Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1095. Thờ ơ!




Nàng mang theo Lujati chạy trốn, cảm giác các nàng bị người theo dõi.
Để bảo vệ Lujati, nàng chỉ có vâng theo nội tâm của mình, cùng Lujati chạy trốn đến trấn Kerry để tìm chủ nhân của mình.
Lựa chọn của nàng đã đúng, khi bọn họ tiến vào phạm vi trấn Kerry, ánh mắt tà ác hướng về phía bọn họ đã biến mất.
Rõ ràng các thế lực có ý đồ xấu đối với bọn họ đều kiêng kị đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Nhất Dạ ôm Lujati đi theo Bối Nhĩ vào sân, chẳng mấy chốc nàng đã thấy chủ nhân và các thành viên khác của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
Có lẽ do huyết thống ảnh hưởng nên nàng nhìn chủ nhân Nim bằng mắt vô cùng rực lửa, nàng cảm nhận được sự cảnh cáo trong mắt chủ nhân, nàng biết chủ nhân không muốn bại lộ thân phận của mình.
Nàng không khỏi chuyển mắt từ chủ nhân sang lão gia tử.
“Van xin ngươi, xin hãy cứu nàng!”
Là công tước Hấp Huyết Quỷ, Nhất Dạ có năng lực cứu Lujati, nàng chỉ cần biến Lujati thành Hấp Huyết Quỷ nhưng nàng biết Lujati không hề muốn biến thành sinh vật hắc ám.
Cho nên không đến vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ không dễ dàng biến Lujati thành Hấp Huyết Quỷ.
Hoàng Đông Kiệt ra hiệu cho Seele, Seele hiểu ý nên đã tiếp nhận Lujati từ tay Nhất Dạ đưa đi chữa trị.
Seele đã theo Hoàng Đông Kiệt lâu như vậy, y thuật của nàng tự nhiên tiến bộ, việc chữa trị cho Lujati vẫn không có vấn đề gì.
Đây chính là điều Hoàng Đông Kiệt mong muốn trong lòng, vì về sau có thể nằm thắng, hắn cố tình bồi dưỡng nhiều kỹ năng khác nhau cho các thành viên của mình.
Mục đích là khi gặp vấn đề, các thành viên sẽ tự giải quyết mà không cần hắn phải ra tay.
Nhất Dạ nhìn Seele đưa Lujati vào nhà, mặc dù lo lắng cho tình trạng của Lujati nhưng nàng không theo Seele vào nhà mà ở lại sân để những người khác trong đoàn mạo hiểm Phá Hiểu xem kỹ.
Nàng biết đoàn mạo hiểm Phá Hiểu chắc hẳn có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi nàng.
“Ngươi có thể kể cho ta nghe quá trình giao chiến giữa các ngươi và Vipotensa, và các ngươi đã trốn thoát như thế nào không?”
Luân Nạp thấy đoàn trưởng nhìn vẫn lười biếng nheo mắt lại, đành phải tiếp quản đoàn trưởng mà hỏi.
Họ chỉ biết năm nhóm mạo hiểm Truyền Kỳ đã bị đánh bại và không biết diễn biến chi tiết.
Để đề phòng Vipotensa, ý đồ thông qua quá trình giao chiến hiểu biết Vipotensa cường đại.
Nhất Dạ nghe vậy không giấu diếm gì, giải thích bọn họ đã chiến đấu với Vipotensa như thế nào, nhưng lời nói không giống như đang giết chóc mà là đang bị tra tấn.
Luân Nạp và những người khác nghe Nhất Dạ nói xong, Bối Nhĩ hít một hơi, Vipotensa quá mạnh mẽ, năm đoàn mạo hiểm Truyền Kỳ cũng không chống được nửa nén hương.
“Người Siêu Việt!?”
“Khó trách nghe đồn chỉ có sứ đồ, dũng giả và dị loại mới có thể đối phó với nó!”
Biểu cảm bọn người Luân Nạp nặng nề, ánh mắt không khỏi nhìn đoàn trưởng của mình.
Họ biết thực lực của đoàn trưởng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng không biết thực lực của đoàn trưởng đã đạt tới điểm tới hạn hay đã vượt qua điểm tới hạn và tiến vào trình tự Người Siêu Việt.
Tuy nhiên, thấy đoàn trưởng vẫn tỏ ra lười biếng, bọn họ cảm thấy nhẹ nhõm và ổn hơn, dựa trên sự hiểu biết của bọn họ về đoàn trưởng, đoàn trưởng đã gần như đạt đến trình độ Người Siêu Việt.
Nếu không hắn sẽ không thờ ơ như vậy!
“Đừng lo lắng, y thuật của tiểu thư Seele vượt xa người thường. Bạn đồng hành của ngươi sẽ ổn thôi!”
Không còn lo lắng về những rắc rối sau này, bọn người Luân Nạp rõ ràng đã thoải mái hơn, biết Nhất Dạ lo lắng điều gì, an ủi nàng đừng lo lắng.
Quả nhiên, Nhất Dạ không phải đợi lâu.
Seele đẩy Lujati vừa mới tỉnh dậy ra ngoài.
Lúc này, Lujati đang ngồi trên xe lăn, nước mắt lưng tròng, hiển nhiên sự hy sinh của đoàn trưởng bọn họ đã ảnh hưởng rất lớn đến nàng.
“Không sao đâu, không sao đâu!”
Nhất Dạ nhận thấy trạng thái của Lujati, nhanh chóng tiến tới ôm đầu Lujati an ủi.
Bọn người Luân Nạp cũng không làm phiền hai người đang đau buồn, chờ bọn họ bình tĩnh.
Sau một thời gian, bọn họ đã bình tĩnh lại.
“Các ngươi có tính toán gì không?”
Hoàng Đông Kiệt thản nhiên hỏi.
“Trả thù, ta muốn trả thù cho đoàn trưởng bọn họ!”
Nhất Dạ chưa kịp nói thì Lujati đã lên tiếng trước.
Nhất Dạ không nói gì, hiển nhiên nàng cũng có ý này.
Chỉ là lực lượng của Vipotensa đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng, điều này khiến cho nàng không khỏi nhìn đoàn mạo hiểm Phá Hiểu. Giờ đây chỉ có đoàn mạo hiểm Phá Hiểu mới có năng lực giúp đỡ họ. Có lẽ Lujati cũng biết bọn họ không có năng lực trả thù, nàng cũng dùng ánh mắt mong đợi nhìn bọn người lão gia tử.
“Các ngươi muốn báo thù, có thể. Nhưng các ngươi không nên lôi kéo người già yếu, bệnh tật, tàn tật xuống nước!”
“Chúng ta nhiều nhất tiếp nhận các ngươi và cho các ngươi một môi trường tốt để dưỡng thương!”
Hoàng Đông Kiệt lên tiếng, bọn người Nhất Dạ nghe lão gia tử từ chối thì không khỏi thất vọng.
Nhưng bọn họ không trách đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, vì đoàn mạo hiểm Phá Hiểu không nợ bọn họ gì cả, nhưng giờ bọn họ lại nợ đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
“Dưỡng thương cho tốt. Ở cứ điểm của chúng ta, ăn uống không lo!”
Hoàng Đông Kiệt nói xong để Nhất Dạ lại một mình.
Hết chương 1095.

Bạn cần đăng nhập để bình luận