Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 275. Kịch bản




"Thiếu phu nhân, vô cùng xin lỗi, ta đã nói dối ngài, ta không phải nội ứng của triều đình, ta là người của Thánh Đình Hội, hơn nữa ta là theo kế hoạch cố ý dẫn ngài trốn về phía Vĩnh Ám Trường Giang."
Đạo Bảo cúi đầu xin lỗi.
"Thiếu phu nhân, thật lòng xin lỗi, ta cũng là người của Thánh Đình Hội, đả thương ngài cũng không phải ta muốn, xin thứ lỗi."
Nghiễm Văn tràn đầy áy náy nói.
"Phụ thân, ta muốn biết Đại Phật Tự có bao nhiêu người là người của chúng ta?"
Nhậm Vân Nhi bây giờ biết tại sao mình rơi vào Vĩnh Ám Trường Giang lại không sao rồi, thì ra đều là người mình diễn theo kịch bản.
Đại Phật Tự cháy, chỉ sợ cũng là nội ứng của Thánh Đình Hội ở Đại Phật Tự phối hợp đốt ra.
Nhậm Vân Nhi cũng hoài nghi không chỉ Đại Phật Tự có người của Thánh Đình Hội ẩn phục, ngay cả thế lực Siêu Nhiên khác cũng có người của Thánh Đình Hội tồn tại, hơn nữa nhân số còn không ít.
"Cái này cũng không biết nữa, ta cũng chưa từng thống kê cụ thể, nhưng nhân số chắc hẳn không ít."
"Hai người các ngươi diễn không tồi, lui xuống lĩnh thưởng xong, cần làm gì thì đi làm đi."
Hoàng Đông Kiệt phất tay ý bảo hai hòa thượng đi ra ngoài.
"Đa tạ Thánh Chủ, đa tạ Thánh Chủ"
Hai hòa thượng rất kích động lui xuống.
"Cái chết của ta kích thích rất lớn đối với Thiên Khải, lúc này Thiên Khải chắc hẳn là rơi vào trạng thái điên cuồng, một lòng vì tu luyện mạnh mẽ trả thù Phật môn."
"Tâm tình như vậy dễ dàng khiến cho Thiên Khải đi lên con đường cực đoan, bảo Dương Lộ Lộ đi chăm sóc hắn, Dương Lộ Lộ có lẽ có thể thay ta khuyên giải hắn."
Nhậm Vân Nhi rất muốn gặp Hoàng Thiên Khải, nhưng nàng biết tất cả sắp xếp này đều là để Hoàng Thiên Khải trưởng thành, nàng có thể phải yên lặng một thời gian rất lâu, không được gặp mặt Hoàng Thiên Khải.
Vì không khiến cho Hoàng Thiên Khải điên cuồng mà đi vào con đường cực đoan, nàng đề cử Dương Lộ Lộ, bảo phụ thân sắp xếp Dương Lộ Lộ đi chăm sóc Hoàng Thiên Khải.
"Đã sắp xếp rồi."
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh trả lời.
"Phụ thân, ta đại khái cần bao lâu mới có thể gặp Thiên Khải?"
Nhậm Vân Nhi sợ thời gian của mình không còn nhiều, rất sợ bệnh nan y đột nhiên bạo phát, trước khi chết cũng không thể gặp Hoàng Thiên Khải một lần.
"Ngươi muốn gặp hắn rất đơn giản, ta sẽ thông báo với Trương Cửu Thiên, chờ vết thương của ngươi tốt lên một chút, để ngươi hóa thân thành một đạo sĩ sửa chữa hoa cỏ."
"Để ngươi có thể đứng từ xa nhìn hắn, điều kiện tiên quyết là ngươi phải học được thuật ngụy trang, hai ngày nữa ta sẽ mời đại sư ngụy trang tới dạy ngươi."
Hoàng Đông Kiệt nói.
"Cảm ơn phụ thân, cảm ơn, Nhậm Vân Nhi rất kích động, cho dù không thể tiếp xúc với Hoàng Thiên Khải, nhìn hắn từ xa cũng thỏa mãn rồi.
"Ngoài ra còn có một điểm, bệnh nan y trên người ngươi ta đã trị khỏi rồi, ngươi không cần phải lo lắng về vấn đề trên thân thể nữa."
Nhậm Vân Nhi nghe vậy liền sửng sốt, nàng không phải đang nói lời cảm tạ gì, mà là cúi người một cái thật sâu với Hoàng Đông Kiệt.
Thiên Sư Đạo
Hoàng Thiên Khải ngồi xếp bằng ở dưới thác nước, thân trần chống lại thác nước dội xuống, hắn nhắm chặt đôi mắt muốn khiến cho nội tâm của mình bình tĩnh trở lại, nhưng chung quy hắn vẫn không bình tĩnh được.
Sư phụ giao cho hắn một nhiệm vụ hằng ngày, chính là dùng thân thể kháng lại thác nước mà không chút sứt mẻ, còn phải khiến cho tinh thần của bản thân nhập định.
Đây là chuyện mà người thường có thể làm được sao, sự xung kích của thác nước khiến cho thân thể hắn không chịu nổi, hắn làm sao bình tâm nhập định.
Nhưng hắn chưa từng có suy nghĩ từ bỏ, dù cho đây là nhiệm vụ hằng ngày, hắn cũng muốn làm tốt nhất.
Ở bên trên thác nước, dưới một cây đại thụ có một cô gái lẳng lặng nhìn cảnh này, nàng chính là Dương Lộ Lộ.
Nàng đau lòng nhìn Hoàng Thiên Khải ngày đêm đào bới tiềm lực của mình, không ngừng nghiền ép thân thể của chính mình, nàng muốn khuyên nhủ, nhưng phát hiện lời khuyên của nàng đều vô lực.
Biết khuyên bảo không được, nàng liền cố gắng hết sức của mình chăm sóc tốt cho Hoàng Thiên Khải, hiện tại Hoàng Thiên Khải không thiếu cái gì cả, hắn cần một trái tim ôn nhu bầu bạn.
Đây là Đông Võ Vương phái người nói cho nàng biết.
Mà nàng cũng làm được rồi, mấy ngày nay vẫn một tấc không rời canh giữ ở bên cạnh Hoàng Thiên Khải.
Đến giờ cơm, nàng đều sẽ đích thân xuống bếp chuẩn bị cơm nước, mang đến cho Hoàng Thiên Khải, những thời gian khác nàng đều lẳng lặng ở một bên bảo vệ, không đi quấy rối Hoàng Thiên Khải tu luyện.
Hoàng Thiên Khải từ trong thác nước đi ra, vừa ra tới hắn liền trực tiếp nằm trên mặt đất, thân thể hắn đã đạt đến cực hạn rồi.
Nhưng nghỉ ngơi một lát, hắn lại tiếp tục đứng dậy tu luyện Thiên Cương Quyết, từ sau khi hắn thức tỉnh ý cảnh võ đạo, hắn phát hiện hắn càng hiểu hơn về Thiên Cương Quyết, cũng dễ dàng tu luyện Thiên Cương Quyết hơn.
Sư phụ mặc dù đã đem công pháp chí cao truyền thụ cho hắn, nhưng hắn vẫn lấy công pháp nhà mình làm chủ tu luyện tiếp.
Hắn hiện tại không thiếu công pháp chí cao, thứ mà hắn thiếu là kinh nghiệm, kinh nghiệm tâm đắc của sư phụ chính là thứ hắn mong muốn, một danh sư có thể khiến hắn bớt đi rất nhiều đường vòng.
Ban đêm, Hoàng Thiên Khải ngừng tu luyện đi tới dược phòng Thiên Sư Đạo, lão nhân Thiên Sư Đạo cũng sớm đã chuẩn bị xong thuốc tắm, Hoàng Thiên Khải không nói hai lời, trực tiếp cởi sạch quần áo nhảy vào trong thuốc tắm, thuốc tắm mỗi ngày là ắt không thể thiếu, nếu không thân thể hắn sẽ ăn không tiêu.
Vì hắn, triều đình và Thiên Sư Đạo ở phương diện này đã bỏ hết cả tiền vốn, vốn dĩ hai thế lực siêu nhiên đều có phương thuốc tắm của riêng mình.
Phương thuốc tắm vốn dĩ chính là thuộc về bí mật chi yếu của các thế lực, nhưng vì hắn, triều đình và Thiên Sư Đạo đều đã bỏ ra phương thuốc riêng của mình, chia sẻ và nghiên cứu ra toa thuốc mới.
Có thể nói thuốc tắm mà hắn ngâm mỗi ngày, đều trân quý dị thường, có rất ít người làm được cùng tiêu hao tài nguyên như hắn vậy.
Dương Lộ Lộ bưng cơm nước vào xong, người luyện võ, lượng cơm rất lớn, càng chưa nói Hoàng Thiên Khải ngày đêm tu luyện. Vì không để Hoàng Thiên Khải đói bụng, Dương Lộ Lộ hầu như mỗi ngày đều phải làm năm sáu bữa cơm. Giữa đêm khuya, nàng cũng sẽ thỉnh thoảng thức dậy làm cơm cho Hoàng Thiên Khải.
Hết chương 275.

Bạn cần đăng nhập để bình luận