Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 628. Tuyệt vọng!




“Ngay cả tiên phật trong truyền thuyết ngươi cũng có thể đánh bại . Mặc dù ta không biết hiện tại ngươi đã khôi phục được bao nhiêu lực lượng, nhưng không có nghi ngờ gì về sự cường đại của ngươi.”
“Đối mặt với ngươi, chúng ta có thể là kiến, nhưng kiến cũng có tương lai của kiến.”Của
“Cũng giống như ngươi, ngươi biết con alpaca đó mạnh đến mức nào nhưng ngươi vẫn đứng lên chiến đấu chống lại con alpaca đó.”
bọn người Lý Trường An không hề lùi bước, bởi vì bọn họ biết rằng trận chiến này liên quan đến vận mệnh của họ.
Trận chiến này không thể tránh khỏi nên chỉ có thể đánh cược tất cả mọi thứ.
“Đúng vậy. Khi đối mặt với ngươi, ta không nên có cảm giác ưu việt như vậy, bởi vì ta cũng từng đối mặt với khủng bố quá lớn như ngươi.”
“Cách xử lý hiện trường gần như giống nhau. Ta thực sự không có tư cách gì để chế nhạo ngươi.”
“Đến đây, cược hết tất cả những gì ngươi có đi!”
Đại Tà Thần vẫy tay với Lý Trường An, ra hiệu hắn không cần phải đè nén tinh thần chiến đấu nữa.
Kiếm ý trên người Lý Trường An đột nhiên trở nên cuồng loạn, đối mặt với Đại Tà Thần có thể đánh bại tiên phật trong truyền thuyết, hắn không dám lộ ra bất kỳ dấu hiệu lơ là nào.

Hắn mang trên lưng vận mệnh của Nhân tộc, trong trận chiến hắn không còn lựa chọn nào khác này ngoài việc phải dốc toàn lực.
“Trảm Thần!”
Không cần thử, đòn tấn công của Lý Trường An là một kích trảm thần.
Đối mặt với Đại Tà Thần, nếu dám thử thì chính là ngu ngốc.
Lưỡi kiềm lạnh lùng kinh hồn che đi vẻ đẹp của ánh trăng, cắt xuyên không gian và thời gian, kinh thế hám tục chém về phía Đại Tà Thần.
Bọn người Lý Chí Đào nín thở, dân chúng toàn trường đều lo lắng theo dõi cảnh này, trong lòng đều có một ý nghĩ: chém xuống đi!
Chém xuống đi!
Chém xuống đi!
Bọn họ mong mỏi hoàng đế tiếp tục sáng tạo ra kỳ tích, chẻ Đại Tà Thần làm đôi.
Nhưng sự mong đợi của bọn họ chắc chắn là viển vông, bọn họ nhìn thấy khóe miệng Đại Tà Thần hơi nhếch lên, hắn giơ hai ngón tay lên, hai ngón tay đan vào nhau, kẹp chặt kiếm quang khổng lồ.
Giống như trảm thần của Lý Trường An chủ động được đưa đến giữa hai ngón tay của Đại Tà Thần.
“Ầm!”
Đại Tà Thần dùng hai ngón tay tác dụng lực, nhát chém khổng lồ của Lý Trường An trở nên vỡ vụn như thủy tinh vỡ.
Cảnh tượng này không chỉ khiến những người có mặt ở đó sửng sốt mà Lý Trường An cũng nhíu mày.
Hắn biết Đại Tà Thần rất mạnh, nhưng hắn rất chấn động khi Đại Tà Thần có thể nghiền nát những nhát chém của hắn dễ dàng như vậy.
“Cảm nhận được chưa, cảm giác chúng ta đối mặt với lão bất lương lúc trước, cực kỳ bị động và bất lực.”
“So ra, ta nhân từ hơn nhiều, ta chỉ muốn chín phần mười nhân loại, nhưng lão bất lương đã phá hủy thế giới của chúng ta.”
Đại Tà Thần nói.
Lý Trường An không trả lời, hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, ánh mắt chăm chú, xung quanh xuất hiện những bóng kiếm trong suốt, kiếm phong đều nhắm vào Đại Tà Thần.

Trong lúc nhất thời, vô số bóng kiếm trong suốt xuất hiện xung quanh Lý Trường An, khi Lý Trường An tay vừa động, vô số bóng kiếm bay về phía Đại Tà Thần, xoay vòng rất nhanh tạo thành một cơn lốc xoáy cực lớn bao trùm Đại Tà Thần.
Trong nháy mắt, Đại Tà Thần bị nuốt chửng.
Đại Tà Thần nhìn quanh, lúc này hắn đã ở trung tâm của luồng lốc xoáy kiếm ảnh, bóng kiếm không hề tấn công hắn mà là nhốt hắn trong thông đạo này.
Đầu kia của thông đạo là Lý Trường An, thứ mà mọi người bên ngoài nhìn thấy chính là một cơn lốc xoáy được hình thành bởi vô số bóng kiếm nuốt chửng Đại Tà Thần và Lý Trường An.
Cơn lốc xoáy bóng kiếm dài khiến bọn họ không thể nhìn thấy tình hình chiến đấu bên trong. Bên trong kiếm đạo, Lý Trường An đã tập trung tinh lực vào kiếm, vừa di chuyển thân hình của hắn đã bay về phía Đại Tà Thần.
Vào lúc hắn tấn công, cơn lốc xoáy được tạo thành bởi vô số bóng kiếm cũng đang bị nén lại, vô số lưỡi kiếm sắc bén bắn về phía Đại Tà Thần mà không có bất kỳ góc chết nào.
“Ầm!”
Ngay khi cả hai vừa tiếp xúc, cơn lốc xoáy bóng kiếm khổng lồ phát nổ.
Hai thân ảnh phóng ra, Lý Trường An thở hổn hển, nhìn thấy bảo kiếm trong tay có một vết nứt nhỏ, hắn cũng không buồn bực, ngược lại trên mặt hiện lên một chút vui mừng, hắn đã đả thương được Đại Tà Thần!
Điều này cũng có nghĩa là Đại Tà Thần không phải là tồn tại vô địch, hắn cũng có thể bị thương. Đại Tà Thần kinh ngạc nhìn vết thương nhỏ trên lòng bàn tay mình, hắn thực sự không ngờ rằng Lý Trường An có thể phá vỡ phòng ngự của hắn.
Vết thương tuy nhỏ nhưng cũng khiến hắn nhìn Lý Trường An bằng một con mắt khác.
“Trên thế giới này, ngoài tiên phật ra, ngươi là người đầu tiên lấy thân phận nhân loại làm tổn thương được ta.”
Đại Tà Thần vừa nổi lên ý niệm, vết thương nhỏ trên lòng bàn tay hắn đã lành lại.
“Nếu ta là người đầu tiên có thể làm tổn thương ngươi thì ta cũng có thể là người đầu tiên đánh bại ngươi.”
“Khen ngươi một câu, người liền đắc ý quên mình là ai. Đừng quên, từ đầu đến cuối ta chưa bao giờ nghiêm túc đánh cả.”
“Ta biết, nhưng ta đã không còn đường lui.”
“Ha ha, nếu ta không cần sinh hồn nhân loại của ngươi, có lẽ chúng ta sẽ trở thành bằng hữu tốt.”

“Ngươi thật biết đùa. Làm sao sói và cừu có thể trở thành bằng hữu tốt được?”
Khi Đại Tà Thần nghe được lời này, hắn cũng nghĩ như vậy, đối với thế giới này, hắn là người ngoài đến, cho dù không bắt nhân loại, Lý Trường An cũng không thể yên tâm kết giao với hắn. “Trời đã sáng rồi, đã đến lúc kết thúc!”
Nhìn thấy mặt trời mọc vào lúc bình minh, Đại Tà Thần không còn muốn chơi đùa với Lý Trường An nữa.
Lý Trường An ra tay, hắn là người đầu tiên ra tay trước khi Đại Tà Thần ra tay, hắn muốn nắm quyền chủ động trong tay mình.
“Ta sẽ dùng thêm chút sức!”
Đại Tà Thần nhìn thấy Lý Trường An lao tới, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, ngón tay điểm qua.
Cảm nhận được nguy cơ khủng khiếp sắp xảy ra, Lý Trường An không còn cách nào khác ngoài dùng kiếm để ngăn chặn.
Thanh kiếm trong tay Lý Trường An lập tức vỡ vụn, một lực lượng cực lớn đánh vào cơ thể Lý Trường An, đánh Lý Trường An bay ra ngoài đập mạnh vào tầng băng, đập ra một cái lỗ lớn trên băng.
“Hoàng, hoàng thượng!”
Bọn người Lý Chí Đào hoảng sợ, dùng bạo lực thoát ra khỏi quỷ vương cấp hai và chạy đến kiểm tra tình hình của Lý Trường An.
Một khắc Lý Trường An bị đánh bay, hy vọng trong lòng dân chúng lập tức tan vỡ, một nỗi tuyệt vọng không tên tràn ngập trong lòng bọn họ...
Hết chương 628.

Bạn cần đăng nhập để bình luận