Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1423: Thật là một nam nhân xấu xa thú vị!

Chương 1423: Thật là một nam nhân xấu xa thú vị!Chương 1423: Thật là một nam nhân xấu xa thú vị!
Y Nhân Tiếu.
"Khôi chủ, tin tức này được các cô nương xác nhận từ miệng ngộ tác khám nghiệm tử thi phân nhánh Đại Lý Tự khi say rượu, đạo tặc Phi Khách quả thực bị một đòn giết chết!"
"Căn cứ vào văn kiện, trước khi cơ năng cơ thể của Phi Khách kịp phản ứng, cổ của hắn đã bị người ta vặn gãy!"
"Có thể làm đến mức này, sát nhân tám chín phần là cường giả Tiên Thiên hậu kỳ, thậm chí là cường giả Tiên Thiên đỉnh phong!"
Thành viên Y Nhân Tiếu nửa quỳ trên mặt đất bẩm báo.
"Ngoại thành thật sự là nơi ngọa hổ tàng long, cường giả phía trên Tiên Thiên hậu kỳ cũng tồn tại!"
"Nếu người như vậy muốn trốn thì hầu như không ai có thể tìm thấy hắn, nhưng chúng ta vẫn phải nghĩ ra cách tìm được hắn!"
"Nếu chúng ta may mắn tìm thấy, dù chúng ta không thể mượn sức hắn, cũng đừng đắc tội với hắn!"
"Có rất nhiều vụ án kỳ lạ, đi vào ngõ cụt, chỉ cần có dấu vết manh mối, hắn đều có thể tìm ra chân tướng!"
Ai ngờ ngoại thành lại lòi ra một cường giả Tiên Thiên hậu kỳ, điều này ít nhiều có phần khiến nàng ngạc nhiên.
"Nhân tài tương lai, thuộc hạ chưa bao giờ thấy ai có khả năng xử án lợi hại như vậy!"
Liễu Dung đang chuẩn bị trở về phủ Tần Vương, bỗng nhiên nghĩ đến danh tiếng của Địch Nhân Kiệt ngoại thành đã lan tới nội thành, nàng muốn tìm hiểu thêm về Địch Nhân Kiệt này.
"Khả năng của Địch nhân Kiệt phân nhánh Đại Lý Tự ngoại thành ra sao?"
"Từ thời điểm hắn nhậm chức tại ngoại thành, tất cả các bản án oan sai tích lũy qua nhiều năm đã được hắn xét xử lại!"
Liễu Dung ít chú ý đến ngoại thành, phần lớn sự chú ý đều đổ dồn vào nam nhân kia, khi nam nhân kia lãng tử quay đầu, nàng cũng không chú ý đến ngoại thành.
"Nhưng khi Địch Nhân Kiệt tích lũy ngày càng nhiều công tích ở ngoại thành, thanh danh cũng càng lúc càng lớn, cao tầng Đại Lý Tự rõ ràng đã sắp không áp chế hắn được nữa!"
"Sở dĩ hắn được phái đến ngoại thành một là vì tính cách của hắn, hai là khả năng của hắn rất mạnh!"
"Người khác không thích tính cách chí công vô tư vì dân của hắn, bọn họ cũng sợ khả năng mạnh mẽ của hắn sẽ đập bể chén cơm của bọn họ, vì vậy hắn đã bị cao tâng của Đại Lý Tự áp chết"
"Vì hắn xử án như thần, dám đấu tranh vì dân chúng, dân chúng đều gọi hắn là thanh thiên đại lão gia!"
"Chỉ cần hắn không vi phạm lợi ích của chúng ta, chuyện gì nên giúp hắn thì giúp, để hắn nhanh chóng trở về nội thành!"
Thành viên Y Nhân Tiêu cung kính trả lời.
"Một người có gan vì dân chúng thì không nên bị áp chết"
"Tin chắc sau một thời gian nữa, Địch Nhân Kiệt sẽ được thăng chức và được triệu hồi về nội thành!"
"Nếu hắn thực sự xử án như thần, hắn sẽ biết chúng ta đang giúp đỡ hắn, sẽ không biết liệu hắn có cảm kích hay không, tương lai nếu cần hắn trợ giúp... !"
"Mặc dù chúng ta không biết mục đích của cường giả Tiên Thiên hậu kỳ giết hắn là gì, nhưng dù sao Tống Vân Khinh cũng là người của phủ thái úy chúng tai"
Nhưng nghe Tống Vân Khinh bị một kích giết chết, hung thủ có thể là cường giả Tiên Thiên hậu kỳ, đôi mắt đáng sợ của hắn hắn hơi nheo lại, trong lòng có một chút dao động. Tư Mã An Minh đang hưởng thụ thị nữ xoa bóp, khi nghe tin Tống Vân Khinh thân tử ngoại thành, sắc mặt không hề thay đổi chút nào, vẫn bất động như núi.
Phủ thái úy.
"Trong phủ có mỹ nhân không hưởng thụ lại đến ngoại thành hái hoa dại, loại người này chết thì chết, không quan trọng, ai giết hắn cũng không quan trọng!"
Liễu Dung không nói thêm gì nữa, phất tay cho thủ hạ lui xuống, quay về phủ Tần Vương...
"Trắng trợn giết chết hắn như thế cũng không sao, nhưng ném thi thể của hắn vào cửa Đại Lý Tự như vậy chính là một sự khiêu khích"
"Thế nhưng chuyện phát sinh ở ngoại thành, vậy cứ làm theo quy định ngoại thành, treo giải thưởng giết hắn ở chợ đêm ngầm trấn Trường An, ai có thể tìm và giết chết hắn, thưởng một vạn lượng vàng!"
Ngoài miệng Tư Mã An Minh nói như vậy nhưng hắn không muốn đắc tội chết với một cường giả Tiên Thiên hậu kỳ, nhiệm vụ tiên thưởng này có thể là bất khả thì.
Ở ngoại thành, Hậu Thiên hậu kỳ cùng Hậu Thiên đỉnh phong, ai dám nhận nhiệm vụ này.
Đổ phường Tứ Hải.
Y Tam Nương thân thể tuyệt đẹp nằm ở trên giường, nàng quyến rũ lật xem xem quyển Lúc Ta Làm Vương Gia.
"Không biết xấu hổ, chẳng trách đổi tên thành Hoàng Đông Kiệt, không dám viết mình là nhân vật chính!"
"Thật là một nam nhân xấu xa thú vị!"
"Sao lại viết ít như vậy, còn nội dung phía sau thì sao, quá đáng thật, ghét nhất loại người viết truyện mà không viết hết như thế này, tối nay sẽ bắt hắn viết nội dung tiếp theo!"
Y Tam Nương nhìn ra ngoài cửa sổ, lần đầu tiên nàng cảm thấy thời gian quá chậm, không nhịn được muốn đi tìm Hoàng Đông Kiệt.
Nàng sẽ không bao giờ thừa nhận nàng đến tìm người, nàng chỉ vì con mèo và phần tiếp theo của cuốn sách mà thôi.
Phố Đồng Tử.
Hoàng Đông Kiệt đang nằm trên trường kỷ trước tiệm rèn, không phải hắn không có việc làm, hắn là cao thủ Hậu Thiên, là đại nhân vật trong mắt hàng xóm, làm sao mà hắn có thể không có việc làm được.
Hắn đơn giản là vì lười biếng, hạn chế mỗi ngày chỉ rèn vũ khí, vật phẩm... cho ba người, cứ như vậy, mỗi ngày đều có người lần lượt muốn trở thành một trong ba người đó, tin tức lan truyền hắn là võ giả Hậu Thiên, những người tìm đến hắn không chỉ là hàng xóm láng giềng lân cận mà còn có võ giả nhập phẩm tới nhất phẩm, bọn họ tìm đến Hoàng Đông Kiệt thỉnh giáo võ đạo dưới danh nghĩa rèn đúc vũ khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận