Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 415. Đừng hòng chạy




“Ta là đại gia giữ cửa, ta phụ trách cửa thành.”
Bồ đề lão thụ vương bình tĩnh trả lời, phảng phất hắn cũng không phản cảm chức vị này.
“Giữ cửa sao, cái này, cái này có phải là đại tài tiểu dụng hay không?”
Không chỉ Dạ Dung cảm thấy như thế mà ngay cả Tử Tiêu cũng cảm thấy yêu vương cấp hai đi thủ thành hơi lãng phí.
“Các ngươi nghĩ như vậy là không đúng rồi, cửa thành chính là huyết mạch của Thiên Yêu thành, tuy rằng Thiên Yêu thành lúc này không sợ bất kỳ thế lực nào nhưng luôn có thế lực không có mắt tồn tại.”
“Vạn nhất có thế lực không có mắt công phá cửa thành tiến vào Thiên Yêu thành thương tổn dân cư, đó không phải là chúng ta quản lý thất trách hay sao?”
“Hơn nữa, đây là do thành chủ tín nhiệm ta, cửa thành liên quan đến an nguy của Thiên Yêu thành, thành chủ lại để ta vừa mới gia nhập quản lý, làm sao ta có thể khiến cho thành chủ thất vọng.”
Bồ đề lão thụ vương chính nghĩa nghiêm từ nói.
“Các ngươi có phiền hay không, ở trước cửa ta líu ríu không ngừng, có phải cảm thấy ta không nghe được các ngươi nói chuyện hay không. Nhanh chóng, muốn trò chuyện thì lăn đi nơi khác để trò chuyện.”
“Dám ở cửa ríu rít om sòm nữa thì đừng trách ta chọi dép.”
“Đại vương, huynh đệ lang vương và xà vương vẫn không có tách ra, hơn nữa bọn họ rất có thể đã phát hiện chúng ta.”
“Bây giờ bọn họ không ngừng rút lui ra ngoài, rõ ràng là muốn rời khỏi Vạn Cổ quần sơn.”
hổ yêu bẩm báo với đại vương nhà mình.
“Bọn họ thật sự rất cẩn thận, lâu như vậy vẫn chưa tách ra.”
Hổ vương biết khoảnh khắc huynh đệ lang vương và xà vương bị bồ đề lão thụ vương đánh bị thương, hắn nảy sinh tâm tư săn bắn huynh đệ lang vương và xà vương.
Đang chờ bọn hắn tách ra để tấn công từng người, ai ngờ bọn họ cẩn thận như vậy, vẫn ở bên nhau chữa thương.
Bây giờ thì hay rồi, bọn họ đã đánh rắn động cỏ.
Huynh đệ lang vương và xà vương cảm giác không ổn, chuẩn bị thoát khỏi Vạn Cổ quần sơn .
“Mặc kệ, bọn họ lựa chọn chạy trốn, chứng tỏ bọn họ bị thương không nhẹ, thậm chí rất nghiêm trọng.”
“Đã như vậy, chúng ta tại sao phải rụt rè chờ bọn hắn tách ra rồi mới ra tay ? Chúng ta chỉ cần như cũ là được.”
“Thông báo xuống dưới, tất cả thành viên tinh anh Hổ tộc cùng nhau hành động.”
Hổ vương ra lệnh một tiếng, đám hổ yêu tinh anh của hổ vương trang lần lượt hành động.
“Rống!”
Nhất thời tiếng gầm của hổ khiến hàng vạn chim bay tán loạn.
“Đại ca, hổ vương hổ vương trang thật sự sẽ động thủ với chúng ta sao?”
Một con sói yêu hỏi ca ca mình.
“Yêu quái trên người có mùi máu tươi giống như chúng ta đều biến mất không thấy, có thể khiến cho nhiều ác yêu như vậy vô thanh vô tức biến mất...”
“...Ở Vạn Cổ quần sơn, ngoại trừ Thiên Yêu thành ra chỉ còn lại đám hổ của Hổ Vương trang.”
“Hơn nữa lúc trước có hổ yêu trốn trong bóng tối quan sát chúng ta, khả năng hổ vương ra tay với chúng ta là rất lớn.”
Trước khi lang vương đến Vạn Cổ quần sơn, tự nhiên hiểu rõ thế lực ban đầu của Vạn Cổ quần sơn, trong đó thực lực tổng thể của hổ vương trang ở trên Vạn Linh thành.
Hổ vương tuổi trẻ khí thịnh, không giống như lão thụ già yếu, hổ vương là loài ăn thịt, biết mình cùng xà vương bị lão thụ vương làm trọng thương, làm sao có thể bỏ qua cơ hội đi săn này.
“Sắp rồi, chúng ta sắp ra khỏi Vạn Cổ quần sơn rồi.”
Xà vương nhìn ánh sáng trước mắt, trên mặt bỗng nhiên vui vẻ, cước bộ cũng nhanh hơn.
“Rống!”
Điều bất ngờ vẫn đến, một đám hổ yêu đã tìm đường ra bên ngoài để chờ đợi đám người lang vương.
Lang vương vừa xuất hiện đã bị hổ yêu bầy vây quanh.
“Tiền vàng hành tẩu, thiếu chút nữa để các ngươi chạy đi.”
Hổ vương đi trước bầy hổ yêu, hưng phấn nhìn chằm chằm đám lang vương.
“Hổ vương, ngươi có ý gì vậy?”
Đám lang vương nhướng mày nói.
“Có ý gì, đương nhiên là săn bắn các ngươi, tất cả lên cho ta!”
Hổ vương lười giải thích nhiều như vậy, lúc này để hơn một ngàn hổ yêu công tới.
Hai yêu vương bị thương không nhẹ, cộng thêm hai lang yêu mệt mỏi không chịu nổi, đối mặt với hơn một ngàn hổ yêu cũng sẽ bị hao tổn chết.
“Đáng chết, theo sát ta!”
Lang vương cũng không ngờ hổ vương lại quyết đoán như vậy, nói động thủ là động thủ. Nếu như hắn không bị thương, hắn thật đúng là không sợ hơn một ngàn hổ yêu này nhưng hắn bị thương, còn bị thương không nhẹ.
Nhiều hổ yêu như vậy, nếu không chú ý thì không phải bị thương càng thêm thương, chính là bị loạn quyền đánh chết hay sao?
Lang vương không dám bất cẩn, để hai đệ đệ theo sát hắn chuẩn bị phá vòng vây.
Lang vương vẫn chơi âm, thừa dịp xà vương không chú ý, một chưởng đánh xà vương vào trong đám hổ yêu, lang vương mượn lực đạo dẫn hai đệ đệ phá vòng vây đi ra ngoài.
“A, khốn kiếp, đừng để ta còn sống đi ra ngoài, nếu không ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Xà vương không ngờ lang vương tàn nhẫn như vậy, sau lưng đánh lén hắn một chiêu không nói, còn cố ý dùng sát chiêu lớn như vậy đối phó hắn, một kích thiếu chút nữa đánh vỡ yêu đan trong cơ thể hắn.
Đây không phải là muốn hắn chết hay sao, đây rõ ràng là muốn mạng của hắn.
Nhưng bây giờ hắn đối với lang vương không có biện pháp gì, vì hắn đã tự khó bảo toàn.
“Đừng mơ chạy!”
Hổ vương thấy lang vương dẫn hai đệ đệ của hắn nhô ra vòng vây, lập tức nhào tới.
“Đưa tất cả yêu lực cho ta!”
Lang vương thấy hổ vương công tới, lúc này hô lên với hai đệ đệ của hắn.
Hai lang yêu không có chút do dự, đều mang một thân yêu lực truyền cho ca ca.
“Ầm!”
Hổ vương và lang vương va chạm, những cơn sóng lớn làm nứt mặt đất, gió dữ dội thổi bay đất đá.
Hổ vương và lang vương cùng lúc bay ngược ra ngoài, cánh tay hổ vương tê dại, lang vương bị thương hộc máu.
Kết quả máu đặc bị kẹt ở cổ hắn, giả vờ như không có chuyện gì.
“Làm yêu đừng quá tham lam, có một xà vương cũng đủ thỏa mãn ngươi.”
“Nếu như bức ta gấp gáp, đối với ai cũng không có chỗ tốt.”
Lời nói của lang vương khiến hổ vương lâm vào trầm mặc.
Thấy hổ vương trầm mặc, lang vương biết dáng vẻ giả dối của hắn chấn động hổ vương, nhân cơ hội này, hắn lập tức truyền thanh bảo hai đệ đệ rút lui.
Ngay lúc lang vương dẫn hai đệ đệ của hắn lui lại, mấy cây roi nhổ tận gốc mà lên, nhanh như thời gian nháy mắt quất lên người hắn và hai đệ đệ của hắn.
Sức mạnh hung hãn khiến Vua Sói và hai huynh đệ phải kéo ra ba cái rãnh dài trong rừng.
Hết chương 415.

Bạn cần đăng nhập để bình luận