Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 57. Còn để cho người ta sống nữa hay không?




Hoàng Thiên Trấn ôm mắt trái kêu đau, nữ nhân này sao vậy, sao một chút giải thích cũng không cho hắn nói mà đã ra tay.
Hoàng Thiên Trấn vừa tức giận lại tủi thân nhưng hắn lại không dám đánh trả, một là hắn đuối lý, hai là nữ nhân này mạnh hơn hắn, nếu đánh trả hắn càng không có kết quả tốt.
“Hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm, ta thật sự là bị người ta đá đến bên hồ, ta cũng là nạn nhân.” Hoàng Thiên Trấn mặc kệ thứ khác, kêu oan trước đã rồi nói sau.
“Ngươi nhìn sạch chúng ta rồi mà còn nói chúng ta sai sao?”
Thẩm Hàm Nghiên thật đúng là có khuynh hướng bạo lực, lại cho Hoàng Thiên Trấn một quyền.
Hoàng Thiên Trấn không cần nghĩ cũng biết mình đã có hai quầng thâm ở trên mặt.

Nữ bạo lực, thật sự là nữ bạo lực, một lời không hợp là đánh, còn không thể tức giận, thật sự rất tức giận nha.
“Không, ta không có ý đó, ý là tất cả chúng ta đều là nạn nhân, ta thực sự không biết ngươi đang ở trong hồ.”
“Hừ, nếu như không phải trên xiêm y lưu lại hai mùi hương, ngươi cho rằng chúng ta còn cho ngươi nói chuyện như thế này sao, nếu thế chúng ta đã thiêu chết ngươi rồi.”
Thẩm Hàm Nghiên cũng không biết vì sao vừa thấy Hoàng Thiên Trấn thì tức giận, trước kia khuynh hướng bạo lực của nàng còn có thể khống chế, bây giờ nàng thấy Hoàng Thiên Trấn thì luôn cảm thấy không khống chế được mình.
Cảm giác không đánh Hoàng Thiên Trấn một trận thì tâm tình của nàng rất không tốt.
“Vẫn là cô nương phân biệt rõ đúng sai, không có đổ oan cho người tốt, ta ở chỗ này xin lỗi hai vị cô nương.”
Hoàng Thiên Trấn thấy sự tình có chuyển biến, trước tiên chân thành khom lưng hành lễ xin lỗi.
“Người tốt? Ngươi cho chúng ta là một đứa trẻ ba tuổi sao, ý ta là trên xiêm y có hai mùi, nhưng ai biết được có phải là cảnh ngươi và thủ hạ của ngươi tự đạo diễn thiết kế hay không.” Thẩm Hàm Nghiên không có ý định thả Hoàng Thiên Trấn, dù nàng biết Hoàng Thiên Trấn và người kia không phải là một nhóm, nàng cũng sẽ không dễ dàng buông tha Hoàng Thiên Trấn như vậy.
Muội muội Thẩm Hàm Nguyệt không hiểu tại sao tỷ tỷ lại nói như vậy. Nói thế nào, Cổ Trùng có thể phân biệt được hai mùi trên xiêm y, tự nhiên có thể biết trên người Hoàng Thiên Trấn có mùi khác hay không.
Cổ Trùng nói cho các nàng biết, trên người Hoàng Thiên Trấn không có mùi của người khác, nếu có thì cũng vừa mới dính một chút chứ không phải là ở cùng nhau thật lâu mới có mùi. Điểm này cũng đã nói rõ Hoàng Thiên Trấn và người đó không phải cùng một chỗ.
“Ta...Ta thực sự không thể nói rõ ràng, ta thực sự không biết kẻ đó.”
“Ta đang nghỉ ngơi ở đây và đột nhiên có ai đó tấn công ta. Hắn bỏ chạy, ta đuổi theo, đuổi theo đến gần hồ.”
“Chỗ tối trong rừng rậm ném tới chỗ ta một vật, ta bắt được, là xiêm y của các ngươi, ta còn chưa kịp phản ứng thì có người từ sau lưng ta đá ta về phía bên hồ.”
“Sau đó mọi chuyện ngươi đều biết, ta không nói dối, đây chính là toàn bộ sựu việc đã xảy ra.”
“Ta thật sự rất oan, ta hiểu rõ các loại Cổ Trùng Trùng Cốc có tác dụng khác nhau, trong rừng rậm hẳn là còn có rất nhiều dấu vết để lại, xin cô nương điều tra rõ ràng, trả lại trong sạch cho ta.”

Dù sao Hoàng Thiên Trấn cũng là người có thân phận, đối với các thế lực lớn trong thiên hạ vẫn hiểu rõ, có thể thuần thục khống chế Cổ Trùng như vậy, ngoại trừ người Trùng Cốc ra rất khó có người khác làm được như thế.
Hai nữ nhân này là người của Trùng Cốc, hơn nữa thân phận còn không thấp.
“Điều tra, ta cũng muốn điều tra, nhưng người đó đã xử lý sạch sẽ dấu vết, ngươi bảo ta điều tra như thế nào.”
Thẩm Hàm Nghiên lạnh lùng nói.
Những lời này cũng khiến cho Hoàng Thiên Trấn vui vẻ, hai người này đã sớm biết hắn bị tính kế.
“Hai vị cô nương, vậy là hiểu lầm giữa chúng ta đã được cởi bỏ, có thể để ta đi được chưa?” Hoàng Thiên Trấn không muốn ở lại nơi này nữa, hắn vô cùng sợ hãi nữ nhân bạo lực kia nói gì không đúng một cái là đột nhiên hung hăng đánh hắn.
“Muốn đi, nào có dễ dàng như vậy.”
Thẩm Hàm Nghiên hừ lạnh nhìn Hoàng Thiên Trấn.
“Ngươi muốn như thế nào?”
Hoàng Thiên Trấn không có cách gì, nữ nhân này mạnh hơn hắn, Cổ Trùng lại hung dữ như vậy, thời điểm nên sợ vẫn phải sợ.
“Ngươi biết chúng ta là người của Trùng Cốc, vậy có biết quy củ của Trùng Cốc chúng ta?” “Nhìn thân thể nữ nhân Trùng Cốc chỉ có hai con đường có thể đi, một là chúng ta gả cho ngươi, hai là chúng ta sẽ giết ngươi.”
“Ngươi nói xem, chúng ta không muốn gả cho ngươi, vậy con đường còn lại cho ngươi là gì?” Thẩm Hàm Nghiên lộ ra biểu cảm cười lạnh nhìn Hoàng Thiên Trấn.
“Lúc nào Trùng Cốc có quy củ này, sao ta không biết?”
Phản ứng đầu tiên của Hoàng Thiên Trấn chính là không tin.
“Nữ nhân bình thường trong Trùng Cốc không có quy củ như vậy, nhưng thân phận của chúng ta thì khác, chúng ta phải tuân theo quy củ này.”
“Các ngươi...Hai người là thánh nữ của Trùng Cốc, hai vị nữ nhi của cốc chủ Trùng Cốc.” Hoàng Thiên Trấn nghe thế có ngốc cũng đoán ra thân phận của hai nữ nhân này, nhất thời hắn cảm giác mình chơi lớn.
Hắn gặp phải chuyện quỷ quái gì, còn có cho người ta sống hay không?
Hết chương 57.

Bạn cần đăng nhập để bình luận