Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 648. Tồn tại vô thượng




Thiên hạ bây giờ là một luyện ngục, vô số thành trì đã hứng chịu những đòn hủy diệt tàn khốc, vô số oan hồn vừa sinh ra đã bị thiên địa làm tan rã.
Những người còn sống nhìn thấy núi nứt đất rung không ngừng tăng lên, đều tuyệt vọng ngã xuống đất, còn có người ôm tâm lý may mắn quỳ xuống đất đi cầu xin kẻ gọi là tiên phật.
Trên đời không thiếu nhất chính là người ngu dốt, dù triều đình sớm đưa ra thông báo kẻ gọi là tiên phật chính là kẻ địch, đẩy nhanh sự hủy diệt của thế giới này.
Nhưng những người ngu dốt vẫn cho triều đình đang lừa bọn họ.
Có người ngu dốt, cũng có người có lý trí, nhưng trong thế giới đang sắp sửa tiêu vong này, bọn họ chẳng thể làm gì khác ngoài việc chờ đợi cái chết.
Tiên phật bị Hoàng Đông Kiệt truy sát cũng cảm nhận được khí tức của nhau, bọn họ có ngốc mấy cũng nhận ra Hắc Đế đang đuổi bọn họ tới cùng nhau.
Nhận thấy không còn đường trốn thoát, bọn họ chủ động liên hệ tụ tập lại với nhau.
Bọn Thiên Đế dừng lại, các phân thân của Hoàng Đông Kiệt cũng hội tụ về bản thể.
Hoàng Đông Kiệt nhìn hoàn cảnh, trong ánh mắt hắn có một chút khác thường, hồ Thiên Thu, lại là hồ Thiên Thu!
Việc này không phải hắn sắp xếp, sau khi đám người Thiên Đế chủ động liên lạc với nhau, hắn cũng không biết đám người Thiên Đế sẽ gặp nhau ở đâu, ai ngờ đi loanh quanh lại đến hồ Thiên Thu.
Điểm bắt đầu là hồ Thiên Thu và điểm kết thúc cũng là hồ Thiên Thu, chuyện này cũng không tệ đối với Hoàng Đông Kiệt.
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện những vết nứt giống như một tấm gương vỡ, trông giống mạng nhện hơn cả mạng nhện.
Bầu trời chia thành một tấm gương mạng nhện, mọi người đều nhìn thấy, bao gồm cả dân chúng ở kinh thành, yêu quái ở Thiên Yêu thành và các sinh linh còn sống khác.
“Hắc Đế, là Hắc Đế!”
“Đó là tiên phật. Hắc Đế đang chiến đấu chống lại tiên phật.”
“Tại sao ông trời lại cho chúng ta xem hình ảnh như vậy.”
Một cảnh tượng khó tin đã xảy ra.
Bầu trời nứt ra và vô số tấm gương chiếu cảnh tượng cuộc đối đầu giữa Hắc Đế và tiên phật. Đám người Huyền Thanh nhìn thấy, đám người Lý Trường An nhìn thấy, tất cả mọi người trong thiên hạ đều nhìn thấy.
“Thiên địa chi linh, là thiên địa chi linh giở trò quỷ, chẳng trách ngươi có thể tìm được chúng ta, thì ra là thiên địa chi linh giúp ngươi.”

Bọn người Thiên Đế tự nhiên nhìn thấy hình ảnh của mình hiện lên trên vô số tấm gương trên bầu trời, bọn họ lập tức biết, bản năng thiên địa không muốn bị tan biến, muốn giãy giụa một trận cuối cùng.
“Hắc Đế, chúng ta biết ngươi rất mạnh, nhưng ngươi có ngăn cản chúng ta, thậm chí giết chúng ta cũng vô dụng.”
“Thế giới này hủy diệt là tất yếu, không ai có thể thay đổi được, chúng ta chỉ là đang đẩy nhanh thế giới này hủy diệt mà thôi.”
“Hắc Đế, với thiên phú của ngươi, hẳn là đoán được mục đích của chúng ta. Ngươi nên biết, chúng ta muốn khiến thế giới này phá rồi lại lập, trở thành thần Sáng Thế của thế giới mới.” “Sao ngươi không gia nhập chúng ta? Chỉ cần ngươi tham gia với chúng ta, chúng ta có thể cho ngươi một vị trí thần thánh ở thế giới mới, để ngươi cũng trở thành thần Sáng Thế của thế giới mới.”
“Thế giới mới chứa đầy những khả năng vô hạn. Thế giới cũ sắp bị phá vỡ sẽ chỉ cản trở chúng ta mà thôi. Nhân vật như Hắc Đế ngươi hẳn nên biết lấy hay bỏ.”
“Đến đây đi, gia nhập với chúng ta, làm cho chúng ta trở thành tồn tại vô thượng.”
Bọn người Thiên Đế đang dụ dỗ Hoàng Đông Kiệt, nhưng chỉ có bọn họ mới biết lời nói của bọn họ là thật hay giả.
Bởi vì thiên địa chi linh, lời nói của bọn người Thiên Đế tự nhiên rơi vào tai sinh linh thiên hạ, những kẻ ngu dốt trước đây từng tín ngưỡng tiên phật đều đều trợn tròn mắt.
Hóa ra triều đình thực sự không lừa bọn họ, tiên phật thực sự là kẻ thù của bọn họ, là hung thủ đã phá hủy thế giới của bọn họ.
Tín ngưỡng sụp đổ, cửa nát nhà tan, bọn họ chỉ còn lại cừu hận vô tận đối với tiên phật.
Lục Trạch ra khỏi phòng bệnh, nhìn hình ảnh trên bầu trời, mặc dù không biết làm sao tổ tông sống có thể giải quyết kiếp nạn này, nhưng bây giờ hắn không còn cách nào khác ngoài tin tưởng tổ tông sống.
Bọn người Huyền Thanh nhìn gương trên trời, yêu quái Thiên Yêu thành cũng nhìn gương trên trời, nhìn thành chủ kiêu ngạo của bọn họ, bọn họ tin thành chủ của mình có thể tiếp tục sáng tạo ra kỳ tích.
“Giúp chúng ta với, xin hãy giúp thế giới chúng ta một lần nữa!”
Đôi mắt đỏ ngầu của Lý Trường An nhìn chằm chằm vào hình bóng của Hoàng Đông Kiệt trong gương, hắn bất lực chỉ có thể khát vọng nhìn Hắc Đế cứu vớt nhân loại bọn họ lần nữa.

Lục Hải Nguyên đứng hồ quan sát ở hậu viện, cũng ngẩng đầu nhìn gương trên trời, không nói gì nhưng nắm tay nắm chặt đã nói lên tiếng lòng của hắn.
“Chỉ bằng các ngươi mà muốn trở thành tồn tại vô thượng sao, quả thực là người si nói mộng, ngay cả cường giả chi tâm cũng từ bỏ, các ngươi lấy cái gì để trở thành tồn tại vô thượng hả?” “Còn cho ta vị trí thần thánh nữa chứ, thủ đoạn hù người của các ngươi ngay cả tiểu hài tử ba tuổi cũng không mắc mưu, nếu ta muốn thành thần, còn cần các ngươi cho sao, các ngươi quá coi trọng bản thân mình rồi.”
Hoàng Đông Kiệt nghe vậy không khỏi trào phúng.
“Hắc Đế, ngươi không phải người của thế giới này, vì sao phải quan tâm chuyện của thế giới này? Sự hủy diệt của thế giới này là định số, không ai có thể ngăn cản được.”
“Ngươi gây phiền toái cho chúng ta có ích gì, dù ngươi có giết được chúng ta thì cũng không cứu vớt được thế giới này.”
Thiên Đế nhìn chằm chằm Hoàng Đông Kiệt nói.
“Ngươi lầm rồi, ai nói ta không cứu vớt được thế giới này, định số thì sao, lão tử ta còn là biến số đấy.”
“Giết các ngươi? Làm sao ta có thể giết ngươi!”
“Ta cần lực lượng cứu vớt thế giới này, chỉ cần ta ăn các ngươi, ta sẽ có đủ lực lượng thay đổi thế giới.”
Hết chương 648.

Bạn cần đăng nhập để bình luận