Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 336. Đến chậm rồi!




“Thật cảm tạ những yêu ma tà giáo đến tìm kiếm ta, cũng chính là vì bọn họ mới khiến cho khẩu vị thành tây thay đổi nhiều hơn, cũng khiến cho ta vừa mới độ kiếp không tới hai ngày đã tích lũy được đạo hạnh gần năm trăm năm.”
Lúc trước Hoàng Đông Kiệt còn lo lắng người Trảm Yêu Ti thành tây thay đổi nhiều sẽ khiến cho yêu ma quỷ quái ở thành tây giảm bớt, ai ngờ yêu ma quỷ quái bên ngoài không sợ chết thật sự quá nhiều.
Vì tìm kiếm hắn, lôi kéo hắn, một đám không sợ chết xông vào thành tây khiến cho yêu ma quỷ quái ở thành tây không thay đổi ít, ngược lại trở nên nhiều hơn.
Cảm giác đạo hạnh trong cơ thể tăng lên, Hoàng Đông Kiệt thật lòng cảm tạ khẩu phần lương thực do yêu ma tà giáo đưa tới.
“Phát hiện ảnh yêu đặc thù, mau phát tín hiệu!”
Đi đêm mãi cũng có ngày gặp ma, chỉ chốc lát sau Hoàng Đông Kiệt bị người Trảm Yêu Ti phát hiện.
Đội trảm yêu nhân này dẫn đầu là một ngân bài trảm yêu nhân, vừa phát hiện Hoàng Đông Kiệt, đầu lĩnh này không chút do dự phát tín hiệu, Hoàng Đông Kiệt muốn ngăn cản cũng không kịp.
“Lên, chúng ta giữ chặt hắn, kim bài trảm yêu nhân sẽ tới nhanh thôi.”
Thấy pháo hoa nở rộ thành công trên bầu trời, Nhâm Hưng Thụ cũng rất quyết đoán, dẫn thủ hạ xông lên muốn ngăn cản Hoàng Đông Kiệt, không cho hắn chạy trốn.
“Lão đại, kim bài trảm yêu nhân gần đây chạy tới nhiều nhất cần ba mươi hơi thở, chúng ta nên nhanh chóng rút lui đi.”
Chuột vương Kinh Nhạc truyền âm cho Hoàng Đông Kiệt thông qua những con chuột nhỏ.
“Ba mươi hơi thở, đủ rồi, trong vòng mười hơi thở cũng đủ để ta đánh hết bọn họ toàn bộ.”
Trong phút chốc, bóng tối cắn nuốt tới đầu đường chỗ Hoàng Đông Kiệt, Nhâm Hưng Thụ nhanh chóng bị bóng tối nuốt chửng.
Mười hơi thở qua đi, bóng tối biến mất, Hoàng Đông Kiệt cũng rời đi, khắp nơi đều là trảm yêu nhân đầy vết thương, may mắn bọn họ đều còn sống.
“Đến chậm rồi!”
Phương Thiên Việt là người đầu tiên chạy tới, vừa đến hiện trường thấy trảm yêu nhân nằm đầy đất, sắc mặt hắn trầm xuống, từ lúc phát tín hiệu đến bây giờ mới qua bao lâu đâu?
Một ngân bài trảm yêu nhân dẫn đầu, ba đồng bài trảm yêu nhân cộng thêm năm thiết bài trảm yêu nhân cứ như vậy mà bại.
Mười hơi thở, không tới mười hơi thở, quan trọng là trảm yêu nhân ở hiện trường còn sống.
Ảnh yêu đặc thù này rất cuồng vọng tự đại, còn để cho người ta còn sống là còn có mùi vị khiêu khích, cũng chứng tỏ yêu loại đặc thù này cường đại.
Trong thời gian ngắn giết người rất dễ dàng, nhưng trước khi hắn tới ngược đãi nhiều trảm yêu nhân như vậy, một trong số đó còn là ngân bài trảm yêu nhân, ảnh yêu đặc thù này đã có nội tình thâm hậu.
Phương Thiên Việt trầm mặc một lát, các kim bài trảm yêu nhân khác ở phía tây thành cũng chạy tới.
Sau khi bọn họ tìm hiểu tình hình hiện trường từ Phương Thiên Việt, tập thể lâm vào cửa trầm mặc…
“Mỗi một kim bài trảm yêu nhân trong chúng ta đều có thể dễ dàng đánh bại một đội ngũ, nhưng nếu trong vòng mười hơi thở, sạch sẽ lưu loát đánh bại đội ngũ mà không dùng pháp khí sát thương như vậy thì chúng ta rất khó làm được.”
“Bởi vậy có thể thấy được, một kim bài trảm yêu nhân có lẽ không làm gì được ảnh yêu đặc thù, muốn bắt được nó cần phải có hai ba kim bài trảm yêu nhân liên thủ mới được.”
Kim bài trảm yêu nhân Lý Nhiên Thiên sắc mặt ngưng trọng nói.
“Quá nhanh, yêu thể đặc thù này không khỏi trưởng thành quá nhanh, nửa tháng trước nó yếu đến mức có thể khiến cho ngân bài trảm yêu nhân một quyền đánh tan, mới qua nửa tháng thời gian, làm sao nó có thể trưởng thành đến mức như vậy.”
“Chẳng lẽ nó không có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma, thật không nên, chỉ cần là thực yêu ma, dù hắn là loại yêu loại đặc thù đi nữa cũng có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.”
“Nó đã làm như thế nào, như thế nào trong thời gian nửa tháng không hề có nguy hiểm trưởng thành đến bước này, chẳng lẽ nó trưởng thành không có hạn chế?”
Lời nói của Chung Hoa Chính khiến cho nội tâm người trong hiện trường trầm xuống, tuy rằng bọn họ không tin trên đời có tồn tại yêu quái nào hạn chế trưởng thành hay không, nhưng ảnh yêu đặc thù này rõ ràng đã đảo ngược nhận thức của bọn họ.
“Không thể để nó trưởng thành, vì chúng ta vốn dĩ không biết cực hạn của nó ở đâu, tuy rằng thực yêu ma thiên địa khó dung, nhưng dường như không thể dựa vào ăn đồng loại hoặc nhân loại trưởng thành đến cấp độ yêu vương.”
“Nhưng ảnh yêu đặc thù này quả thực là dị chủng trong dị chủng, còn khủng bố hơn yêu loại đặc thù xuất hiện trong lịch sử vạn phần .”
“Chúng ta đều biết yêu vương khủng bố, chứ đừng nói là yêu loại đặc thù trở thành yêu vương, một khi ảnh yêu đặc thù thật sự trở thành yêu vương, dân chúng kinh thành có lẽ sẽ phải…”
Không cần Chu Thành Văn nói thêm gì, mọi người trong hiện trường đều biết thời gian khẩn cấp, bọn họ cũng không ở đây tiếp tục lãng phí thời gian.
Vừa phái người trở về bẩm báo thỉnh cầu trợ giúp, vừa kết bạn tiếp tục kiểm tra tung tích của ảnh yêu đặc thù.
Lục gia.
“Ca, mặt ngươi làm sao vậy, không phải là ngươi bắt nạt mèo bên ngoài mới bị mèo cào đó chứ?”
Cha con Lục Hải Nguyên vì kiểm tra thành tây, thường xuyên không ở nhà, trong nhà chỉ còn lại huynh muội Lục Thế Viễn và mẫu thân.
Lục Thế Viễn bụm mặt lén đi về nhà nhưng vẫn bị muội muội bắt được.
“Ca làm sao có thể bắt nạt mèo chứ, ca thấy ven đường có một con mèo hoang đáng yêu, muốn ôm nàng trở về nuôi, ai ngờ mèo hoang sợ người lạ, vừa ôm đã cào ta.”
Lục Thế Viễn tùy tiện tìm cớ qua loa với muội muội hắn.
“Trên người mèo hoang có vi khuẩn, con còn không mau đi cho mẫu thân xem, bằng không vết thương nhiễm trùng thì mặt ngươi sẽ thối rữa.”
Lục Mộng Lam nhìn ca ca nhà mình một hồi, rất hoài nghi ca ca đang qua loa lấy lệ với nàng, nhưng thấy dấu móng vuốt mèo trên mặt ca ca, nàng vẫn nguyện tin tưởng ca ca.
“Không sao, vết thương nhỏ mà thôi, vài ngày nữa sẽ lành thôi.”
Lục Thế Viễn biết bằng hữu miêu yêu sẽ không hại hắn, tuy rằng hành vi của hắn khiến cho bằng hữu miêu yêu phẫn nộ cào hắn một cái, nhưng bằng hữu miêu yêu vẫn hạ thủ lưu tình.
“Ngươi có đi hay không, không được, ta sẽ đi cáo trạng.”
“Đi đi, coi như ta sợ ngươi!”
Nhìn muội muội siêu hung dữ, Lục Thế Viễn bất đắc dĩ chỉ có thể tìm mẫu thân xem dấu móng vuốt trên mặt.
Buổi chiều, sau khi xử lý đơn giản vết móng vuốt trên mặt Lục Thế Viễn, hắn lại len lén chạy ra khỏi nhà, rõ ràng đi ra ngoài tìm mèo.
Hết chương 336.

Bạn cần đăng nhập để bình luận