Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 632. Thành chủ cũng chính là Hắc Đế!




Lục Thế Viễn không còn lựa chọn nào khác, bây giờ hắn chỉ có thể đánh cược tổ tông sống trọng ân tình, không vứt bỏ người Lục gia bọn họ và đối với hậu duệ của mình không thấy chết mà không cứu.
“Tiểu Viễn, đi đi, theo sát Thần Thiên.”
Lục Trạch chịu đựng tế đàn ảnh hưởng, mặc dù không muốn nhi tử mạo hiểm nhưng lúc này hắn cũng không có biện pháp lựa chọn.
Nếu tổ tông sống không đến, tất cả mọi người có mặt sẽ không thể sống sót.
“Chiếc đinh quan tài là một pháp bảo được lão tổ của ta ban cho Lục gia các ngươi. Nó có uy lực đột phá mọi phòng ngự và tiêu trừ ma quỷ. Phong ấn bên trong đinh quan tài là do ta dùng thủ đoạn đặc biệt tạm thời phá vỡ.”
“Bất kể tế đàn có hậu thủ do Đại Tà Thần để lại hay không, ta tin rằng đinh quan tài của ngươi nhất định sẽ phá hỏng tế đàn.”
“Chỉ cần tế đàn bị phá hủy, Nhân tộc chúng ta sẽ có thời gian hồi sức. Hãy đi theo ta. Ta đã ném một viên đá tọa độ về phía tế đàn.”
“Đá tọa độ chỉ cách tế đàn vài thước. Khi ta dùng đồng tím để mở cửa truyền tống dẫn đến đá tọa độ, đừng ngần ngại dùng đinh quan tài đâm mạnh về phía vòng sáng bảo vệ tế đàn.”
Thấy Lục Thế Viễn đồng ý, Thần Thiên nhanh chóng nói với Lục Thế Viễn phải làm gì.
Lục Thế Viễn gật đầu, quay đầu nhìn người nhà mình và Khả Nhi, ánh mắt càng thêm kiên định. Không nói gì, Thần Thiên lập tức lấy đồng tím ra mở cửa truyền tống, cửa vừa mở ra, Lục Thế Viễn liền nhìn thấy vòng sáng bảo vệ tế đàn trước mặt.
Hắn không chút do dự, nắm lấy đinh quan tài lao về vòng sáng bảo vệ tế đàn.
“Cái gì...”
Từ rất sớm Đại Tà Thần đã phát hiện hiện trường có một người và một yêu không bị tế đàn ảnh hưởng, người và yêu cách xa tế đàn, tu vi lại quá thấp nên hắn liền không để một người một yêu này vào mắt.
Hắn cho rằng bọn họ có vận khí tốt, có được dị bảo gì đó mới không bị tế đàn ảnh hưởng.
Vốn dĩ sau khi hồi sinh người xong hắn sẽ đi xem người và yêu đó lấy được bảo vật quý hiếm như thế nào, ai ngờ người và yêu đó lại có ý tưởng với tế đàn của hắn.
Đặc biệt là khi cửa truyền tống mở ra trong nháy mắt, hắn có chút bất ngờ, khoảng cách xa xôi đột nhiên rút ngắn lại.
Điều này làm cho hắn không kịp ngăn cản, nhưng hắn không hề lo lắng chút nào vì tế đàn đã có lực lượng phòng thủ dự phòng mà hắn đã để lại.
Lục Thế Viễn lao tới đã kích hoạt cơ chế phòng thủ của tế đàn, tường trời màng gió xuất hiện, đẩy lùi nó giống như Shinra Tensei.(*)
(*)Shinra Tensei: là một trong mười năng lực mạnh nhất của Rinnegan trong Naruto, khả năng thao túng trọng lực bằng cách tạo ra lực đẩy cực mạnh và không một tác động nào có thể chống lại nó. Khi ứng dụng vào phòng thủ, nó đẩy lùi mọi đòn tấn công nhắm đến chủ nhân bất kể kích cỡ, uy lực hay trọng lượng.
Nhìn thấy tường trời màng gió bị va chạm, Lục Thế Viễn dùng đinh quan tài đâm tới.
Lớp màng trên bức tường trời nổ tung như thủy tinh bị một chiếc búa khổng lồ đập vào.
Lục Thế Viễn không hề dừng động tác, tiếp tục đóng đinh quan tài về phía vòng sáng bảo vệ tế đàn.
Khoảnh khắc bức tường trời nổ tung, đôi mắt của Đại Tà Thần trợn lên, muốn ra tay ngăn cản Lục Thế Viễn nhưng đã không còn kịp.
Đinh quan tài bị đóng vào bên trong vòng sáng bảo vệ, toàn bộ tế đàn rung chuyển, các vết nứt bắt đầu lan rộng từ nơi đóng đinh quan tài ra xung quanh vòng sáng bảo vệ.
Tế đàn ngừng hấp thụ linh hồn và đang dần tan rã.
“Muốn chết!”
Đại Tà Thần tức giận dùng chưởng ấn tát cho Lục Thế Viễn một cái.
Đối mặt với chưởng ấn khổng lồ, Lục Thế Viễn dường như bị khóa lại không thể cử động, may mắn thay, Thần Thiên phản ứng nhanh chóng, ôm Lục Thế Viễn lăn lê bò lết nhào vào trong cửa truyền tống. Người đã bị Thần Thiên mang đi, nhưng chiếc đinh quan tài vẫn còn đó, vòng sáng bảo vệ sắp vỡ, chưởng ấn khổng lồ ấn xuống, viên đá tọa độ còn sót lại cũng bị phá hủy tại chỗ. Thần Thiên đưa Lục Thế Viễn trở lại bên cạnh người Lục gia, hắn biết kế tiếp sẽ đối mặt bão táp hủy diệt đến mức nào.
Khi Đại Tà Thần nhìn thấy một người một yêu thông qua cửa truyền tống quay trở lại nơi cũ, hắn cố nén tức giận hút lấy những chiếc đinh quan tài trên vòng sáng bảo vệ.
Khi hắn lấy được chiếc đinh quan tài, đinh quan tài kháng cự hắn và làm bỏng tay hắn, nhưng hắn là ai? Hắn chính là Đại Tà Thần.
“Không phải thần khí, cũng không phải cổ khí còn sót lại từ thời xa xưa. Nó là do nhân loại tạo ra. Ngày nay vẫn có người có thể chế tạo ra pháp bảo lợi hại như vậy.”
Đại Tà Thần càng nghĩ càng tức giận, rõ ràng là hắn sắp thành công nhưng cuối cùng lại thất bại. Tuy có thể sửa chữa tế đàn nhưng nếu thiếu vật liệu sửa chữa thì phải mất một năm rưỡi, thậm chí còn lâu hơn.
Cơn tức bùng lên, tay dùng chút lực, chiếc đinh quan tài bị Đại Tà Thần bẻ thành từng mảnh như đá vụn.
Vòng sáng bảo vệ tế đàn biến mất, mọi người đều có cảm giác như được tái sinh sau kiếp nạn. Tất cả bọn họ đều rất cảm kích Thần Thiên và Lục Thế Viễn, nhưng kế tiếp Thần Thiên và Lục Thế Viễn sẽ phải một mình đối mặt với cơn thịnh nộ của Đại Tà Thần.
bọn người Lý Trường An cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy tế đàn đã bị Thần Thiên và Lục Thế Viễn phá hủy, điều này ít nhất cũng cho nhân loại thời gian để hồi sức.
Hết chương 632.

Bạn cần đăng nhập để bình luận