Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1092. Nghiền nát!




Khác với sự lo lắng của những người khác, Vipotensa không khỏi mỉa mai khi thấy đàn côn trùng nhỏ trước mặt.
Nó đã quen với cảnh tượng này từ lâu rồi, mỗi khi tỉnh dậy sẽ luôn có một số côn trùng nhỏ chạy ra ngăn cản nó.
Ngoại trừ lần đó khi nó chiến đấu với một dũng giả, cả hai lưỡng bại câu thương thì chưa có ai có thể ngăn cản nó thành công.
Nhìn đội hình con người trước mặt, Vipotensa không hề cảm thấy gánh nặng nào, mà cảm thấy vui vẻ, long uy trên người không tự giác tăng mạnh.
Cảm nhận được lực lượng long uy của rồng, mọi người có mặt không khỏi cau mày, thậm chí có người còn còn sinh ra hoài nghi trong lòng, loại quái vật này thực sự là thứ mà bọn họ có thể đối phó sao?
“Các người cũng đã thấy tực lực của nó vượt xa phán đoán của chúng ta. Nếu vẫn còn một số người trong chúng ta không thành thực tức là đang tìm cái chết!”
Zatochis đang nhắc nhở các đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ khác, bọn họ phải toàn lực ứng phó khi đối mặt với loại quái vật này, không bao giờ được lùi bước.
Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ khác nghe vậy cũng không phản đối, không cần nhắc nhở, bọn họ cũng biết phải làm như thế nào, cũng không dám giễu cợt mạng sống của chính mình.
“Đoàn trưởng, những con chim bình thường và ma thú phi hành cấp thấp không phải chết hết thì bị long uy uy hiếp, không dám tới gần nơi này nửa phần!”
“Bây giờ ta có thể khống chế được rất ít loài ma thú điểu thuộc tính hàn. Vì cấp bậc áp chế, có lẽ bọn chúng khó có thể gây ra công kích thuận lợi đối với Vipotensa!”
Lujati của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền lấy số lượng áp chế người đã gặp phải khó khăn.
Loài chim trời sinh đã có cảm giác mạnh mẽ đối với nguy hiểm, sự tương phản này khiến nàng cảm nhận Vipotensa nguy hiểm rõ ràng hơn những người ở hiện trường.
Mùi tử vong nồng nặc khiến nàng thiếu chút nữa bỏ rơi đồng đội thoát đi.
Nàng đang cứng rắn ngăn cản bản năng muốn trốn thoát của mình, chọn ở lại đối mặt với sinh vật cao cấp trên đại lục”cự long.
Người thì ở lại nhưng nàng nhận thấy mình không còn đóng vai trò quan trọng như trước, nàng rất bị khắc chế và không thể phát huy tác dụng mạnh mẽ và có lợi cho đồng đội.
“Đoàn trưởng, phần lớn đàn côn trùng dưới sự điều khiển của ta đều bị ảnh hưởng mạnh mẽ tiến vào hôn mê!”
Vào lúc này, không chỉ Lujati của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền bị hạn chế, mà những người trong đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ khác cũng bị hạn chế!”
Điều này khiến cảm xúc của năm đoàn trưởng trở nên nặng nề.
“Chúng ta không thể để nó tấn công chúng ta trước!”
Năm đoàn trưởng nhìn nhau, hiểu ý của nhau, không biết Vipotensa cụ thể mạnh đến mức nào, đành phải ra tay trước.
“Vút, vút!”
Thần tiễn thủ Luingos của đoàn mạo hiểm Hoàng Tuyền và các thần tiễn thủ của các nhóm mạo hiểm khác dẫn đầu tấn công.
Bọn họ không có ý giữ lại bất cứ điều gì, một giây bọn họ bắn tám chín mũi tên, các mũi tên đều được trang bị ma thuật mạnh mẽ, đảm bảo mọi mũi tên đều có thể xuyên sơn phá thạch.
Để đối phó với Vipotensa, bọn họ đã chuẩn bị rất kỹ càng trước khi đến, bọn họ không biết trong đạo cụ không gian của mình có bao nhiêu mũi tên.
Lúc này, động tác của bọn họ không hề dừng lại, không ngừng kéo dây cung bắn tầm xa về phía Vipotensa.
Bọn họ không nhân cơ hội phóng ra mũi tên Phong Thần, vì chỉ có một mũi tên Phong Thần, nghĩa là chỉ có một cơ hội, bọn họ không dám tùy tiện sử dụng.
Bọn họ phải rất tự tin mới dám xuất kỳ bất ý bắn một mũi tên Phong Thần.
“Hỏa Long rít gào!”
“Thiên hỏa hàng lâm!”
“Đại viêm đế!”
“Lôi đình vạn quân!”
Vào thời điểm các thần tiễn thủ phát động tấn công, ma pháp sư của mỗi đoàn đều không hề do dự.
Rất nhiều quyển trục ma pháp dùng một lần từ các đạo cụ không gian được lấy ra, xé mở và phát động cuộc tấn công vào Vipotensa.
Quyển trục ma pháp phong ấn các loại ma pháp, không cần tiêu hao ma lực của ma pháp sư, xé mở là có thể phát động công kích.
Bọn họ đã chi rất nhiều tiền mua một số lượng lớn quyển trục ma pháp hệ hỏa từ công hội Mạo Hiểm Giả trước khi đến đây.
Lấy hỏa công băng sẽ gây sát thương lớn hơn.
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Một tiếng tiếng nổ mạnh phát sinh tạo nên những gợn sóng trong khoảng không.
Những tia lửa đỏ sẫm cả thành Băng Nguyên, làn khói dày đặc tràn ngập bầu trời cả một khu vực rộng lớn, tạo thành một đám mây nhiễm độc trên bầu trời.
Dưới làn khói dày đặc, không ai có thể thấy tình hình của Vipotensa, nhưng mọi người có mặt tại hiện trường đều hy vọng Vipotensa sẽ bị thương nặng.
Không biết qua bao lâu, ma pháp sư gần như xé nát hết quyển trục, mũi tên trong đạo cụ không gian của các thần tiễn thủ chỉ còn một ít, bọn họ mới dừng tay lại.
Bọn người Luingos thở hổn hển, bắn liên tục cường độ cao, đây là lần đầu tiên bọn họ điên cuồng như vậy.
Vì nguyên nhân như vạy, bọn họ tin rằng không có sinh vật nào trên lục địa này có thể chặn được đòn tấn công như vậy.
Bọn họ chứng kiến một nửa thành Băng Nguyên bị lan tới, bị hủy một nửa, bọn họ càng ngày càng tin tưởng Vipotensa không thể không có chuyện gì được.
“Oáp!”
Một tiếng ngáp vang lên, khói đặc tan ngay lập tức lộ ra Vipotensa đang nằm trên ngọn núi vàng đang ngáp dài vì buồn chán.
“Sao lại có thể…!”
Mọi người đều bất an, đòn tấn công cường độ cao như vậy, Vipotensa không những không bị tổn hại gì mà ngay cả những đồng tiền vàng dưới thân Vipotensa cũng không bị ảnh hưởng.
Đây là loại quái vật gì vậy!
Cự long băng sương Vipotensa di chuyển, đôi cánh khổng lồ của nó khẽ vỗ, cơ thể khổng lồ của nó dần dần bay lên không trung, tạo cho bọn người Giscuzzi một áp lực mơ hồ khiến bọn họ không thể rũ bỏ.
Hết chương 1092.

Bạn cần đăng nhập để bình luận