Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 493. Thăm dò




"Ngươi là?"
Quy Tiểu Thánh không biết cô gái này tại sao lại muốn tiếp cận hai người bọn họ, nhưng nhìn thấy thái độ của Lục Thế Viễn đối với cô gái, hắn biết thân phận của cô gái này cực kỳ không đơn giản.
"Ta là Cửu Công Chúa, cái người vừa rồi kia cũng là người của Trảm Yêu ty các ngươi, vốn dĩ nhiệm vụ của hắn hôm nay là bảo vệ ta, đồng thời dẫn ta du ngoạn kinh thành."
"Nhưng các ngươi cũng nhìn thấy đấy, hắn vì đuổi theo mỹ nhân mà vứt bỏ ta. Ta không có ai bảo vệ, rất không có cảm giác an toàn, ta là Công Chúa, các ngươi có nghĩa vụ bảo vệ ta."
Lý Tuyết Trân nói.
"Hằng ca, ngươi xem?"
Quy Tiểu Thánh cảm thấy bên trong chuyện này có gì đó quái lạ liền hỏi ý kiến của Hằng ca.
"Từ khí chất của nàng có thể thấy, nàng chắc là Công Chúa không giả, nhưng mà Công Chúa ra ngoài du ngoạn, bên cạnh chắc chắn phải có rất nhiều cường giả âm thầm bảo vệ."
"Nàng cũng không thiếu người bảo vệ, nhưng vẫn tìm đến chúng ta, trên người chúng ta có thể có vật gì thu hút nàng?"
Hằng híp hai mắt lại, đang suy đoán mục đích Lý Tuyết Trân tiếp cận bọn họ. "Trên người chúng ta có cái gì hấp dẫn đến nàng? Không thể nào."
"Chúng ta mới lên làm Ngự Thường Sử không lâu, thuộc về tiểu nhân vật, nàng đường đường là một Công Chúa, có thứ gì chưa từng thấy qua chứ?"
"Trên người chúng ta lại không có bảo vật gì, nàng thật sự là có ý tiếp cận chúng ta ư?"
Quy Tiểu Thánh cùng Hằng ca truyền âm với nhau.
"Không phải tiếp cận chúng ta, là tiếp cận ngươi, đại bộ phận ánh mắt của nàng đều dừng lại ở trên thân thể ngươi, nàng là vì ngươi mà đến."
"Vì ta mà đến? Chẳng lẽ là thân phận yêu loại đặc thù của ta đã bị nàng phát hiện."
"Chắc là không đâu, ta không cảm ứng được trên người nàng có Huyền Lực, nàng chắc hẳn không phải là tu sĩ, dù cho nàng là tu sĩ, nàng cũng không có năng lực nhìn ra ta là yêu loại đặc thù mới đúng."
Ở bên ngoài lưu lạc lâu như vậy, lòng cảnh giác của Quy Tiểu Thánh vô cùng cường đại, ngoại trừ Hằng ca ra, bất luận kẻ nào hắn cũng không tin.
Dù cho hắn mới gia nhập Trảm Yêu ty, hắn cũng không có lòng trung thành.
Hiện tại có nữ hài nhân loại tiếp cận hắn, còn là một vị Công Chúa, trái tim của hắn nảy sinh một tia phòng bị.
"Trước tiên đồng ý nàng, theo như lời nàng nói, nàng là Công Chúa, chúng ta là Ngự Thường Sứ, chúng ta cần cái ô bảo vệ Trảm Yêu ty này, chúng ta có nghĩa vụ bảo vệ nàng."
Hằng suy nghĩ một lát nói.
"Công Chúa, chúng ta bảo vệ ngươi không thành vấn đề, chỉ có điều chúng ta mới gia nhập vào Trảm Yêu ty không lâu, đối với kinh thành còn chưa quen thuộc lắm."
"Vì an toàn, chúng ta nhiều nhất chỉ dẫn ngươi đến nơi nhiều người náo nhiệt mà đi dạo, nếu như Công Chúa muốn đến nơi đặc thù gì, vậy chúng ta cũng không có cách nào cả."
Đến đâu thì hay đến đó, Quy Tiểu Thánh nghe lời của Hằng ca, chuẩn bị ứng phó với Công Chúa.
"Không thành vấn đề, đi!"
Lý Tuyết Trân đồng ý, không cần hai yêu Quy Tiểu Thánh dẫn đường, nàng tự mình đi dạo quanh những nơi nhiều người. Hai yêu Quy Tiểu Thánh vội vã đi theo.
"Các ngươi là yêu nơi nào?"
Lý Tuyết Trân thờ ơ hỏi.
"Hồ Thiên Thu"
Quy Tiểu Thánh thuận miệng đáp.
"Ngươi có kẻ thù hay không, có vị hôn thê hay không, phụ mẫu có Tế Thiên hay không, không đúng, hỏi như vậy có chút mắng người ta."
"Ý của ta là, cha mẹ ngươi còn tồn tại hay không?"
Lý Tuyết Trân đang hỏi thăm Quy Tiểu Thánh có được đãi ngộ của nhân vật chính hay không.
Quy Tiểu Thánh sắc mặt tối sầm, công chúa giống như là đang thăm dò người nhà hắn. Nhưng nhìn thấy ánh mắt vô tội của Công Chúa, hắn lại không dễ phát giận với nàng.
"Công Chúa, ta mất trí rồi, rất nhiều chuyện ta đều không nhớ rõ, những vấn đề mà ngươi hỏi kia, ta cũng muốn biết đáp án."
"Mất trí? Tuy là rất hiếm thấy, nhưng mà có thành phần đãi ngộ của nhân vật chính."
Lý Tuyết Trân cúi cái đầu nhỏ, sờ cằm lẩm bẩm.
"Công Chúa, ngươi nói cái gì vậy?"
"Không có gì"
Lý Tuyết Trân chạy đi, chỉ có điều hành vi của nàng khiến cho Quy Tiểu Thánh cùng Hằng cảm thấy càng thêm thần bí.
"Không thể cứ luôn để cho nàng hỏi chúng ta vấn đề, nàng là Công Chúa, nàng có lẽ là biết không ít bí mật của triều đình, hỏi nàng chuyện có liên quan đến Hắc Đế đi."
Hằng cũng không phải người chịu thua thiệt, truyền âm cho Quy Tiểu Thánh nói.
"Công Chúa, ngươi có biết bản thể của Hắc Đế là yêu gì không?"
Lý Tuyết Trân vừa nghe xong, dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía Quy Tiểu Thánh.
"Ngươi hỏi cái này làm gì?"
"Chúng ta là Ngự Thường Sử, Hắc Đế không chỉ là đối tượng chúng ta sùng bái, cũng là thủ trưởng của chúng ta, chúng ta tìm hiểu cấp trên của chúng ta không quá đáng chứ."
Quy Tiểu Thánh nói.
"Không quá đáng, nhưng mà ta không biết."

Lý Tuyết Trân cười nghịch ngợm, không để ý tới hai yêu Quy Tiểu Thánh chạy loạn khắp nơi.
"Hằng ca, nàng chắc chắn biết thông tin về Hắc Đế, nàng chính là không muốn nói cho chúng ta biết."
Quy Tiểu Thánh qua nét mặt thần thái của Lý Tuyết Trân phát giác được cái gì đó, nhỏ giọng nói với Hằng.
"Ta cho rằng thông tin về Hắc Đế mà nàng biết cũng chẳng có bao nhiêu, nhưng nét mặt của nàng nói cho chúng ta biết, nàng biết được còn nhiều hơn so với chúng ta tưởng tượng."
"Thông tin của Hắc Đế là cơ mật, không phải thứ mà người bình thường có thể biết, nàng chỉ sợ không phải là Công Chúa bình thường."
Hằng trầm tư nói.
"Vậy ta hỏi nàng thêm một vài vấn đề, chỉ cần nàng trả lời nhiều hơn, sẽ tiết lộ một số tin tức hữu dụng cho chúng ta."
Quy Tiểu Thánh biết nói nhiều tất lỡ lời, liền tiến lên hỏi lung tung này kia.
Nửa canh giờ trôi qua, người bảo vệ Lý Tuyết Trân xuất hiện đưa Lý Tuyết Trân đi.

"Nàng cũng quá xảo quyệt rồi, một khi ý thức được nói nhiều rồi, nàng lập tức liền ngậm miệng, hại ta đều hỏi mất công."
Quy Tiểu Thánh giọng điệu thất vọng nói.
"Ngươi không có hỏi mất công, nàng quả thực cẩn thận, nhưng mà nàng còn quá trẻ, quản lý biểu cảm và ngôn ngữ không phải có thể dễ dàng che giấu sơ hở như vậy."
"Hằng ca, ngươi nghe ra cái gì rồi?"
"Lục gia, Hắc Đế có quan hệ với Lục gia, vừa rồi người dẫn Công Chúa đi dạo phố tên Lục Thế Viễn, hắn chính là người của Lục gia."
Hết chương 493.

Bạn cần đăng nhập để bình luận