Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1441: Ta muốn vào, ai có thể ngăn cản ta!

Chương 1441: Ta muốn vào, ai có thể ngăn cản ta!Chương 1441: Ta muốn vào, ai có thể ngăn cản ta!
"Là nàng an bài ngươi tới à?”
"Đúng!"
"Thê tử tìm nữ nhân cho trượng phu, thật là đáng ngạc nhiên!"
Hoàng Đông Kiệt khẽ lắc đầu, vứt bức chân dung của thê tử đi, buông lỏng khống chế Khương Liên Vân.
"Đại soái, thất lễ quá, vừa rồi ta không cẩn thận thất thần!"
Bởi vì khả năng điều khống chế thần của Hoàng Đông Kiệt đã đạt đến trình độ rất nhỏ nên khi Khương Liên Vân vừa tỉnh dậy, nàng chỉ nghĩ rằng mình bị phân tâm, hoàn toàn không biết trí nhớ bị kiểm soát.
"Ngươi không cần phải quay về Bách Hoa lâu, từ nay về sau ngươi sẽ ở tại hồ đình hầu hạ bổn soái!"
"Bổn soái không cần nhiều đâu. Thỉnh thoảng có thể đánh đàn và khiêu vũ cho bổn soái là được."Nhưng nói trước, một số thông tin tình báo không quan trọng thì ngươi có thể tiếp cận, cũng có thể mang về cho thế lực đứng sau ngươi, nhưng nếu bổn soái đánh dấu là thông tin đặc biệt thì ngươi phải thức thời một chút!"
"Được rồi, ngươi có thể lui xuống, trước tiên hãy làm quen hoàn cảnh hồ trong đình, sau đó nghiên cứu vũ đạo mới, bổn soái rất mong chờ vũ đạo của ngươi!"
"Ta tin rằng lúc đó ngươi cũng không còn mong đợi gì ở thế lực đứng sau ngươi nữa!" Hoàng Đông Kiệt về vị trí chủ tọa ngồi rồi nói.
Tuy nàng không phải là người coi trọng ngoại hình, nhưng để nàng thích một người mặt mày nát bét thì thật sự rất khó.
Khương Liên Vân đột nhiên cảm thấy đại soái thật tự tin, khuôn mặt đã hủy hoại đến mức như vậy, nhìn vào cũng khiến người ta sợ hãi, vậy mà còn cho rằng nàng sẽ thích hắn.
"Đại soái, ngươi chắc chắn rằng nô gia sẽ có có lòng trung thành với Bất Lương Nhân đến vậy sao, thậm chí còn yêu đại soái sao?"
"Ai mà biết được, ngươi ở bên cạnh bổn soái lâu rồi, biết đâu lại bị nhân cách mị lực của bổn soái hấp dẫn, cũng không phải là không thể yêu bổn soái!"
"Tất nhiên, nếu ngươi thích bổn soái, hoặc có có lòng trung thành với Bất Lương Nhân, thì những thông tin đặc biệt đó không phải ngươi không thể tiếp cận!"
Nghĩ rằng tối nay sẽ phải hầu hạ đại soái, ai ngờ đại soái lại sắp xếp cho nàng như vậy.
"Đại soái, không cần thiếp hầu hạ ngài sao?"
Khương Liên Vân nghe đại soái cho nàng ở hồ trong đình, liền đổi cách xưng hô của mình, từ nô gia" đổi thành thiếp, để chứng tỏ mình là nữ nhân của đại soái.
Hoàng Đồng Kiệt nói.
"Tính cách thích thử thách như vậy, chẳng trách đại soái lại tiếp quản Bất Lương Nhân!" Khương Liên Vân thấy đại soái nghiêm túc, nhưng trong lòng nàng không mấy vui mừng, vì nàng biết miệng nam nhân, quỷ gạt người, nói là không đụng vào nàng trước khi nàng thích hắn nhưng e rằng không đợi được hai ba ngày, nam nhân này sẽ không chịu nổi hấp dẫn mà ra tay với nàng.
"Đại soái, nếu ngài cứ như vậy thì cả đời này có lẽ ngài sẽ không có cơ hội đụng vào thiếp!"
"Thử xem xeml"
"Ngươi ở ngay đây, lại không thể chạy đi đâu được, bổn soái vội gì chứ, hơn nữa bổn soái thích thử thách, đợi đến khi nào ngươi thích bổn soái thì hãy nói!"
"Đại soái, thiếp có thể truyền tin về việc ngài nhập ma khiến dung nhan bị hủy hoại không?" Khương Liên Vân biết dù là nam nhân hay nữ nhân đều rất coi trọng dung mạo của mình, nàng sợ truyền tình hình của đại soái về sẽ khiến đại soái nổi giận.
Hoàng Đông Kiệt thấy không còn ai, công việc của Bất Lương Nhân không phải là một ngày có thể xử lý xong, hắn liền rời khỏi đình trong hồ trở về tiệm rèn.
Không phải Hoàng Đông Kiệt ép buộc mà là Lý Quý tự nguyện xin làm quản gia của hắn, lý do là hắn muốn tận mắt chứng kiến Hoàng Đông Kiệt làm thế nào để Bất Lương Nhân ngày càng lớn mạnh.
Hoàng Đông Kiệt dùng truyên âm ngàn dặm gọi Lý Quý vào, Lý Quý bây giờ cũng giống như Lý Quý khi hắn còn làm vương gia, là quản gia của hắn.
Hoàng Đông Kiệt không để tâm, dù sao cũng chỉ là dung mạo giả, bị người khác biết được thì sao.
Lý Quý nghe xong lời dặn, biết Khương Liên Vân bây giờ là mọt nửa nữ chủ nhân của đình trong hồ liền cung kính đưa Khương Liên Vân ra ngoài sắp xếp chỗ ở.
"Tùy!"
Dù sao Lý Quý cũng biết hắn thường không có mặt ở đình trong hồ, nếu Bất Lương Nhân gặp chuyện gấp, Lý Quý cũng biết tìm hắn ở đâu.
"Khương tiểu thư, viện ở có vừa ý không?”
Lý Quý cung kính hỏi.
"Vừa ýI"
Khương Liên Vân như đang suy nghĩ điều gì, trả lời có vẻ mất tập trung.
"Khương tiểu thư, vừa ý là tốt rồi, lát nữa thị nữ sẽ dẫn Khương tiểu thư đi làm quen với hoàn cảnh của đình trong hồ, nếu có gì cần có thể để thị nữ đến báo cho tai"
Tuy Lý Quý là quản gia, nhưng hắn biết nam nữ khác biệt, không tiện đi quá gần với nữ chủ nhân, nếu Khương Liên Vân có nhu cầu khác, người bên dưới không giải quyết được thì mới để người khác đến tìm hắn.
"Ngươi nói xem, đại soái có phải là không được hay không?"
Khương Liên Vân thấy Lý Quý sắp đi, đột nhiên hỏi một câu như vậy.
Không trách nàng nghĩ như vậy, thật sự là đại soái nói nàng thích đại soái, đại soái mới đụng vào nàng, nhưng đại soái lại thành ra như vậy, nàng làm sao có thể thích được.
Liệu có phải đại soái không được mới cố ý nói như vậy không.
"Khương tiểu thư, không thể bàn luận về đại soái, hơn nữa bây giờ ta chỉ là một hạ nhân, Khương tiểu thư vẫn nên buông tha cho thuộc hạ, thuộc hạ còn có việc, xin cáo từ!"
Lý Quý đi rất nhanh, giống như Khương Liên Vân gọi hắn dừng lại, hắn cũng sẽ không dừng lại.'Đây đúng là Thiên Tội Tinh Lý Quý sao, sao lại biến thành như vậy, đại soái này rốt cuộc có mị lực gì mà khiến Lý Quý trở nên ngoan ngoãn như vậy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận