Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 795. Diệt cỏ tận gốc!




“Cha, đó là Đình nhi!”
Mạnh Hướng Thành biết cha mình quan tâm điều gì, nhưng nhìn thấy con trai mình bị hành hạ, một người làm cha như hắn lại không thể làm gì, hắn cảm thấy vô cùng uất ức và phẫn nộ.
“Ta biết, nhưng các thành viên trong gia tộc đều quan trọng như nhau.”
Mạnh Hướng Thành nghe xong, nắm chặt tay, cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống.
Hoàng Đông Kiệt thấy người Mạnh gia xung quanh không dám hành động thiếu suy nghĩ, khóe miệng cười lạnh, từ phía sau Mạnh Sở Đình một tay ôm lấy đầu Sở Đình đang rên rỉ, nhấc Mạnh Sở Đình lên.
Để hắn đối mặt với người Mạnh gia.

“Nhìn tộc nhân của ngươi đi, bây giờ bọn họ có thể làm gì cho ngươi, nhìn cha và ông nội của ngươi đi, bọn họ có thể làm gì cho ngươi.”
“Gia tộc mà ngươi tự hào không gì hơn thế này.”
Hoàng Đông Kiệt cảm thấy mình có mùi của một nhân vật phản diện, có điều chuyện đã đến nước này, nhân vật phản diện thì nhân vật phản diện thôi.
“Ông nội, cứu ta, phụ thân, cứu ta!”
Mạnh Sở Đình cố nén đau đớn, kêu cứu với ông nội và cha.
“Các hạ, tha được thì hãy tha. Mạnh gia chúng ta đã bị trừng phạt đủ rồi, không cần thiết phải...đuổi tận giết tuyệt.”
Mạnh Thương Nhiên ra hiệu cho các tộc nhân không được bốc đồng rồi dùng giọng bình tĩnh nói với Hoàng Đông Kiệt.
“Ta cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, nhưng cháu trai của ngươi số mệnh không tốt, chọc ai không chọc, thế mà lại chọc lên đầu ta.”
“Con người của ta nói chuyện giữ lời. Ta nói diệt Mạnh gia các ngươi thì ta sẽ diệt Mạnh gia các ngươi. Các ngươi xuống dưới rồi còn muốn trách thì hãy trách cái thứ không có mắt này!” Hoàng Đông Kiệt nắm đầu Mạnh Sở Đình lắc lắc, liên tục khiêu khích Mạnh gia.
Lúc này, tiếng gầm rú của trực thăng, máy bay truyền tới, người Mạnh gia đều vui mừng khôn xiết vì cứu tinh của bọn họ đã đến.
Hoàng Đông Kiệt ngước mắt lên thì thấy hơn chục chiếc trực thăng đang bay về phía mình, không chỉ có trực thăng mà còn có quân đội từ ngoài rừng núi Vân Thuyền đang đến gần.
Hoàng Đông Kiệt vẫn rất nhàn nhã, sở dĩ không diệt trừ Mạnh gia nhanh như vậy là vì muốn xem Mạnh gia đã làm hư hỏng bao nhiêu người.
Diệt cỏ phải diệt tận gốc, không đợi tất cả bọn họ lòi mặt ra, làm sao hắn một lưới bắt hết được?
Hơn chục chiếc trực thăng cách mặt đất chưa đầy mười mét, những Thủ Dạ Nhân phía trên nhảy xuống.
Bảy đội gác đêm nhảy xuống nhưng chiếc trực thăng không rời đi mà cố thủ trên không, toàn bộ động cơ pháo nhắm vào Hoàng Đông Kiệt.
Xe bọc thép và xe tăng của quân đội từ mọi hướng lao tới, pháo quỹ đạo laser cũng bị quân đội đẩy vào, tất cả nòng súng đều nhằm vào Hoàng Đông Kiệt.
Những vũ khí này có thể không đe dọa được cường giả cấp S nhưng chúng có thể gây ấn tượng cho mọi người và thể hiện lực lượng của Mạnh gia.
“Ha ha, cảm giác này thật khác biệt!”
Hoàng Đông Kiệt thấy hàng chục chiếc trực thăng bay lượn trên đầu, xe thiết giáp và xe tăng mặt đất vây quanh mình như đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm, cảnh tượng này thực sự mang lại cho hắn một cảm giác khác lạ.
“Bác ơi cứu ta với!”
Mạnh Sở Đình thấy bác mình như thấy cọng rơm cuối cùng, cầu xin bác cứu mình khỏi con quỷ này.
“Các hạ, ngươi đây là muốn kết thù với Diệu Hạ sao?”
Mạnh Hướng Huy bảo cha và em trai đừng lo, hắn vừa đến đã đảm nhiệm tiếp quản toàn trường, gán cho Hoàng Đông Kiệt một cái mác lớn như vậy.
“Ai dô, ngươi có thể đại diện cho Diệu Hạ sao?”
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười hỏi.
“Ta là Nhật Luân Thủ Dạ Nhân. Ta trung thành và tận tâm với quốc gia. Làm sao ta có thể không đại diện cho quốc gia được!”
“Là ngươi đến Diệu Hạ không báo cáo, vừa đến nơi ngươi đã tàn sát nhiều người như vậy!” “Đây đều là công dân của Diệu Hạ. Ngươi là người ngoài, dù là cường giả cấp S cũng đã vi phạm pháp quy của Diệu Hạ!”
“Ngươi đã là kẻ thù của Diệu Hạ rồi!”
Mạnh Hướng Huy mặc kệ Hoàng Đông Kiệt đến từ thế lực nào thì trước tiên phải xác nhận tội danh của Hoàng Đông Kiệt trước đã để dùng quyền lực quốc gia đối phó hắn.
“Ngươi trung thành và tận tâm với quốc gia sao? Ha ha ha!”
Hoàng Đông Kiệt bỗng nhiên cười lớn.

Trong lúc Hoàng Đông Kiệt đang cười thì bỗng có hai người xuất bây giờ hiện trường.
Một người là Đại Hùng, một người là Võ Thần Hạ Hồng Đông.
Võ Thần Hạ Hồng Đông dung mạo bình thường, khí chất cũng bình thường, nếu đặt vào đám đông thì hắn giống người qua đường hơn cả người qua đường, hiển nhiên đã trở về bản chất vốn có.
Bình thường hắn không dễ dàng rời bỏ Đế Đô, thuở còn trẻ hắn mắc nợ Mạnh gia một ân tình, vừa vặn có Thần Phạt ở Đế Đô thay hắn tọa trấn, vì thế hắn tới đây.
“Khi nào đi thì nói ta một tiếng!”
Đại Hùng nói xong biến mất, như thể nhiệm vụ của hắn là mang người dịch chuyển đến nơi cần đến, hắn mặc kệ chuyện đánh nhau.
“Võ Thần đại nhân, kế tiếp phiền ngươi!”
Mạnh Hướng Huy chỉ Hoàng Đông Kiệt, ám chỉ hắn chính là cường giả cấp S của tà giáo.
“Đại Tông Sư của quốc gia từ khi nào trở thành tay sai của Mạnh gia!”
Hoàng Đông Kiệt thuận tay ném Mạnh Sở Đình xuống đất, đánh giá Võ ThầnHạ Hồng Đông, thực lực của hắn không tồi, không hơn.
“Ngươi đến từ sở Nghiên Cứu Tạo Thần phải không?”
Võ Thần Hạ Hồng Đông nhìn Hoàng Đông Kiệt, càng nhìn mắt càng nặng nề, hắn phát hiện mình không thể nhìn thấu Hoàng Đông Kiệt, từ đâu chui ra con quái vật này?
Tuy rằng Hoàng Đông Kiệt đầu có sương mù, hắn nhìn không thấy khuôn mặt đích thực của Hoàng Đông Kiệt, nhưng khí chất trên người Hoàng Đông Kiệt lại không giống người trong tà giáo, khiến hắn nghi ngờ hỏi.
“Sở Nghiên Cứu Tạo Thần?”
“Mạnh gia các ngươi thật dũng cảm. Để đối phó với ta, các người dám nói dối ta là một thành viên của sở Nghiên Cứu Tạo Thần, để cường giả của quốc gia đối phó với ta!”
Hoàng Đông Kiệt được Võ Thần Hạ Hồng Đông hỏi, lập tức nhận ra việc Mạnh gia đã làm.
“Đây chính là lý do thật sự ngươi mời ta tới đây!”
Hết chương 795.

Bạn cần đăng nhập để bình luận