Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1037. Giải cứu




Hoàng Đông Kiệt không nói gì thêm, ngưng tụ ra một cây Băng Trụ Thích cực dài, trực tiếp phóng về phía Ma Tích Thạch Hoá. Ma Tích Thạch Hoá cảm ứng được nguy hiểm, trực tiếp phun ra hoả viêm tức nhiệt độ cao về phía Hoàng Đông Kiệt.
Băng Trụ Thích cực dài cùng hoả viêm tức nhiệt độ cao va chạm, Băng Trụ Thích không chỉ không bị nhiệt độ cao bốc hơi, ngược lại đâm xuyên qua đồng thời dập tắt hoả viêm tức đâm về phía cái miệng rộng của Ma Tích Thạch Hoá.
"Tê"
Ma Tích Thạch Hoá không kịp né tránh, bị Băng Trụ Thích cực dài đâm từ miệng xuyên vào tới đuôi xuyên thể mà ra.
Ma Tích Thạch Hoá kêu gào thảm một tiếng, nhưng nó sở hữu năng lực siêu tự lành, vết thương ở miệng của nó đang nhanh chóng khôi phục.
"Sưu"
Lại một cây Băng Trụ Thích thật dài bị Hoàng Đông Kiệt bắn tới, bất chấp Ma Tích Thạch Hoá da thịt đao thương bất nhập, đâm thủng cổ của Ma Tích Thạch Hóa, xuyên qua Ma Tích Thạch Hoá đóng xuống đất.
Ma Tích Thạch Hoá nghiêng cổ đang dãy dụa trên Băng Trụ Thích, Hoàng Đông Kiệt đã ở gần người rồi, Băng Kiếm trong tay nhanh chóng rạch mấy cái, thân thể của Ma Tích Thạch Hoá nhất thời phân ra vài đoạn.
Nhưng Ma Tích Thạch Hoá vẫn còn chưa chết, còn muốn dựa vào năng lực siêu tự lành kết nối chi gãy lại. Ngay khi nó đang giãy dụa, một cái tay móc qua đây.
Trực tiếp mở ra một cái hố ở trên đầu của Ma Tích Thạch Hoá, dễ dàng từ bên trong móc ra Ma Hạch thuộc về Ma Tích Thạch Hoá. Khoảnh khắc mất đi Ma Hạch, Ma Tích Thạch Hoá mới mất đi toàn bộ sinh cơ.
Cái này liền kết thúc rồi!
Rodan Luin đang ở trên ma thảm phi hành bối rối nhìn tất cả mọi thứ, Ma Tích Thạch Hoá suýt chút nữa khiến cho đoàn mạo hiểm Thiên Thương bọn họ diệt đoàn cứ như vậy mà bị lão gia tử giải quyết rồi.
Là Ma Tích Thạch Hoá quá yếu, hay là lão gia tử quá mạnh mẽ.
Không phải, Ma Tích Thạch Hoá là Ma Thú cấp chín, còn là Ma Thú cấp chín khó dây dưa nhất, Ma Tích Thạch Hoá làm sao có thể yếu. Là lão gia tử quá mạnh mẽ, mạnh không giống một con người.
"Răng rắc"
Ma Tích Thạch Hoá vừa chết, bề mặt của tượng đá xung quanh đều xuất hiện vết nứt, đá vụn thành mảnh nhỏ, lộ ra người sống bên trong.
Ma Thú khác bị hoá đá ở xung quanh cũng giải trừ trớ chú thạch hóa, lần lượt được tân sinh, Rodan Luin không để những Ma Thú này làm hại tới sơn dân vô tội, liền tản mát ra sát khí, doạ những Ma Thú cấp thấp này sợ quá chạy mất.
"Đoàn trưởng."

Đám người Gunayon từ trạng thái thạch hóa khôi phục lại, liền cảm ứng được sát khí quen thuộc của đoàn trưởng, lần lượt tụ tập về chỗ của đoàn trưởng. Bốn người, không thiếu một ai, điều này khiến cho trái tim của Rodan Luin triệt để yên tâm.
Bãi tha ma bên kia, Ma Tích Thạch Hoá vừa chết, trạng thái nửa thạch hoá trên người của Cissetamine đã bị giải trừ, điều này khiến cho Coway bọn họ biết được lão gia tử đã thành công giết chết Ma Tích Thạch Hoá.
"Tốc độ thật nhanh!"
Công chúa Anri biết từ chỗ bãi tha ma đến Sơn Thành bên kia, cần phải nhảy qua nhảy lại vài chục tòa thành trì lớn nhỏ, một đường chạy đi, cần không ít thời gian.
Thêm với Ma Tích Thạch Hoá vô cùng khó chơi, cường giả cấp Anh Hùng muốn giải quyết Ma Tích Thạch Hoá, chỉ e cũng phải tốn một chút thời gian, mà lão gia tử lại nhanh như vậy đã giải quyết được Ma Tích Thạch Hoá.
Cái này cũng mặt bên chứng minh nàng vẫn là đánh giá thấp nghiêm trọng về thực lực chân chính của lão gia tử.
Mắt thấy lão gia tử thực lực cường đại như vậy, bảng cửu chương trong lòng nàng không khỏi sinh động lên, nhưng nghĩ tới nếu như không khống chế được lão gia tử, kết quả không phải thứ mà nàng có thể gánh nổi.
Trong lúc nhất thời, ý tưởng trong lòng nàng lại chìm xuống.

"Đi thôi, ta không có thời gian.”
Hoàng Đông Kiệt không có thời gian cho đám người Rodan Luin nói chuyện phiếm, bảo bọn họ lên mau, hắn muốn quay về bãi tha ma.
"Đi lên trước, dọc đường rồi nói."
Rodan Luin cũng không để ý đến sơn dân phụ cận, Ma Tích Thạch Hoá vừa chết, oai vũ vẫn còn, Ma Thú cấp thấp khác sẽ không dễ dàng trở lại. Thêm với lão gia tử thúc giục quá, nếu như những sơn dân này thông minh, tự khắc sẽ rời khỏi nơi này.
"Lão gia tử, cảm ơn ân cứu mạng của ngài."
Đang phi hành ma trên thảm, đám người Gunayon từ chỗ của đoàn trưởng biết được đầu đuôi sự việc, vẫn là bày tỏ sự cảm kích với Hoàng Đông Kiệt.
"Các ngươi muốn cảm tạ thì cảm tạ Công chúa Anri của các ngươi đi, nếu như không có nàng, ta mới không thèm từ xa chạy tới cứu các ngươi."
"Còn nữa, thân hình ngươi khổng lồ, đừng nhích tới nhích lui, cái thảm vốn dĩ đã nhỏ rồi, chắp vá mấy mảnh mới miễn cưỡng chứa đựng được ngươi, nếu như ngã xuống, không cẩn thận té chết, ta cũng không chịu trách nhiệm đâu."
Hoàng Đông Kiệt rất ghét bỏ việc dẫn theo Cự Nhân Tộc lớn như vậy, một đường bay tới, quá rõ ràng, không ít người qua đường ở mặt đất chỉ chỉ trỏ trỏ vào mặt bọn họ.

Gunayon nhìn ra lão gia tử ghét bỏ hắn, hắn quả quyết câm miệng giữ yên lặng, để phòng lão gia tử thật sự ném hắn xuống.
"Lão gia tử, quay về rồi."
Cự Nhân Tộc lớn như vậy ở trên thảm phi hành vô cùng bắt mắt, Hoàng Đông Kiệt bọn họ vừa trở lại, đám người Nim liền nhìn thấy.
"Người đã cứu trở về, chúng ta không còn nợ nhau, các ngươi nên rời đi rồi."
Hoàng Đông Kiệt nhìn ra Công chúa Anri dã tâm không nhỏ, có dã tâm mang ý nghĩa phiền phức, hắn cũng không muốn có quá nhiều liên quan với Công chúa Anri để tránh bước vào trong vòng xoáy phiền phức.
Công chúa Anri nghe vậy xoắn xuýt một hồi, cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ trong lòng, dù sao thực lực kinh khủng của Hoàng Đông Kiệt không phải thứ mà nàng có thể tính toán.
Nàng là một người thông minh, biết người nào có thể nắm được, người nào không nắm được, cái này nàng vẫn phân biệt rõ ràng. Cuối cùng nàng vẫn là cùng người của đoàn mạo hiểm Thiên Thương rời đi.
Hết chương 1037.

Bạn cần đăng nhập để bình luận