Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 403. Khẩu thị tâm phi!




“Đắt như vậy!”
Trư Thường Cửu vừa nghe giá cả thì nhướng mày, trên người hắn có mười tám đồng vàng, dường như là không thể mua cả rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp được.
“Khách quý, cái này không đắt đâu, phải biết rằng rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp giá trị còn cao hơn cỏ Băng Dương, hơn nữa hai loại linh dược này ở bên ngoài dường như đã tuyệt tích.”
Chủ tiệm cố ý nói rõ ràng giá trị của rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp vì nàng sợ khách quý lầm tưởng nàng cố ý tăng giá.
“Có thể rẻ hơn một chút không?”
Chủ cửa hàng lắc đầu nói rằng đây là giá thấp nhất.
“Bà chủ, nơi này có linh dược có tác dụng kỳ diệu đối với vết thương cũ hay không?”
Trư Thường Cửu thấy chủ tiệm không nhượng bộ, trải nghiệm được cảm giác một phân tiền làm khó tráng hán. nhìn rất nhiều linh dược trong cửa hàng, trong đầu Trư Thường Cửu đột nhiên hiện lên một ý niệm trong đầu. Nơi này ngay cả rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp cũng có, nói không chừng ngay cả linh dược chân chính nghịch thiên cải mệnh cũng có. Hắn cần một loại linh dược nghịch thiên chân chính trị vết thương cũ trên người nương tử hắn.
“Có thì có, chỉ là hơi đắt!!”
Chủ tiệm nhìn Trư Thường Cửu thật sâu, vẫn nói thật.
“Cái gì?”
Trư Thường Cửu khẩn cấp hỏi.
“Trấn điếm chi bảo của chúng ta, cỏ Cửu Hồn!”
“Cái gì, cỏ Cửu Hồn, ngươi nói nơi này có cỏ Cửu Hồn!”
Thân thể Trư Thường Cửu chấn động, ai không biết cỏ Cửu Hồn là cái gì, nói nó là thần dược cũng không quá đáng.
Biết nơi này có cỏ Cửu Hồn, Trư Thường Cửu kích động lại không dám tin, trong cửa hàng nho nhỏ lại có loại thần dược nghịch thiên này.
Nương tử hắn được cứu rồi, một gốc cỏ Cửu Hồn, mặc kệ cỏ Cửu Hồn mấy năm cũng đều có thể giúp nương tử hắn khôi phục.
“Khách quý, xin đừng kích động, cỏ Cửu Hồn là thành chủ chúng ta tự tay trồng, không chỉ cửa hàng của ta có, cửa hàng bên ngoài cũng có.”
Chủ tiệm trấn an tâm tình Trư Thường Cửu.
“Bao, bao nhiêu tiền?”
Trư Thường Cửu đã bị chấn động nói không nên lời, bây giờ hắn chỉ muốn biết giá cả của cỏ Cửu Hồn.
“Một trăm đồng vàng!”
“Được, chờ ta, ta sẽ đem một trăm đồng vàng tới rất nhanh.”
Trư Thường Cửu cũng quyết đoán, không đợi chủ tiệm có phản ứng khác, hắn không ngừng vó ngựa chạy về phía cửa thành, trong thành cấm bay, hắn chỉ có thể chạy như bay.
Ra khỏi Thiên Yêu thành, hắn rất nhanh bay trở về hang ổ, vừa đến bên cạnh núi Liệt Dương, một đám mây yêu cuốn ba mươi nghìn con heo rừng đi.
Cái gì bán heo hay không bán heo, lão bà là quan trọng nhất!
Động tác của hắn rất cẩn thận, không để nương tử hắn phát giác ra cái gì, lén cuốn ba mươi nghìn con heo rừng đi.
Chạy về Thiên Yêu thành, ở điểm đổi tiền nhanh chóng đổi một trăm đồng vàng rồi dùng một trăm đồng vàng mua cỏ Cửu Hồn.
Ra khỏi cửa thành, trong ngực bưng cỏ Cửu Hồn, Trư Thường Cửu có cảm giác không chân thật, cỏ Cửu Hồn cứ như vậy dễ dàng bị hắn chiếm được.
Thật quá dễ dàng.
Trư Thường Cửu quay đầu lại nhìn Thiên Yêu thành một cái, hắn quyết định hắn muốn thuê cửa hàng bán thịt lợn.
Đương nhiên, việc này phải gạt nương tử nhà mình.
Núi Liệt Dương.
“Nương tử, ngươi xem ta tìm được cái gì.”
“Cửu, cỏ Cửu Hồn, ngươi tìm được như thế nào?”
Trư nương tử sửng sốt nhìn trượng phu nhà mình.
“Chỗ sườn núi phía bắc, ta tìm được ở chỗ đó, nương tử, mau ăn đi, ăn vào là ngươi sẽ khoẻ lại.”
“Đây chính là thánh dược, không cần dùng toàn bộ, dùng một phần ba là đủ rồi, còn lại hai phần ba dùng để phòng ngừa vạn nhất.”
Trư Thường Cửu không còn cách nào khác, chỉ có thể đồng ý cho nương tử để lại hai phần ba cỏ Cửu Hồn.
Cỏ Cửu Hồn không hổ là cỏ Cửu Hồn, Trư nương tử rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu. Vì thế cuộc sống không biết xấu hổ của một vợ một chồng ở núi Liệt Dương bắt đầu. Không biết qua mấy ngày, Trư Thường Cửu bán heo về vẫn bị nương tử bắt được.
“Giải thích rõ ràng cho ta, heo rừng núi Liệt Dương sao lại biến mất một nửa, mấy ngày nay ngươi thường xuyên đi làm gì, có phải bên ngoài có hồ ly tinh khác hay không?”
Trư Thường Cửu không có cách nào, chỉ có thể thành thật nói ra chuyện hắn làm.
“Ngươi không lừa ta chứ, cỏ Cửu Hồn là ngươi mua từ Thiên Yêu thành?”
Trư nương tử nghe xong, đầu hơi phản ứng không kịp, ba mươi nghìn con heo rừng lại có thể đổi lấy thánh dược trong truyền thuyết.
“Nương tử, ta không gạt ngươi, lời ta nói đều là thật, ta thường xuyên không có ở đây do đi bán thịt heo ở trong Thiên Yêu thành.”
Trư Thường Cửu nói.
“Sau này không cho phép bán thịt heo nữa, ta không thích chồng mình là đồ tể, còn là một tên đồ tể giết heo.”
Trư nương tử nhìn trượng phu một hồi lâu, giọng rất nghiêm khắc nói.
Vì cứu nàng mà bán heo có thể tha thứ, nhưng bây giờ nàng biết, tuyệt đối không cho phép trượng phu của mình làm loại chuyện giết đồng loại này, dù một ít heo rừng cũng chưa khai mở linh trí.
“Được, ta đồng ý!”
Tuy Trư Thường Cửu rất không nỡ buông tha phương pháp kiếm tiền nhanh này, nhưng nương tử đã mở miệng thì hắn chỉ có thể đồng ý.
Mặc dù không được giết heo nhưng cũng không phải không có con đường nào khác để đi, có thể cân nhắc thợ săn tiền thưởng.
“Dẫn ta đi Thiên Yêu thành, ta muốn xem Thiên Yêu thành có phải giống tiên cảnh như ngươi nói hay không.”
Trư Thường Cửu nghe vậy cũng không do dự, dẫn nương tử đi đến Thiên Yêu thành.
Trư nương tử vừa vào thành, giống như những yêu quái khác vừa mới tới Thiên Yêu thành, bị kết cấu quy mô của Thiên Yêu thành làm cho chấn động.
“Bằng hữu, mua cá hay không, con cá này của ta rất tươi, đều là cá biển, nếu ngươi muốn, ta sẽ ưu đãi cho ngươi một chút.”
Một con cua biển yêu cầm hai con cua lớn mời chào khách nhân xung quanh, nhưng nhìn chằm chằm sạp cá của hắn nhiều nhất là mèo yêu.
Một đám mèo yêu nhỏ chảy nước miếng nhìn các loại cá biển trên quầy cá.
“Bán cua đây, bán cua đây, các vị, hôm nay có hoạt động lớn, mua một tặng một.”
Đối diện quầy cua biển yêu là một con cá yêu bán cua, đang chăm chỉ bán cua biển cho những yêu quái khác.”
“Bọn họ có đánh nhau không?”
Trư nương tử thấy cua biển yêu bán cá, cá biển yêu bán cua, quầy hàng cũng bày đối diện nhau, cảnh tượng này luôn khiến cho người ta hoài nghi bọn họ sẽ đánh nhau.
“Sẽ không, chỉ cần bọn họ muốn kiếm tiền ở Thiên Yêu thành, bọn họ sẽ không vi phạm quy tắc của Thiên Yêu thành đập chén cơm của mình.”
Trư Thường Cửu bình tĩnh nói.
Hết chương 403.

Bạn cần đăng nhập để bình luận