điều, tổ tông sống không có nghĩa vụ thủ hộ kinh thành. Tuy tổ tông sống được thế nhân đặt tên là Hắc Đế nhưng tổ tông sống chưa bao giờ cho rằng mình là ngự thường thái ti.”
“Ngự thường thái ti là Ti bộ của chúng ta tự đặt lên người tổ tông sống, ngươi phải phân rõ, tổ tông sống thuộc về Lục gia chúng ta chứ không phải thuộc về toàn nhân loại.”
Lục Hải Nguyên không muốn tôn tử không phân biệt nặng nhẹ, chuyện gì cũng ỷ lại vào tổ tông sống , không thể không lên tiếng cảnh cáo.
“Ta đã sai, ta đã thất lễ!”
Lục Thế Viễn suy nghĩ một chút cũng ý thức được mình hơi không phân biệt nặng nhẹ, tổ tông sống là lá bài tẩy của Lục gia bọn họ không sai nhưng một khi bọn hắn vượt qua giới hạn khiến cho tổ tông sống hoàn toàn đau lòng cùng thất vọng, tổ tông sống cũng sẽ rời xa bọn họ mà đi. Rùa già liếc Lục Thế Viễn một cái, thu hồi tầm mắt vẫn không đáp lại hắn. Chuyện Lục Trạch ở hố vạn cốt khô thả Cổ Ngọc Thành đi vẫn bị hoàng hậu biết. Hoàng hậu nổi giận muốn hỏi tội Lục Trạch, kết quả bị hoàng đế đè xuống.
Chuyện này cũng không giải quyết được nữa.
Vì chuyện Quy Tiểu Thánh là thân phận yêu loại đặc thù bị bại lộ, trên dưới Ti bộ đều xôn xao. Hơn nữa Quy Tiểu Thánh đã có hơn sáu trăm năm đạo hạnh, tiến thêm một bước nữa chính là yêu vương, chuyện này khiến cho Ngư Tiểu Thánh nhảy vọt trở thành kim bài ngự thường sử. Nếu như không phải vị trí chính thống lĩnh cùng phó thống lĩnh đều có người, Quy Tiểu Thánh không chỉ là một bước thăng cấp kim bài ngự thường sứ như vậy.

Vì tu vi cường đại của Quy Tiểu Thánh, lại là yêu loại đặc thù, rất nhiều ngự thường sứ của Ti bộ coi Quy Tiểu Thánh là người kế nhiệm Hắc Đế, dường như đều coi Quy Tiểu Thánh là đầu lĩnh của bọn họ. Ngay từ đầu Quy Tiểu Thánh còn không quen với thái độ của rất nhiều ngự thường sứ đối với hắn nhưng nghĩ đến lão tổ của mình là Hắc Đế, Hắc Đế mặc kệ bọn họ, do hậu duệ của hắn tạm quản cũng không sai. Ngự thường sứ của Ti bộ đều thiếu cảm giác an toàn, tuy trên đầu bọn họ có Hắc Đế nhưng Hắc Đế vĩnh viễn mặc kệ bọn họ, bọn họ luôn cảm thấy Ti bộ không coi bọn họ là người của mình.
Thậm chí lo lắng Ti bộ mang bọn họ ra làm bia đỡ đạn.
Bây giờ Quy Tiểu Thánh xuất hiện, coi như bọn họ có chút an tâm.
Quy Tiểu Thánh cũng biết điểm này nên mới yên lặng tiếp nhận sự trung thành của ngự thường sứ.
Có kim bài trảm yêu sứ thấy ngự thường sứ trung thành với Quy Tiểu Thánh, lo lắng xảy ra chuyện bèn chạy đến chỗ thái ti cáo trạng.
Kết quả Lý Chí Đào chỉ nói một câu: “Biết rồi.”
Mọi chuyện tới đó là xong.
Phó thống lĩnh Chu Ninh chính thức về hưu, Lục Trạch không hề bất ngờ làm phó thống lĩnh. Đêm đó, Lục gia muốn khiêm tốn bày tiệc mời mấy bằng hữu tới đây là được, ai ngờ người không biết xấu hổ nhiều lắm, một đám nịnh bợ Lục gia, kim bài và ngân bài trảm yêu sứ đều tới. Lục gia không còn cách nào khác chỉ có thể kêu hạ nhân thêm thức ăn chiêu đãi đám đồng nghiệp không biết xấu hổ này.
Vì không làm phiền tổ tông sống ở hậu viện, người Lục gia phong tỏa hậu viện, cấm những người khác tiến vào hậu viện.
Nhưng luôn có người có lòng dạ bất chính muốn tìm hiểu bí mật của Lục gia.
Có hai ngự thường sứ trà trộn vào hậu viện Lục gia.
Một người là rắn yêu, một người là bọ ngựa yêu.
Hết chương 514.

Bạn cần đăng nhập để bình luận