Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 760. Thủy Thần!




“Hãy tiếp tục cố gắng, chúng ta đã thông báo cho quân đội phụ cận tới đây, quốc gia sẽ không để Ma Đô bị phá hủy. Ta tin rằng sở binh sẽ sớm đến.”
Lộ Khắc Minh không thể lùi bước, hắn thân là Thủ Dạ Nhân Nhật Luân, là người bảo vệ thành phố, nếu hắn lùi bước thì thành phố sẽ kết thúc.
Điều quan trọng nhất là hiện giờ hắn đang được Quạ Đen phát sóng, mọi người đang theo dõi hắn, mọi người trên toàn thế giới đang theo dõi hắn, hắn không thể làm cho toàn bộ tổ chức Gác Đêm xấu hổ.
Một khi lùi bước, hắn sẽ vả mặt tổ chức Gác Đêm, biến Thủ Dạ Nhân thành trò cười khiến mọi người mất niềm tin vào Thủ Dạ Nhân của mình.
Đến lúc đó, người đầu tiên không thể dung thứ cho hắn sẽ là Thủ Dạ Nhân, gia đình hắn cũng sẽ bị dân chúng phỉ nhổ.
Vì vậy, dù là vì gia đình, vì dân chúng hay vì quốc gia, hắn không được phép lùi bước, thân phận của hắn không cho phép hắn lùi một bước.
“Lần này gặp rắc rối rồi, hoàn toàn bế tắc.”
Lộ khắc Minh thấy lại có thêm mấy con mãnh thú cấp A từ trong cửa thanh đồng đi ra, chạy về phía bên này, sắc mặt hắn căng thẳng, dù có mạnh mẽ hớn cũng sẽ bị hao mòn tới chết.
Ngay cả những mãnh thú cấp A cũng có phân con mạnh con yếu!

Bây giờ xuất hiện mãnh thú cấp A tương đương với Dị Năng Giả cấp A sơ cấp và trung cấp. Bọn họ bằng trí tuệ cùng chiến thuật có thể tiêu diệt những mãnh thú này nhưng không chỉ có mãnh thú cấp A uy hiếp bọn họ, mà còn có mãnh thú xung quanh, phần lớn mãnh thú đều chạy đi phá hủy thành phố, một số mãnh thú cũng nhìn chằm chằm vào bọn hắn, rõ ràng máu thịt của cường giả có lực hấp dẫn thật lớn đối với chúng nó.
Chúng nó nhất thời không dám tấn công, một phần là do những mãnh thú cấp A huyết mạch áp chế, một phần là do bản năng săn mồi khiến bọn chúng chờ đợi thời điểm con mồi yếu đi rồi mới phát động tấn công.
Lúc này, bầu trời ngưng tụ dày đặc những mũi tên băng dài, sự xuất hiện của những mũi tên băng trên bầu trời khiến nhiệt độ xung quanh giảm hơn mười độ.
Bầu trời đầy những mũi tên băng hấp dẫn sự chú ý của mọi người, bọn người Lộ Khắc Minh thấy cảnh tượng này, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bọn họ biết là ai tới.
“Vèo!”
“Vèo!”
Những mũi tên băng dày đặc bắn xuyên không trung, tấn công những mãnh thú đang lao ra từ cửa thanh đồng.
Mãnh thú vừa tràn ra khỏi cửa thanh đồng đều bị mũi tên băng đâm chết, chỉ có một số mãnh thú cường đại bị thương nhẹ.
Một làn mưa tên băng chặn đến bảy, tám phần trăm mãnh thú tiến vào Ma Đô, người tới cũng không phải là không có lực lượng.
Chỉ là trong rừng đêm tối tăm có vô số mãnh thú, một làn mưa tên băng chỉ ngăn cản mãnh thú ồ ạt tràn vào, lại không khiến chúng sợ hãi, khiến chúng phải rút lui.
“Gầm!”
Những mãnh thú ở phía bên kia cánh cửa lại tràn tới.
“Là vị Thủy Thần thứ tám. Nàng đã đến, sao ta lại quên mất Thủy Thần ở Ma Đô.” (Xem lại danh sách xếp hạng Dị Năng Giả của chính phủ Diệu Hạ.
Người thứ nhất: Mạt Nhật.
Người thứ hai: Thần Phạt.
Người thứ ba: Độc Long.
Người thứ tư: Dạ Ma.
Người thứ năm: Phong Sứ.
Người thứ sáu: Nhất Thốn Quang Âm. Người thứ bảy: Tuyết Nữ.
Người thứ tám: Thuỷ Thần.
Người thứ chín: Đại Hùng.
Người thứ mười: Thổ Địa Gia.)
“Thật tốt. Nàng có thể đứng thứ tám trong danh sách hiệp hội Dị Năng Giả, thực lực không thể nghi ngờ, nàng nhất định có thể phá hủy cửa thanh đồng, cứu vớt Ma Đô.”
“Ta nghe nói Thủy Thần là một phụ nữ cực kỳ xinh đẹp!”
Khán giả trước tivi đoán xem ai đã sử dụng làn sóng mũi tên băng này, mọi người đều trở nên phấn khích.
“Mạnh quá, băng tiễn còn nhiều hơn ta, tốc độ nhanh hơn ta, lực hủy diệt cũng mạnh hơn ta, hoàn toàn có thể nghiền nát ta.”
“Không ngờ khoảng cách giữa ta và Thủy Thần lại lớn như vậy, không hổ là một trong mười người trong bảng xếp hạng.”
Hoàng Khải thấy cơn mưa tên băng trên truyền hình, thầm thở dài rằng mình không bằng Thủy Thần.
“Đội trưởng, chúng ta thật sự không cần đi hỗ trợ Ma Đô sao?”
Thấy mãnh thú hung tàn như vậy, Hoàng Khải hỏi đội trưởng.
“Đã nói rồi, đội một, đội ba đã đi hỗ trợ rồi. Nhiệm vụ của chúng ta là ở lại chợ Thiên Giang.” Hoàng Khải còn muốn nói thêm gì nữa nhưng thấy mắt trừng trừng của đội trưởng, hắn chỉ có thể kiềm chế, nhưng nghĩ đến Diệu Hạ nhiều tỉnh như vậy, nhiều thành thị như vậy, từng thành phố phái một hai tiểu đội qua đủ để giải quyết nguy cơ của Ma Đô, chỉ là thời gian có kịp hay không cũng không biết.
Có đội ở gần, có đội ở xa, hy vọng những đội ở gần có thể ngăn cản mãnh thú đánh sâu vào, chờ đợi những hỗ trợ khác đến.
“Băng Bạo Thuật!”
Một người phụ nữ đeo lụa mỏng che mặt, đứng trên màn tuyết mong manh đang rơi, nàng lấy thân phụ nữ một mình trước đứng cửa thanh đồng.
Cửa thanh đồng cao từ sáu đến bảy trăm mét, rộng từ bốn đến năm trăm mét, chiều cao một mét bảy mươi hai của nàng đứng trước cửa thanh đồng trông rất nhỏ bé.

Nhưng ánh mắt của khán giả cả nước đang đổ dồn vào nàng, hy vọng nàng có thể khiến bọn họ vui mừng bất ngờ.
Mũi chân của Thủy Thần chạm đất, khi thấy đám mãnh thú hung ác lại tràn ra từ bên trong cửa, nàng cho nổ mũi tên băng lúc trước.
Mũi tên băng cắm dày đặc ở cửa thanh đồng, lực lượng của mỗi mũi tên băng có thể thổi bay một tòa nhà.
Phía trên có một đám mãnh thú đi ngang qua, có thể tưởng tượng kết cục chúng nó bị nổ tung, máu thịt vương vãi khắp nơi.
“Ầm!”
“Ầm!”
Cảnh tượng đẫm máu không những không khiến người dân sợ hãi mà còn khơi dậy sự phấn khích của bọn họ, ai kêu những mãnh thú không phải là con người, ai kêu chúng là kẻ thù chứ? Một lúc sau, máu tiếp tục chảy xuống đất không ngừng.
“Còn có thể khiến băng nổ tung, xứng đáng xếp thứ tám. Trí óc này mạnh hơn ta nhiều.”
Hoàng Khải thấy chiêu thức của Thủy Thần, cảm thấy thật ngầu, cảm thấy cần phải học, nhưng làm thế nào mới có thể khiến mũi tên băng nổ tung.
Thủy Thần không để máu của mãnh thú bắn lên người nàng, cơ thể nàng toát ra luồng khí lạnh, toàn bộ máu bắn tung tóe trên người nàng đều biến thành khối băng rơi từ trên không trung xuống.
Ngay cả máu của mãnh thú đang chảy dưới chân nàng cũng bị ngưng tụ thành băng.
Hết chương 760.

Bạn cần đăng nhập để bình luận