Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 816. Trở thành ác nhân!




“Chạy trốn thật là nhanh!”
Hoàng Đông Kiệt nhìn lại hướng khác, Kudo Hidebe ngã rồi đứng dậy, lại đứng dậy rồi lại ngã, chạy ngắt quãng chưa đầy trăm mét.
Yamaguchi Masaru nhanh hơn, quái điểu mà hắn vẽ đã đưa hắn bay lên, chỉ cần dùng một chút sức lực, hắn đã bay xa hàng ngàn mét.
“Yama no Orochi, ngăn hắn lại!”
Yamaguchi Masaru trên lưng quái điểu thấy ánh mắt của Mạt Nhật đang hướng về phía mình, hắn hoảng sợ kêu Yama no Orochi phải kéo chân Mạt Nhật lại.
Nhưng hắn quay lại nhìn Hoàng Đông Kiệt, lại không để ý vừa quay người lại, một tấm gương khổng lồ chợt xuất hiện về hướng chim bay.
Khi hắn nhìn lại và thấy tấm gương thì đã quá muộn, quái điểu đã mang theo hắn chui vào trong gương.
Trước mặt Hoàng Đông Kiệt xuất hiện một mặt gương thật lớn, lúc bên kia Yamaguchi Masaru chui vào gương, bên này Yamaguchi Masaru liền theo bên trong gương đi ra.
Yamaguchi Masaru thấy cảnh tượng thay đổi, Mạt Nhật ở ngay trước mặt, hắn trợn to mắt, hắn đây là đang đưa mình vào miệng cọp.
Hắn vừa định nhảy ra khỏi quái điểu thì quái điểu dưới chân hắn phát nổ, chưa kịp phục hồi tinh thần thì Mạt Nhật đã xuất hiện ngay trước mặt, chính xác bóp cổ hắn.
“Yama no Orochi, cứu ta!”
Thời điểm Yamaguchi Masaru bị bắt, hắn điên cuồng ra lệnh cho Yama no Orochi.
“Cái gì!”
Sau khi mệnh lệnh được đưa ra, Yamaguchi Masaru chợt cảm thấy năng lượng khủng bố ngưng tụ ở phía sau mình, Yama no Orochi đang muốn giết chết hắn và Mạt Nhật.
“Đây chính là tác phẩm hoàn mỹ nhất mà ngươi theo đuổi sao, quả thực rất buồn cười!”
“Cấm vực chư thần, tận diệt!”
Hoàng Đông Kiệt trào phúng một câu với Yamaguchi Masaru, đồng thời kích hoạt năng lực xóa bỏ Yamaguchi Masaru khỏi hiện thực.
“Cái này, cái này...”
Yamaguchi Masaru ngây ngẩn cả người, sinh vật bất tử do hắn tạo ra cứ như vậy bị Mạt Nhật tiêu diệt.
Mạt Nhật này quả thực không phải người!
“Cảm ơn ngươi đã cống hiến linh năng cho ta!”
Hoàng Đông Kiệt kích hoạt năng lực không khách khí cướp đi trị số linh năng của Yamaguchi Masaru.
Tiện tay ném Yamaguchi Masaru đi, hắn bước về phía Kudo Hidebe.
Kudo Hidebe thấy Mạt Nhật đi về phía mình, tâm quýnh lên ngã xuống đất, có lẽ chân mềm nhũn không đứng dậy được nên dùng hết sức lực để bò.
Một hai hơi thở, Hoàng Đông Kiệt thu nhỏ không gian, đi tới phía sau Kudo Hidebe giẫm lên lưng hắn, khiến hắn không thể cử động.
“Bò ha, ngươi vậy mà lại bò đấy!”
Hoàng Đông Kiệt làm ác nhân làm tới cùng, bắt nạt người thì sao, hắn thích làm như vậy đấy.
“A!”
Hoàng Đông Kiệt cướp đi trị số linh năng của Kudo Hidebe, tung một cú đá mạnh, Kudo Hidebe kêu lên đau đớn.
“Ngàn vạn lần đừng xin tha. Nếu là ta có kết cục như ngươi, ngươi cũng sẽ không để ta đi!” Hoàng Đông Kiệt nhìn đến Kudo Hidebe chuẩn bị cầu xin tha mạng, không chút để ý nói.
“Chó, đồ chó, muốn giết cứ giết đi. Đừng để ông đây xem thường ngươi!”
Có lẽ biết trước mình sẽ chết nên Kudo Hidebe thôi vùng vẫy mà khiêu khích Hoàng Đông Kiệt. “Chết, nhất định sẽ chết, nhưng ta để bốn người các ngươi còn sống một hơi là vì muốn các ngươi biết tại sao danh hiệu của ta là Mạt Nhật!”
Hoàng Đông Kiệt nói rồi đá Kudo Hidebe về phía bọn người Yamaguchi Masaru.
“Mạt Nhật, ngươi không thể giết ta. Ngạo Ưng chúng ta không phải Bắc Liệt, nội tình của chúng ta Diệu Hạ không thể so sánh được. Giết ta sẽ gây ra tranh chấp quốc tế!”
“Nếu Diệu Hạ các ngươi không muốn bị các nước trên thế giới cô lập, xa lánh, hoặc là trừng phạt thì để ta đi là lựa chọn tốt nhất của ngươi!”
Berset không muốn chết, không tiếc lợi dụng tranh chấp quốc tế để buộc Mạt Nhật phải thả mình.
“Đoàng!”
Hoàng Đông Kiệt lấy ra một khẩu Desert Eagle hoàng kim từ thế giới gương, nhắm một phát vào đầu Berset.
Trên trán Berset chợt xuất hiện một lỗ máu, hắn trừng to mắt, trong ánh mắt tràn ngập không cam lòng và sự khó hiểu, sao Mạt Nhật nói nổ súng là lập tức nổ súng.
Hắn ngã xuống đất, cơ thể lạnh ngắt, trở thành cường giả cấp S đầu tiên trên thế giới bị một viên đạn giết chết.
“Ta còn muốn giữ ngươi ở đây xem ta biểu diễn. Ai ngờ ngươi lại ngu ngốc muốn chết sớm. Vậy ta đây sẽ tiễn ngươi một đoạn đường.”
Hoàng Đông Kiệt vừa nói vừa ném Desert Eagle trở lại thế giới gương.
“Mạt Nhật, ngươi muốn làm gì?”
Yamaguchi Masaru nhìn thi thể Berset thì biết hắn cũng sắp chết, thấy vậy hắn không còn sợ hãi nữa, hỏi Hoàng Đông Kiệt muốn làm gì.
“Ta còn có thể làm gì nữa, cứ làm một ác nhân đi!”
“Tuy rằng giết chết hai người các ngươi sinh lực của Bắc Liệt bị tổn hại nặng nề, nhưng sẽ không tổn hại đến căn cơ của các ngươi!”
“Vài năm nữa nói không chừng các ngươi có thể sinh ra cường giả cấp S mới, thực lực quốc gia các ngươi có thể đạt tới trình độ siêu cường quốc!”
“Để Bắc Liệt các ngươi sau này yên tĩnh một chút!”
“Ta chỉ có thể phá hủy nền tảng của ngươi, để Bắc Liệt các ngươi không bao giờ có năng lực trở thành siêu cường quốc!”
“Đồ quốc thì quá tàn nhẫn, ta đây sẽ chặt đứt một cánh tay của các ngươi là xong!”
“Ha ha, Mạt Nhật, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ngươi không thể dùng sức người can thiệp vào vận mệnh quốc gia được!”
“Bắc Liệt trở thành siêu cường quốc thứ tư. Đây là kết quả tất yếu!”
Kudo Hidebe nghe vậy nhất thời cười lạnh.
“Vậy sao?”
“Vậy chờ một chút, hy vọng ngươi vẫn tự tin như vậy!”
Hoàng Đông Kiệt nói xong thì kích hoạt năng lực triệu hồi thiên tai.
Bỗng nhiên mặt đất rung chuyển, Bắc Liệt là đảo quốc, Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị nhấn chìm một phần lãnh thổ Bắc Liệt xuống đáy biển.
“Ngươi, ngươi!”
Trận động đất xảy ra không báo trước, bọn người Yamaguchi Masaru không cần nghĩ cũng biết đó là Mạt Nhật gây ra.
Nhất thời bọn họ kinh hoàng.
Mạt Nhật quả thực có thể tạo ra động đất, Bắc Liệt bọn họ là một quốc đảo, bọn họ hiểu rõ hơn ai hết động đất có ý nghĩa như thế nào.
Bọn họ không biết năng lực tạo ra động đất của Mạt Nhật có giới hạn như thế nào nhưng nghĩ đến Mạt Nhật nói muốn cắt đứt nền móng của bọn họ thì chắc chắn Mạt Nhật sẽ đẩy đất nước của bọn họ vào thảm họa không thể tưởng tượng được.
Hết chương 816.

Bạn cần đăng nhập để bình luận