Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 804. Lễ rửa tội!




Hoàng Đông Kiệt triệu hồi một mặt gương, một cước đá Phong Sứ vào trong gương.
Phong Sứ: Lễ phép của ngươi đâu rồi!
Đá Phong Sứ chướng mắt vào thế giới gương, Hoàng Đông Kiệt lôi bàn trà, bộ ấm trà... từ trên mặt đá phẳng khổng lồ trong thế giới gương ra.
“Có biết pha trà không?”
Có mỹ nhân không dùng thì thật là lãng phí.
“Biết một chút!”
Tuyết Nữ thấy Mạt Nhật đá Phong Sứ đang bất tỉnh vào thế giới trong gương, cảm xúc sửng sốt một chút. Mạt Nhật này đối đãi vưới người một nhà thật không khách sáo chút nào. Nàng cảm thấy Mạt Nhật này rất khó hòa hợp, trong lòng không khỏi thấy bất an.
“Vậy làm phiền ngươi!”
Nghe được Tuyết Nữ nói biết, Hoàng Đông Kiệt tự nhiên sẽ không khách sáo.
Tuyết Nữ hơi kinh ngạc trong lòng, ở một nơi như thế này mà Mạt Nhật còn có tâm tư uống trà, thật xứng đáng là Mạt Nhật.
Nàng không từ chối mà tiến tới pha trà cho Hoàng Đông Kiệt uống.
“Bắc Liệt hẳn là đăng nhắm vào ngươi, ngươi uống trà ở đây có phải...”
Tuyết Nữ thật cẩn thận nhìn Mạt Nhật thần bí trước mặt rồi nói.
“Nhiệm vụ của ta không chỉ là cứu ngươi, mà còn là dạy cho Bắc Liệt một bài học. Bây giờ chưa phải lúc rời đi!”
Hoàng Đông Kiệt nếm thử trà Tuyết Nữ pha không khỏi gật đầu, sắc đẹp tự thân khiến người ta thân tâm sung sướng, ở thế giới băng giá này, một tách trà do mỹ nhân pha sẽ có hương vị khác. “Quốc gia yêu cầu một mình ngươi đến, chẳng phải quá nguy hiểm...”
Tuyết Nữ cảm thấy Bắc Liệt dù sao cũng là một quốc gia, trình độ không thua kém siêu cường quốc tiêu chuẩn, dù Mạt Nhật có mạnh hơn thì sức người cũng không thể so sánh với sức của một quốc gia.
Bây giờ dáng vẻ Mạt Nhật không lo không vội, nàng càng lo lắng.
“An tâm đi, nếu ta dám tới, chứng tỏ Bắc Liệt không phải là mối đe dọa đối với ta!”
Giọng Hoàng Đông Kiệt hơi có vẻ tùy ý, giống như hắn không phải đến chấp hành nhiệm vụ mà là đến du lịch.
Tuyết Nữ hơi lo lắng nhưng nàng cho rằng Mạt Nhật luôn là vị đệ nhất trong lòng người dân và là chiến lực tối cao của quốc gia, sự xuất hiện của hắn tượng trưng cho hy vọng và kỳ tích.
Có lẽ quốc gia đã tạo ra Mạt Nhật tràn ngập ma lực, khiến người ta luôn luôn tin tưởng hắn. Tuyết Nữ thầm lắc đầu, cảm thấy không nên nghi ngờ Mạt Nhật, vì thế nàng gạt bỏ những lo lắng, nghi ngờ sau lưng, cẩn thận pha trà cho Mạt Nhật.
“Nhìn dáng vẻ của ngươi, hẳn là ngươi đã báo thù xong.”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
“Ừm, ta đóng băng hắn hoàn toàn, sau đó đánh nát hắn, biến hắn thành vô số khối băng!”
Tuyết Nữ lúc này giống như tiên tử băng tuyết, vẻ đẹp băng giá dễ nhìn nhưng nàng lại bình tĩnh nói ra những lời khiến người ta phải thót tim.
“Lần sau đừng làm vậy nữa. Những cô gái xinh đẹp không nên làm những việc như vậy!”
Hoàng Đông Kiệt chậm rãi phẩm trà nói.
Tuyết Nữ nghe Mạt Nhật khen mình xinh đẹp thì khẽ mỉm cười, ai mà không thích được khen, nhất là Mạt Nhật chí cao vô thượng.
“Trên người ngươi có mùi thuốc thật nồng, giống hệt Thần Y!”
Tuyết Nữ đứng rất gần Hoàng Đông Kiệt nên nàng tự nhiên ngửi thấy mùi thuốc của trên người Hoàng Đông Kiệt.
Không phải chứ, nàng là chó sao?
“Ta vừa mới từ đi ra từ phòng luyện đan của Thần Y, nhận nhiệm vụ không ngừng lao tới đây, trên người có mùi thuốc cũng không kỳ lạ!”
Hoàng Đông Kiệt nói lung tung.
Tuyết Nữ nghe vậy gật đầu, Thần Y có thể hồi sinh người chết, Mạt Nhật kết giao là chuyện bình thường.
Tại sao Mạt Nhật lại từ phòng luyện đan của Thần Y đi ra, có lẽ Mạt Nhật nhờ Thần Y luyện chế ra một loại đan dược quý giá nào đó, hoặc là hai đại lão này đang giao dịch gì đó, đây không phải là chuyện mà nàng có thể biết được.
“Ngươi đi tìm Thần Y. Ngươi biết bao nhiêu về Thần Y?”
Tuyết Nữ không nhịn được mà hỏi.
“Sao vậy, ngươi có hứng thú với Thần Y à?”
Hoàng Đông Kiệt cười nói.
“Hắn có thể hồi sinh người chết, là người thì ai cũng muốn nịnh bợ hắn. Ta là phụ nữ, lại chưa có đối tượng, có hứng thú với hắn thì làm sao?”
Tuyết Nữ nhìn có vẻ lạnh lùng nhưng trái tim lại ấm áp, tất nhiên có lẽ nàng không muốn Thủy Thần so sánh với mình.
“Xung quanh Thần Y có rất nhiều phụ nữ. Tuy ta không biết nhiều về Thần Y, nhưng Thần Y rất kén chọn phụ nữ. Phụ nữ bình thường không lọt vào mắt xanh của hắn!”
Hoàng Đông Kiệt đương nhiên biết hắn được hoan nghênh đến mức nào, thử hỏi một chút, ai có thể từ chối tình hữu nghị của một Thần Y có thể hồi sinh người chết?
Chỉ cần hắn mở miệng, Tuyết Nữ và Thủy Thần cũng có thể lao vào trong lòng hắn.
“Còn ta thì sao ? Liệu ta có cơ hội lọt vào mắt Thần Y không?”
Tuyết Nữ cảm thấy Mạt Nhật sống lâu như vậy, kiến thức rộng rãi, có cái nhìn tinh tường, phán đoán của hắn nhìn chung không sai.
“Đừng hỏi ta câu này. Ta không phải Thần Y. Trong lòng hắn nghĩ gì làm sao ta có thể thấu hiểu được!”
Hoàng Đông Kiệt từ chối trả lời câu hỏi này, phụ nữ nào cũng tham lam thân xác của hắn, làm sao hắn có thể đồng ý với tất cả? Chuyện tình cảm vẫn còn tùy vào duyên phận.
“Có thể được Thần Y coi trọng, người phụ nữ bên cạnh Thần Y ưu tú đến mức nào?”
Tuyết Nữ hơi thiếu tự tin. Thủy Thần Hứa Ngữ Nghiên thuộc dị năng hệ thủy, nàng ấy khiến cho người ta thoạt nhìn dịu dàng như nước, uyển chuyển đáng yêu. Nàng đối lập với Hứa Ngữ Nghiên, nàng mang vẻ đẹp lạnh lùng, phong thái vương giả giống với nữ hoàng băng tuyết, khiến người ta có khát khao chinh phục. Thế nhưng tại hội nghị tại, nàng và Hứa Ngữ Nghiên trong ngoài đều rất chủ động mà Thần Y vẫn tỏ ra không động tâm.
Điều này khiến nàng nghi ngờ nhan sắc của mình.
Hết chương 804.

Bạn cần đăng nhập để bình luận