Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 996. Ta không phải quái vật!




"Cảm ơn thúc thúc, sau khi đến nhà, ta nhất định bảo cha mẹ ta cho các ngươi thù lao thật lớn."

Nim mặt mày vui vẻ đi theo đám người La Sa, dù cho nàng biết đây không phải là phương hướng của thành Cossaye.
"Thúc thúc, trước đó ta cũng tìm kiếm rất nhiều người trợ giúp, nhưng bọn họ vừa nhìn thấy ta liền giống như nhìn thấy dã thú vậy, vì sao bọn họ sợ ta như vậy?"
Nim sải cái chân ngắn nhảy nhót theo đám người La Sa, nghĩ đến chuyện lúc trước, không khỏi hỏi.
"Là trấn Kerry chúng ta có một ông lão mạng lớn ở trong công hội chia sẻ kinh nghiệm, nói cái gì mà trấn Kerry lớn như vậy, nếu như gặp phải nữ nhân xinh đẹp và tiểu hài tử khí chất bất phàm, có thể cách bao xa thì cứ cách."
"Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu của lão già kia là đoàn mạo hiểm Bạch Kim duy nhất ở trấn Kerry, sở dĩ rất nhiều mạo hiểm giả trong trấn đều đem lời của hắn ghi nhớ ở trong lòng."
"Nhưng mà ta cảm thấy những mạo hiểm giả kia rất ngu xuẩn, nói cái gì cũng ghi nhớ."
"Loại nơi nhỏ này của chúng ta, đâu có quái vật gì quang lâm chứ, cho dù có, quái vật cũng sẽ không uổng phí sức lực ngụy trang thành bé gái trà trộn tới."
"Cũng giống như, nếu như ngươi là quái vật, sở hữu lực lượng kinh khủng, trực tiếp giết chóc không phải đơn giản hơn so với ngụy trang thành bé gái ư?"
La Sa ánh mắt vô cùng lỗ mãng nói.

"Thì ra là thế, ta còn tưởng rằng ta dáng dấp xấu xí, những thúc thúc kia ai nấy đều mới tránh xa ta. Vẫn là thúc thúc các ngươi tốt, chịu giúp ta tìm người nhà."
Nim trong lòng lặng lẽ nhớ kỹ đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, chẳng trách nàng xuất quân bất lợi, thì ra là trấn Kerry có một cái Lão Vương Bát chia sẻ kinh nghiệm tạo thành.
...
"Thúc thúc, khát rồi đúng chứ, chỗ này của ta có nước, cái này chia cho các ngươi."
Nim cảm thấy cũng sắp được rồi, liền cố ý đem đạo cụ Ma Pháp vòng tay không gian lộ ra, từ trong đó lấy ra từng ly đồ uống cho đám người La Sa.
"Đoàn trưởng, là đạo cụ không gian chứa đựng, nàng có đạo cụ không gian chứa đựng, chúng ta phát tài rồi."
Độ Dã kích động, ai cũng biết loại đạo cụ Ma Pháp này có giá trị cao bao nhiêu, có thể nói cầm cái vòng tay không gian này bán ở trong chợ đêm, nửa đời sau của bọn họ sẽ cơm no áo ấm.
"Đúng vậy, phát tài rồi, nhưng mà không phải chúng ta phát tài, là ta phát tài."
Độ Dã còn chưa hiểu ra lời này là có ý gì, La Sa đột nhiên bạo khởi, ánh đao lóe lên, Độ Dã bị đoàn trưởng đâm một nhát. Đánh lén thành công, La Sa không có dừng lại hành động hung ác của hắn, rút đao ra thân chém về phía ba đồng đội đang sửng sốt.
Ba đồng đội khác là kỵ sĩ Sơ Cấp, đương nhiên không chống đỡ nổi sát tâm của La Sa, sau một chốc lát bọn họ đã chết rồi.
"Vì, vì sao?"
Độ Dã nằm trên mặt đất còn chưa chết hẳn, ánh mắt khó tin nhìn về phía đoàn trưởng La Sa.
"Nàng ngay cả vòng tay không gian cũng có, vậy quý tộc chỗ nàng chúng ta chắc chắn không thể trêu vào, nhưng ta không muốn buông tha cái vòng tay không gian này."
"Vòng tay không gian ta muốn, kim tệ trên người nàng ta cũng muốn, nhưng nhiều người nhiều miệng, lỡ như ngày nào đó các ngươi không cẩn thận đem chuyện ngày hôm nay tiết lộ ra ngoài, ta đây không phải rất nguy hiểm ư?"
"Ta không tin cái gì mà giữ miệng giữ mồm cả, chỉ cần các ngươi chết, chuyện ngày hôm nay chỉ có ta biết, ta chỉ tin tưởng bản thân ta."
La Sa nói xong lại bổ một đao, Độ Dã triệt để chết hẳn.
"Đừng sợ, ta sẽ không làm thương tổn ngươi, ngươi đáng yêu như vậy, cũng là một món hàng hiếm có, chắc chắn có thể bán được giá rất tốt."
La Sa nhìn thấy ấu nữ đứng ở đó không nhúc nhích, cho rằng nàng sợ hãi, nhếch miệng an ủi nàng, dọa hỏng hàng hóa, giá cả sẽ rớt mất.
"Thúc thúc, gần đây không ít đoàn mạo hiểm nội bộ tàn sát lẫn nhau, tin rằng thúc thúc ngươi đã nghe qua, thúc thúc ngươi không cảm thấy lúc này cảnh này...”
Nim ngẩng cái đầu nhỏ của nàng lên, trên mặt đâu có vẻ sợ hãi gì, nàng còn cười rất vui vẻ ấy chứ.
La Sa lúc này cũng phát giác được ấu nữ có chút quái dị, bước chân không khỏi lui về phía sau một bước, nhưng hắn vẫn cố giả bộ trấn định, không tin mình lại xui xẻo như vậy, đụng phải loại chuyện này.
"Ngươi là đang hù dọa ta có phải không, sợ ta đem ngươi bán đi, mới cố ý...” La Sa còn chưa nói hết, thân thể của hắn liền run rẩy lên.
Bởi vì hắn nhìn thấy đồng tử màu tím của ấu nữ biến thành màu đỏ tươi.
"Thúc thúc, ngươi vẫn chưa rõ sao."
"Không phải quái vật thích đóng vai nữ nhân tiểu hài tử, ta vốn dĩ chính là một quái vật."
"Nhúc nhích, nhúc nhích cho ta!"
Thân thể của La Sa đã không nhúc nhích được nữa, nhìn thấy ấu nữ từng bước một đi về phía hắn, cảm giác sợ hãi giống như vực sâu xông lên đầu.
Trong lòng hắn gào thét, vùng vẫy, nhưng thân thể của hắn đã giống bị giá chữ thập cố định lại, không thể động đậy được.
Nhìn thấy ấu nữ cách hắn không đến hai thước, hắn từ bỏ giãy dụa. Một ánh mắt của quái vật này đã khiến cho thân thể của hắn không nhúc nhích được rồi, chênh lệch quá lớn, hắn phản kháng thế nào đều là dư thừa.
Không biết thế nào, hắn nhớ tới hôm đó lão gia tử ở trong công hội đã từng nói qua, ngày đó hắn vừa hay cũng ở trong công hội, lời của lão gia tử hắn nghe thấy rất rõ ràng.
Nhưng khi đó hắn lại không quan tâm, nếu như lúc đó nghe vào một chút, hắn đâu có ngày hôm nay, đều do hắn quá tham lam.
"Tha, tha mạng."
La Sa hiện tại chỉ còn lại con đường cầu xin tha thứ này có thể đi.
Nim lắc đầu, đưa ngón trỏ lên cách không nhắm ngay vào đầu của La Sa điểm một cái, đầu của La Sa nhất thời nổ thành sương máu. Đối với loại huyết dịch dơ bẩn này, Nim không có dục vọng hút, để cho sương máu theo gió mà đi.
Nim tổng kết một kinh nghiệm một chút, bản thân chỉ dựa vào diễn xuất thôi không được, từng chi tiết cũng rất quan trọng, đối với nhân loại kinh nghiệm lão luyện mà nói, chi tiết bên ngoài có thể bị hắn nhìn ra sơ hở.
Thế là Nim làm dơ y phục và giày của mình, khí chất cũng thay đổi lại một chút, lần này nàng muốn đi gặp đoàn mạo hiểm Phá Hiểu một lát.
Không tại sao cả, vì chơi vui!
Hết chương 996.

Bạn cần đăng nhập để bình luận