Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1458: Phiên toái tới rồi!

Chương 1458: Phiên toái tới rồi!Chương 1458: Phiên toái tới rồi!
"Bắn cung, bức lui hắn cho ta."
Bọn cường đạo gấp gáp rồi, bọn họ cũng không muốn để cho cường giả cấp bậc này tiếp cận, lần lượt bắn cung muốn bức lui Hoàng Đông Kiệt. Mũi tên sắc bén này là cung săn bắn ra, uy lực vĩnh viễn không đạt được trình độ của nỏ trong quân.
Hoàng Đông Kiệt nhìn mấy chục mũi tên sắc bén bắn về phía hắn, kiếm hoa khẽ múa, Chân Khí nhộn nhạo, vừa quét ngang, mấy chục mũi tên sắc bén toàn bộ bị Chân Khí của hắn đẩy ra.
Ngay sau đó, hắn liền xông vào trong đám cường đạo chém giết.
Con Vẹt bay trên trời cao nhìn xuống tình huống phía dưới, một khi có cá lọt lưới bay qua tường trại muốn bỏ chạy, nó liền bay vụt xuống.
Trực tiếp dùng lợi trảo vạch một đường ở trên cổ của cá lọt lưới, đưa bọn hắn quy thiên.
Bọn hắn là chuyên nghiệp, nói để cho cường đạo chết sạch sẽ một chút, để cường đạo nằm ở đó thật chỉnh tề vốn là chuyện nửa tiếng đồng hồ, nhưng cường đạo Tri Chu sợ đến mức trốn đông trốn tây, khiến cho Hoàng Đông Kiệt tốn một tiếng đồng hô mới đem bọn hắn chôn vùi sạch sẽ.
Dưới địa lao, cường đạo đã bắt rất nhiều nữ nhân giam giữ ở chỗ này, Hoàng Đông Kiệt không có tâm tư sắp xếp những nữ nhân này, cũng may trong địa lao còn nhốt người của tiêu cục.
Hắn bị người ta bóp cổ treo ở trên cây đại thụ trước cổng thôn, trong thôn hỏa hoạn cháy hừng hực.
Lúc rời đi, còn đem toàn bộ Bảo Khố cường đạo đóng gói mang đi, mặc dù Hoàng Đông Kiệt không thiếu tiền, nhưng nhìn thấy tiền tài vô chủ, ngu sao không lấy.
Con Vẹt nhìn khói đặc trùng thiên ở phía xa, trong lòng ý thức được người hái thuốc có thể đã xảy ra chuyện. Hoàng Đông Kiệt không nói gì, mang theo con
"Thi thể của người hái thuốc vẫn còn chưa chôn xong, hắn không có lý do gì phóng hỏa đốt thôn, chỉ sợ là Thiên Ky Du Binh bởi vì hủy thi diệt tích mới phóng hỏa."
"Lão đại, mau nhìn xem, khói thật là nông nặc, đó là hướng của thôn Dược Nhi."
Vẹt tốc độ không khỏi tăng nhanh. Chờ bọn hắn chạy tới cổng thôn của thôn Dược Nhi, người hái thuốc quả thực đã chết rồi.
Tiêu cục này có chút danh tiếng ở trên giang hồ, tiếng tăm cũng không tệ lắm, lần này xui xẻo bị cường đạo bắt lại, chờ tiêu cục đem tiền chuộc người. Hoàng Đông Kiệt dứt khoát giao tất cả những nữ nhân này cho người của tiêu cục sắp xếp, sau đó liên mặc kệ bọn hắn dẫn theo con Vẹt rời đi.
"Đáng tiếc, mạng hắn không tốt, cầm Nhân Sâm chuẩn bị đi đổi tiền, kết quả mới ra khỏi cổng thôn đã đụng phải Du Binh đến đây hủy thi diệt tích, hắn chết rồi, Nhân Sâm cũng bị đoạt đi rồi."
Hoàng Đông Kiệt nhìn thấy người hái thuốc trước khi chết còn siết chặt nắm đấm, giống như cầm thứ gì quan trọng, thi thể rất cứng rắn, Hoàng Đông Kiệt dùng một chút thủ đoạn đặc biệt mới khiến cho người hái thuốc buông tay.
Vật trong tay là một văn tiền cùng một đoạn ngắn rễ nhân sâm ba trăm năm.
Con Vẹt nhìn thi thể của người hái thuốc mà trầm mặc.
"Chúng ta hại hắn? Cái này nói thế nào nhỉ, cho dù chúng ta không tiếp nhận nhiệm vụ lần này, thôn Dược Nhi có thể tránh bị người ta Đồ Thôn, thì hắn có thể tránh chết một mạng."
"Lão đại, đây có tính là chúng ta hại hắn hay không?"
Con Vẹt lẳng lặng hỏi. Hoàng Đông Kiệt vô bi vô hỉ nói.
"Hắn an táng cho nhiều người như vậy, chúng ta đi tới phía sau hắn, cả người hắn đều chết lặng đến mức không chú ý tới chúng ta, chỉ để ý đào hầm."
Nó cảm thấy người hái thuốc có thể nhắm mắt rồi, lão đại bây giờ là sát thủ, sát thủ làm việc là phải thu tiền, hiện tại người hái thuốc chết rồi, không có ai thuê lão đại làm việc.
"Lão đại, phiền toái tới rồi."
Hoàng Đông Kiệt vẫn chưa nói hết, hắn liền nghe thấy âm thanh đại lượng nhân mã chạy tới nơi đây.
"Mạng hắn vốn nên như vậy, hà tất phải..."
Con Vẹt nghe được âm thanh đại lượng nhân mã chạy tới nơi đây, gân đây cũng chỉ có Thiên Ky Du Binh mới có nhiều nhân mã như vậy. Nhiều nhân mã như vậy không thể nào là tập thể ra ngoài du lịch, tám chín phần là tới tìm phiên toái.
"Loại tình huống này của hắn, ngươi cảm thấy hắn có thể chú ý tới Du Binh trở lại hủy thi diệt tích ư?”
Nhưng mà nếu như có người chủ động gây phiền toái cho lão đại, không lấy tiền, cũng có thể giết người.
Hoàng Đông Kiệt nhìn du binh dần dần xuất hiện trong tâm mắt, khuôn mặt dưới mặt nạ không có biểu cảm, hắn biết ai nấy đều muốn bắt Vẹt lại, hắn rời kinh sẽ chết rất nhiêu người.
Nhưng ai nấy đều muốn tìm chết, chẳng lẽ hắn còn có thể ngăn cản không chừng.
"Thật là nhiều người, đây không chỉ một ngàn người, ít nhất có khoảng 1500 người, bọn họ còn mang cung nỏ trong quân đến."
"Chậc chậc, nhiều người như vậy, võ giả Tiên Thiên hậu kỳ, nếu như bị bọn họ vây quanh, tám chín phần sẽ bị bọn họ dây dưa đến chất."
Con Vẹt không có ngại lớn chuyện chút nào nói.
"Khang tướng quân, chính là hắn, mau vây lấy hắn, đừng để hắn chạy."
Sứ giả của Thính Triều Các nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt cùng Con Vẹt trên bả vai hắn, lập tức nhắc nhở Khang Đạt tướng quân ở phía trước ky mã.
Khang Đạt ngay cả đặc tướng cũng không phải, nhưng núi cao hoàng đế xa, hắn thích người khác gọi hắn tướng quân. Khi hắn nghe thấy người phía trước chính là nhân vật mục tiêu, chậm rãi bảo du binh dưới trướng vây lại.
Theo hắn thấy, nhân vật mục tiêu này đã là vật nằm trong bàn tay, cường giả Tiên Thiên lực lượng cá thể là mạnh mẽ, nhưng có cực hạn, cũng sẽ sợ người nhiều, huống hồ hắn chỉ là Tiên Thiên Sơ Kỳ, bọn họ chính là tới hơn một ngàn năm trăm người, đừng nói cường giả Tiên Thiên hậu kỳ không chống đỡ nổi, ngay cả Tiên Thiên đỉnh phong cũng phải trọng thương ngã gục.
Hoàng Đông Kiệt không có cử động khác, mặc cho những du binh này vây lấy hắn từ trong ra ngoài.
Bởi vì Hoàng Đông Kiệt đem nhiệm vụ mà hắn nhận lần này công khai, dẫn đến vô số thế lực đều biết hành tung của hắn, những thế lực này có Hộ Long Sơn Trang, Cẩm Y Vệ, Trấn Võ Ty, Y Nhân Tiếu, khi hắn bị du binh vây quanh từ trong ra ngoài, thám tử của vô số thế lực đều núp trong bóng tối ghi nhớ Khang Đạt của Thiên Ky Du Binh.
Bọn họ cảm thấy Huyết Thần đã là người chết, con Vẹt này đại khái xác suất sẽ rơi vào trong tay Khang Đạt, nếu muốn đạt được con Vẹt này, thương lượng cùng Khang Đạt là tất yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận