Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 562. Động tác dừng lại!




“Xin lỗi, ta không nhận đồ đệ!”
Hoàng Đông Kiệt nói xong cũng mặc kệ người quỳ trước mặt hắn, tay nhẹ nhàng phất, toàn bộ người quỳ trên mặt đất bị hắn dời đi.
Hắn kéo xác chim quạ lửa khổng lồ và rời khỏi hiện trường không quay đầu lại.
“Ta cần lực lượng, ta muốn báo thù!”
Những người bị từ chối cũng không bỏ cuộc, thấy bái thuyết thư nhân làm sư phụ không được, bọn họ vì thu hoạch lực lượng quay đầu quỳ gối trước mặt Lục Trạch, hy vọng gia nhập Trảm Yêu Ti thu hoạch lực lượng.
“Lý lão, các ti bộ của chúng ta cũng cần bổ sung nhân lực, tiểu hài tử mất đi phụ thân mẹ được nhận vào, những người khác xem thiên phú như thế nào, lựa chọn nhận hay không nhận.”
Lục Trạch không từ chối, Trảm Yêu Ti bây giờ quá thiếu người.
Nhất là sau khi Hắc Đế bị phong ấn, yêu ma quỷ quái các nơi thường xuyên làm loạn, dẫn đến việc trảm yêu sứ cùng ngự thường sứ bị tiêu hao rất lớn.
Hơn nữa tiểu hài tử mất đi song thân, nếu hắn mặc kệ thì thật sự không người quản, nhất là kinh thành sau khi bị kiếp nạn như thế.
Lý lão gật đầu một chút rồi dẫn người đi xuống an bài.
“Đa tạ hai vị tiền bối ra tay tương trợ, bằng không chúng ta căn bản không bắt được chim quạ lửa.” Lục Trạch đi tới trước mặt Yêu Đồ cùng Từ lão chắp tay cảm tạ.”
“Trước khi không có Hắc Đế, kinh thành cũng chưa từng chịu kiếp nạn lớn như vậy, yêu vương Yêu Minh tùy ý tàn phá không biết khiến bao nhiêu người nhà tan cửa nát, thê tử ly tán.”
“Nổi gió rồi, sự phẫn nộ của dân chúng có lẽ không áp chế được!”
“Chờ triều đình bình loạn Vạn Ma Điện, chúng cường giả kinh thành trở về, động tác tiếp theo của triều đình nhất định là vì bình ổn phẫn nộ của dân chúng mà ra tay với hồ Thiên Thu.”
“Lục Trạch, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, lần này là do hồ Thiên Thu khơi màu mâu thuẫn trước, chúng ta không còn lựa chọn nào khác.”
“Vì trấn an dân chúng kinh thành cùng trấn áp yêu ma thiên hạ, triều đình chúng ta kế tiếp không thể không thảo phạt hồ Thiên Thu.”
“Nhưng đó là hồ Thiên Thu, trước khi Thiên Yêu thành chưa hoành không xuất thế, hồ Thiên Thu là nơi đặc thù nhất trên đời này, cũng là nơi nguy hiểm nhất.”
“Vô số yêu ma chiếm cứ hồ Thiên Thu, hơn mười yêu vương, chúng ta thảo phạt thì nhất định sẽ phải trả một cái giá cao ngất.”
“Nhưng chúng ta lại không thể không thảo phạt, chỉ có thảo phạt hồ Thiên Thu đạt được thành quả nhất định mới có thể trấn áp yêu ma rục rịch khắp thiên hạ.”
Đám cháy ở kinh thành đã được dập tắt nhưng khói dày đặc vẫn bao trùm trong kinh thành.
Yêu Đồ thấy từng thi thể còn sót lại, thi thể bị thiêu rụi, từng thi thể được binh lính mang ra khỏi đống đổ nát và khu vực cháy.
Vô số dân chúng nếu không phải đang mất đi thân nhân vô lực khóc than thì trong mắt chỉ có thất thần, tê liệt ngồi trên mặt đất không biết đang suy nghĩ gì.
Các loại bi kịch nhân gian đều xuất hiện trong trận tai nạn này, Yêu Đồ không cần nghĩ cũng biết triều đình vì để đòi ra công lý cho người dân kinh thành, nhất định sẽ thảo phạt hồ Thiên Thu. “Hai vị tiền bối, chúng ta còn có một lý do không thể không thảo phạt hồ Thiên Thu, vận mệnh chi nữ đã không còn ở trong tay Âm Ty, nàng bị yêu vương Yêu Minh cướp đi rồi.”

Lục Trạch nhận được tin tức nhắc nhở hai vị tiền bối.
“Chả trách mấy trăm năm không ra làm loạn, bây giờ đột nhiên các yêu vương lại chạy tới kinh thành quậy phá, thì ra mục đích của bọn họ là vận mệnh chi nữ của chúng ta.”
“Xem ra nhân loại ta nhất định phải thảo phạt hồ Thiên Thu.”
Đoạn Đạo Quan.
“Lý Chí Đào, có phải ngươi đã già hay không, ngoại trừ mượn uy thế pháp bảo ra, ngươi không còn gì khác sao?”
Ma Chủ phóng ra ma khí ngập trời hội tụ về phía Lý Chí Đào, cố gắng lây nhiễm cho Lý Chí Đào nhưng trên người Lý Chí Đào không chỉ phát huỳnh quang thanh lọc ma khi đến gần hắn, mà mỗi lần chuông bên người hắn vang lên đều sẽ đánh tan ma khí xung quanh.
“Dùng cái này đối phó ngươi là đủ rồi.”
Chuông Trấn Hồn trong tay Lý Chí Đào bay lên đầu Ma Chủ, bỗng nhiên hóa lớn, phát ra từng trận tiếng chuông hủy diệt sinh cơ.
“Ngươi xem thường ai vậy?”
Ma Chủ cũng có lẽ bị tiếng chuông của Lý Chí Đào ầm ĩ đến phiền lòng, mắt bỗng nhiên phát ra hào quang tanh hồng, thân hình dịch chuyển, hắn xuất hiện trước mặt Chuông Trấn Hồn cực lớn, một chiêu ma ấn về hướng Chuông Trấn Hồn.
“Ầm!”
Chuông Trấn Hồn bị đánh bay ra ngoài, Ma Chủ cũng lui vài bước.
Lúc này Ma Chủ cảm giác được tay mình không chỉ tê dại mà còn bị ánh sáng tinh khiết của chuông Trấn Hồn thiêu đốt.
Chuông Trấn Hồn bị chấn bay ra ngoài thu nhỏ lại trên tay Lý Chí Đào, thấy trên chuông Trấn Hồn xuất hiện vết nứt rất nhỏ, Lý Chí Đào chợt đau lòng không thôi.
Giây tiếp theo, hai người lại va chạm với nhau.
“Cái gì, khi nào thì?”
Ma Chủ chợt cảm giác được thân thể mình xuất hiện cảm giác dừng lại rất nhỏ, đây không phải ảo giác, là thân thể của hắn thật sự xuất hiện khiến hắn mất khống chế.
“Trấn cho ta!”
Khi Lý Chí Đào hô lên chữ trấn, thân thể Ma Chủ thật sự tạm thời bị cố định.
Đương nhiên Lý Chí Đào không bỏ qua cơ hội này, tế xuất chuông Phùng Ma biến lớn che phủ đâu Ma Chủ, đây là pháp bảo khác mà Lý Chí Đào sử dụng ngoài chiếc chuông, chuông Phùng Ma cũng trợ lực, lúc này cũng hút Ma Chủ vào lồng.
“Cái gì!”
Lần này đến phiên Lý Chí Đào kinh ngạc, chuông Phùng Ma chấn động mãnh liệt.
Ma Chủ điên cuồng giãy dụa, lực lượng cường đại thiếu chút nữa khiến cho chuông Phùng Ma mất kiểm soát.
Lý Chí Đào đương nhiên sẽ không để Ma Chủ chạy ra từ chuông Phùng Ma, dùng sức muốn thu nhỏ chuông Phùng Ma lại.
Nhưng Ma Chủ sao có thể thúc thủ chịu trói, đấu pháp của hai người bắt đầu.
Cứ như vậy, chuông Phùng Ma đột nhiên trở nên nhỏ hơn, đột nhiên trở nên lớn hơn.
“Ầm!”
Chuông Phùng Ma bất ngờ nổ tung, Ma Chủ bước ra từ đó.
Lý Chí Đào nóng bừng trong lòng, phản phệ khiến hắn suýt phun ra một ngụm máu, cũng may máu vừa tràn đến cổ họng lại bị hắn nuốt xuống.
Ma Chủ cũng không dễ chịu, tóc xõa tung bay trong gió, thân thể bị đốt đốt tổn hại, ngay cả khí tức trên người cũng giảm xuống không ít.
“Ngươi đã làm gì, vì sao động tác cơ thể của ta chậm lại?”
Ma Chủ muốn biết vì sao động tác thân thể của mình không theo kịp phản ứng của đại não. “Đọc thêm sách đi, âm thanh có thể gây nhầm lẫn cho sự phối hợp giữa cơ thể và não bộ!”
Lý Chí Đào không khỏi chế nhạo Ma Chủ một chút.
Lời chế nhạo này khiến sắc mặt Ma Chủ đột nhiên tối sầm.
Hết chương 562.

Bạn cần đăng nhập để bình luận