Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 806. Vừa nói cười vừa giết!




Cái gì?
Tuyết Nữ khó hiểu nhìn Mạt Nhật.
“Trong cảnh tượng như thế này, hẳn là nam đánh đàn, nữ khiêu vũ, có điều nhìn dáng vẻ của ngươi, chắc là không biết khiêu vũ!”
Tuyết Nữ nghe xong không khỏi trở mình xem thường, yêu cầu thật nhiều, còn muốn nàng khiêu vũ, gặp quỷ đi thôi.
“Đáng tiếc, cảnh đẹp như vậy, người ở bên ta lại không phải người ta yêu mà là một lão nhân mục nát, ít nhiều cũng khiến cho người ta hơi thất vọng!”
Tuyết Nữ cảm thấy Mạt Nhật không quá cứng nhắc, không khỏi lớn gan hơn, còn dám pha trò. Hoàng Đông Kiệt cười không nói gì, đừng đoán tâm tư con gái, đôi khi con gái buông ra sẽ rất nghịch ngợm.
“Đạn pháo dần dần yên tĩnh, hẳn là bọn họ sắp vào đến đây!”

“Dừng năng lực của ngươi lại, để bọn họ tìm đến!”
Tuyết Nữ nghe vậy gật đầu vì biết rằng tiếp theo sẽ đến lượt Mạt Nhật phát uy.
“Lửa đạn chính là chân lý, khu rừng Trường Cốc to lớn cứ như vậy mà biến mất!”
Toàn bộ đạn pháo đều bắn ra, rừng núi Trường Cốc bị san bằng, Sakai Ryugen nhìn mặt đất thiêu đốt phía trước, trong lòng dâng lên một cảm xúc không nên lời.
“Tướng quân, ảnh quét của vệ tinh cho thấy có một dãy đất ở trung tâm chưa bị đạn pháo lan tới!”
“Hệ thống mắt đại bàng của chúng ta cũng tìm thấy hai thể sống ở nơi đó. Đúng như dự đoán, hai thể sống đó chắc là Phong Sứ và Tuyết Nữ!”
Sĩ quan phụ tá đến báo cáo.
“Vẫn còn sống sao?”
“Mạng của bọn họ ghê gớm thật, vậy mà còn không chết, chắc là Phong Sứ lợi dụng gió thay đổi quỹ đạo của đạn pháo, để đạn pháo tránh qua bọn họ!”
“Tuy nhiên, những quả đạn đó không chỉ đơn thuần là cối cối, pháo hỏa tiễn, đạn đạo đơn giản như vậy!”
“Nó còn bí mật mang theo đạn khí độc, đạn sinh hóa, đạn sinh vật thể người...Dù không thể nổ đến bọn họ nhưng thương tổn này không phải nói tránh đi có thể tránh được!”
“Dù Phong Sứ dùng gió để cách ly hắn thì có thể cách ly được bao nhiêu?”
“Hãy để người của chúng ta mặc quần áo bảo hộ, xuất phát đến vị trí của bọn họ ngay lập tức!” Sakai Ryugen cảm thấy Phong Sứ và Tuyết Nữ trải qua đạn pháo lễ rửa tội, dù có may mắn sống sót thì sức lực của bọn họ cũng gần như cạn kiệt.
Bắt sống Phong Sứ và Tuyết Nữ còn có giá trị hơn giết chết cả hai.
Hắn thích việc lớn hám công to, vội vàng triệu cường giả khởi hành đến nơi vệ tinh tập trung... Không lâu sau, bọn họ đến nơi, thấy Hoàng Đông Kiệt và Tuyết Nữ nhàn nhã, thấy bàn trà và bộ ấm trà, nam tư thế lười nhác, nữ xinh đẹp mê người, một chút cũng nhìn không ra dáng vẻ bị tiêu hao.
Bọn họ trợn tròn mắt, sao chuyện này không giống với những gì bọn họ nghĩ.
Họ chưa bao giờ găp mặt Phong Sứ, bảng mười Dị Năng Giả của Diệu Hạ chỉ có Thần Phạt, Thủy Thần và Đại Hùng xuất hiện trước công chúng.
Những người khác chỉ biết danh hiệu chứ không biết hình dáng thật.
Dù mạnh như Bắc Liệt, bọn họ vẫn không thể moi được thông tin của những Dị Năng Giả khác.
Hiện trường chỉ có một nam một nữ, bọn họ nhầm Hoàng Đông Kiệt là Phong Sứ.
“Không đúng, luôn có cảm giác như bọn họ đang cố tình đợi chúng ta vậy!”
Shinichi Matsushima cảm thấy có điều gì đó không ổn bèn nhắc nhở Sakai Ryugen.
“Cái gì không đúng? Ngươi không biết người Diệu Hạ là xảo quyệt nhất sao, cái gì mà không thành kế, man thiên quá hải của bọn họ toàn là chiêu trò hù dọa người khác!”
“Đạn pháo rơi xuống nhiều như vậy, chỉ cần không phải là cấp S thì bọn họ sẽ bị tiêu hao!” “Bây giờ bọn họ chỉ giả vờ dọa chúng ta lui thôi!”
Sakai Ryugen cảm thấy Phong Sứ và Tuyết Nữ trước mặt mình đang giả vờ thật đặc biệt, cảnh tượng như vậy còn thảnh thơi uống trà, giả vờ cũng không phải giả như thế này.
Matsushima Shinichi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn nhưng vì Sakai Ryugen đã nói như vậy nên hắn cũng không thể nói nhiều.
“Đừng giả vờ nữa, chiêu trò nhỏ của Diệu Hạ các ngươi ta đã nhìn thấu từ lâu rồi!”
Sakai Ryugen học tiếng Diệu Hạ do yêu cầu công việc, lúc này đang mỉa mai hai người Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt không để ý tới hắn, tôm tép như vậy khiến hắn không có hứng thú.
“Sao vậy, đã bị người ta nhìn thấu rồi, còn đang cố giả vờ!”
“Đừng mơ nữa, các ngươi không thể thoát khỏi đây đâu!”
“Đặc biệt là ngươi, Tuyết Nữ. Nếu ngươi chết, giá trị của ngươi chỉ có bấy nhiêu thôi, nhưng nếu ngươi còn sống, giá trị của ngươi còn lớn hơn rất nhiều!”
“Ta muốn biết người dân của các ngươi sẽ phản ứng thế nào khi bọn họ xem đoạn video bất nhã của ngươi!”
Sakai Ryugen cười thật nham hiểm.
Trong mắt Tuyết Nữ chợt thoáng ớn lạnh, nàng chưa kịp làm gì thì ngón tay của Hoàng Đông Kiệt đã lướt qua tách trà.
Một giọt nước trà ngưng đọng trên đầu ngón tay Hoàng Đông Kiệt.
Chỉ bằng một cú búng tay, giọt trà đã xuyên thẳng vào đầu Sakai Ryugen, khiến nụ cười điên cuồng của Sakai Ryugen đông cứng trên khuôn mặt hắn.
Sakai Ryugen ngã xuống đất, sắc mặt của bọn người Matsushima Shinichi bỗng nhiên thay đổi mạnh mẽ.
“Chó mèo gì cũng ra ngoài tìm kiếm cảm giác hiện diện, Bắc Liệt không còn ai sao?”
Hết chương 806.

Bạn cần đăng nhập để bình luận