Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 329. Bại lộ!




“Quả nhiên là yêu chủng đặc thù, dị chủng trong ảnh yêu!”
Triệu Quang Hà nghe xong sắc mặt nháy mắt trở nên vô cùng nặng nề, yêu bình thường không đáng sợ, đáng sợ chính là dị chủng trong yêu.
Loại yêu quái này cực kỳ nguy hiểm, không chỉ trưởng thành nhanh chóng đến đáng sợ, hơn nữa còn thức tỉnh thiên phú đặc thù hoặc là năng lực huyết mạch.
Lần kinh thành xuất hiện yêu loại đặc thù đã là chuyện ba mươi năm trước, lần đó kinh thành tử vong mấy vạn người, đây là năng lực đặc thù yêu loại mang đến.
Từ sau lần đó, người phía trên vô cùng thận trọng và đề phòng yêu loại đặc thù này, chỉ cần xuất hiện yêu loại đặc thù, toàn bộ thành viên của Trảm Yêu Ti đều sẽ bằng mọi giá chém giết chúng.
Bên ngoài thì bọn hắn mặc kệ nhưng kinh thành tuyệt đối không thể xuất hiện yêu loại đặc thù, một khi xuất hiện nhất định phải trừ bỏ ngay khi nó còn nhỏ yếu.
Đây chính là thái độ của tất cả mọi người Trảm Yêu Ti đối với yêu loại đặc thù.
“Ổn định lại, nếu như chúng ta bị phát hiện, ta sẽ toàn lực yểm hộ các ngươi chạy trốn, các ngươi nhất định phải mang tin tức của hắn trở về.”
Triệu Quang Hà nhìn ra ảnh yêu không nghiêm túc, không nghiêm túc lại có thể đùa giỡn miêu lão đại Miêu Cát đạo hạnh gần ba trăm năm thành như vậy, hắn biết mình không phải là đối thủ của ảnh yêu đặc thù này.
Vì phòng ngừa vạn nhất, hắn không thể không chuẩn bị sẵn sàng trước, một khi bị phát hiện dù chết cũng phải để hai thủ hạ mang tin tức trở về.
“Không cho ta sống, ngươi cũng đừng mơ tưởng sống tốt.”
Miêu lão đại Miêu Cát thấy bóng đen của Kính Vương Xà lại ăn mấy thủ hạ của hắn, biết bóng đen rắn hổ mang chúa này không thể buông tha cho hắn, vì thế hắn ôm tư thái không cho rắn hổ mang chúa dễ chịu tấn công đối phương.
Nhất thời đất gai, hố xoáy, yêu hoả v.v... đều che phủ bóng đen của con rắn hổ mang chúa cao lớn.
Hoàng Đông Kiệt cũng lười phản kháng, giống như một tấm vải, bị đánh rách nát không chịu nổi, nhưng cái bóng dù sao cũng là cái bóng, bóng đen di chuyển một chút, rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
“Đã nói công kích vật lý đối với ta vô dụng, ngươi còn đang giãy dụa cái gì, ngoan ngoãn để ta cắn đi.”
Nghe xong miêu lão đại Miêu Cát hung tợn trừng mắt, nếu như hắn có thủ đoạn công kích phương diện tinh thần thì hắn sẽ bị động như vậy sao, nói cho cùng hắn vẫn là một con dã yêu quái, có thể có truyền thừa gì tồn tại chứ.
“Là ngươi bức ta!”
Thấy rất nhiều công kích không có hiệu quả, miêu lão đại Miêu Cát cũng triệt để bộc phát. Nó tế xuất yêu linh của mình tấn công vào bóng đen rắn hổ mang chúa, đây là công kích duy nhất của hắn đối với phương diện linh hồn.
Về phần hậu quả tế xuất yêu linh là gì hắn cũng không quan tâm được nhiều như vậy, dù sao có chết cũng phải cắn được một miếng thịt trên người bóng đen rắn hổ mang chúa.
Thấy yêu linh của Miêu Cát xông tới, bóng đen rắn hổ mang chúa há miệng tiếp nhận, dễ dàng nuốt chửng.
“Thật ngốc, còn có người tặng đầu như vậy!”
Hoàng Đông Kiệt nuốt yêu linh của Miêu Cát xong, ảnh xúc tu cuộn lại, hắn lại nuốt thi thể Miêu Cát.
“Dọn dẹp chúng!”
Miêu Cát vừa chết, tiểu yêu còn lại cũng liên tiếp bị Hoàng Đông Kiệt nuốt chửng.
Còn có một ít mèo chưa khai mở linh trí không có một chút yêu lực nào nhưng cũng cùng miêu yêu ăn thịt người không ít, Hoàng Đông Kiệt lười xử lý, dứt khoát để chuột vương Kinh Nhạc xử lý tốt.
Kinh Nhạc gật đầu vung chân chuột lên, sóng chuột đã sớm đói khát khó nhịn, không đến mấy hơi thở, mặt đất chỉ còn lại có mấy chục bộ xương trắng của mèo.
“Lão đại, ba trảm yêu nhân trên nóc nhà xử lý như thế nào?”
Trên xà nhà cũng có chuột ẩn giấu, Kinh Nhạc đã sớm thông qua tầm mắt của những con chuột khác phát hiện bọn người Triệu Quang Hà, xử lý miêu yêu xong kế tiếp chính là xử lý bọn họ.
“Không xong rồi, đã bị phát hiện, các ngươi mau chạy trốn cho ta.”
Triệu Quang Hà thấy bại lộ cũng không quan tâm được nhiều như vậy, đứng dậy bổ một đao ra, thanh lý con chuột trong phạm vi bảy tám mét.
Đẩy hai thủ hạ đi ra ngoài, vội vàng che chở cho bọn họ chạy trốn.
Hai người Ngô Cửu Dương rơi lệ, bọn họ biết đầu lĩnh đã dùng mạng của mình giành một đường sống cho bọn họ, dù bây giờ bọn họ có không cam lòng đến mấy, dù có muốn ở lại cũng đầu lĩnh liều mạng chiến đấu nhưng bọn họ biết mang tin tức yêu loại đặc thù về mới là quan trọng nhất.
Hai người bọn họ vọt vào trong thuỷ triều chuột, điên cuồng công kích muốn phá vòng vây đi ra ngoài còn Triệu Quang Hà chém giết tới chỗ chuột vương Kinh Nhạc.
Thuỷ triều chuột do chuột vương Kinh Nhạc khống chế, Triệu Quang Hà công kích chuột vương Kinh Nhạc là vì giảm bớt khống chế của chuột vương Kinh Nhạc đối với thuỷ triều chuột, chỉ có sự khống chế thuỷ triều chuột trở nên thấp thì hai thủ hạ của hắn mới có cơ hội lao ra ngoài.
“Bốp!”
Triệu Quang Hà còn chưa tới gần đã bị ảnh xúc tu đánh bay ra ngoài.
“Ta mới là nhân vật chính có được không, ngươi công kích hắn mà không công kích ta, có phải khinh thường ta hay không?”
Bóng đen của Hoàng Đông Kiệt sừng sững, lấy tư thế phản diện nhìn xuống Triệu Quang Hà.
“Chỉ cần một cú đánh đã đánh ta thành...Có vẻ như hôm nay là kiếp nạn của ta rồi.”
Triệu Quang Hà lau sạch vết máu trên khóe miệng, liếc mắt nhìn hai thủ hạ còn đang dây dưa với thuỷ triều chuột, thấy dáng vẻ hai thủ hạ đang cố hết sức, hắn biết hai thủ hạ sẽ kiên trì không được bao lâu.
“Giết!”
Một tiếng giết vang lên, hắn dũng cảm lao về phía trước tiếp cận ảnh yêu quỷ dị và chuột vương Kinh Nhạc không tới mười thước, đại đao trong tay hắn bổ ngang tới.
Đại đao của hắn đột nhiên sáng lên, nháy mắt hóa thành đại đao bốn mươi thước chém về phía mục tiêu, mà mục tiêu chủ yếu Triệu Quang Hà nhắm đến vẫn là chuột vương Kinh Nhạc.
Chỉ có chuột vương chết hoặc bị thương nặng thì thuỷ triều chuột mới có thể mất khống chế, hai thủ hạ của hắn mới có cơ hội chạy trốn.
Về phần bóng đen quỷ dị, hắn không chút nắm chắc có thể đả thương được nên không phải hắn muốn nhằm vào chuột vương mà là do hắc ảnh quỷ dị thật sự đẳng cấp quá cao.
Hết chương 329.

Bạn cần đăng nhập để bình luận