Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 402. Ăn yêu?




Trư Thường Cửu nghe vậy cảm xúc hơi ngưng đọng, hắn hoài nghi Thiên Yêu thành treo đầu dê bán thịt chó.
Không phải nói Thiên Yêu thành có trật tự có quy tắc, như thế nào có thị trường chợ đen âm thầm tồn tại, còn để người bắt ác yêu đến chợ đen giao dịch.
“Thiên Yêu thành là thần khí, điểm này không cần chúng ta nói, tin tưởng không ít yêu quái cũng biết, Thiên Yêu thành và thành chủ có ràng buộc, thành chủ càng mạnh, Thiên Yêu thành cũng sẽ theo đó trở nên lớn hơn trở nên mạnh hơn.”
“Không sợ nói cho ngươi biết, con đường để thành chủ chúng ta trở nên mạnh mẽ chính là ăn yêu, có điều thành chủ chúng ta có nguyên tắc, chỉ ăn ác yêu.”
“Gần đây thành chủ của chúng ta hơi lười biếng, dường như đều không ra khỏi cửa, chúng ta làm thủ hạ đương nhiên phải suy nghĩ cho tương lai của Thiên Yêu thành, muốn bắt nhiều ác yêu cho thành chủ chúng ta ăn.”
“Nhưng vì chúng ta là người lập ra trật tự Thiên Yêu thành, người bảo vệ, chúng ta không thể tự động thủ với ác yêu, nếu không sẽ làm hỏng thanh danh của chúng ta.”
“Cho nên cần những thợ săn tiền thưởng như ngươi.”
“Phán đoán yêu làm ác rất đơn giản, chính là tội ác giá trị vượt quá tiêu chuẩn, yêu không cho phép vào Thiên Yêu thành đều là yêu làm ác.”
“Bây giờ thợ săn tiền thưởng không có mấy người, vì thực lực yêu quái đều cường đại một chút, thực lực của ngươi tương đối cường đại, cho nên có tư cách làm thợ săn tiền thưởng.” “Đương nhiên, làm thợ săn tiền thưởng hay không thì tùy ý ngươi quyết định.”
Trưởng lão kim ti hầu thấy cảm xúc của Trư Thường Cửu thay đổi, biết hắn đang lo lắng điều gì, ra hiệu hắn không nên căng thẳng, chậm rãi giải thích nguồn gốc của thị trường chợ đen.
“Ăn yêu? Thành chủ các ngươi không sợ ăn yêu quá nhiều sẽ tẩu hỏa nhập ma sao?”
“Sẽ không, vì thành chủ của chúng ta là yêu loại đặc thù.”
“Cái gì, yêu loại đặc thù!”
Trư Thường Cửu chấn động nội tâm, người đứng đầu Thiên Yêu thành là yêu vương cấp ba đã đủ khiến người ta sợ hãi, ai ngờ hắn còn là yêu loại đặc thù.
Cái này, cái này cũng quá nghịch thiên!
Cũng may hắn không biết thành chủ còn là một con yêu có truyền thừa.
“Có muốn làm thợ săn tiền thưởng hay không, ác yêu có giá trị còn cao hơn yêu đan ngang cấp, giao ác yêu sống cho ta, ngươi có thể thu được đồng vàng tương đương.”
“Tuy rằng chuyện bắt ác yêu còn không thể bày ra công khai ở Thiên Yêu thành, nhưng đây cũng là một con đường tài chính hiếm có.”
Lúc này, bát ca mở miệng nói.
“Giao cho ngươi?”
Trư Thường Cửu chú ý tới từ này.
“Bát gia chính là người phụ trách chợ đen!”
Trưởng lão kim ti hầu kính cẩn nói.
“Người phụ trách, ngươi!”
Trư Thường Cửu khó tin nhìn bát ca còn chưa hóa hình người, không rõ tiểu yêu như vậy tài cán gì có thể làm người phụ trách chợ đen.
“Bát gia là yêu đi cùng thành chủ sớm nhất, Bát gia tự nhiên được thành chủ trọng dụng.” Trưởng lão kim ti hầu giải thích.
“Hóa ra là như vậy.”
Trư Thường Cửu nghe xong mới thoải mái, chẳng trách có thể trở thành người phụ trách thị trường chợ đen, thì ra có mối quan hệ này.
“Đừng xem thường ta, bản thân ta nhỏ yếu nhưng ta nắm trong tay một bộ phận nhỏ quyền hạn của Thiên Yêu thành, ngoại trừ thành chủ vĩ đại và khổng tước nữ, ở Thiên Yêu thành không ai có thể thương tổn đến ta.”
Tuy rằng thành chủ cho hắn quyền hạn không bằng khổng tước nữ nhưng hắn cũng là yêu duy nhất có được một bộ phận nhỏ quyền hạn của Thiên Yêu thành.
Nói trắng ra, hắn có chỗ dựa vững chắc, hắn tự hào...
Quý độc giả đang đọc bản dịch gốc tại Tiên Vực, quá trình dịch thuật do nhiều người phụ trách nội dung có thể cần hiệu chỉnh lại, mọi thiếu sót, sai lệch nội dung bên ngoài nền tảng Tiên Vực, chúng tôi không chịu trách nhiệm.
“Tạm thời không nghĩ tới thợ săn tiền thưởng, ta không thích đánh đánh giết giết, bây giờ ta có thể đi mua cỏ Băng Dương không?”
Trư Thường Cửu suy nghĩ một lát vẫn từ chối trở thành thợ săn tiền thưởng.
“Đáng tiếc, nếu ngươi thành thợ săn tiền thưởng, bằng thực lực của ngươi, ngươi tuyệt đối có thể hành tẩu rất tốt ở trong nghề này, ai ngờ ngươi không thích đánh đánh giết giết.”
“Đi với ta, công việc người hướng dẫn của ta vẫn tiếp tục.”
Bát ca thấy Trư Thường Cửu từ chối chỉ là cảm thấy hơi đáng tiếc, nhưng hắn cũng không khuyên nhiều, dẫn Trư Thường Cửu xuất phát đi linh dược thương thành.
Tới gần linh dược thương thành, Trư Thường Cửu cũng ngửi thấy mùi thuốc nồng đậm, chờ tiến vào linh dược thương thành, hắn cũng hoảng sợ với quy mô của linh dược thương thành. “Mỗi một cửa hàng trên con phố này đều có ít nhiều cỏ Băng Dương, nếu như ngươi muốn cỏ Băng Dương nhiều tuổi hơn một chút thì đi vào bên trong.”
Trư Thường Cửu khẩn cấp gật đầu giao bảy tám đồng tiền cho bát ca, hắn chạy vào một cửa hàng phụ cận có quy mô kha khá.
Bát ca thấy có thêm mấy đồng tiền cũng thành thói quen, làm hướng dẫn viên vốn được thêm không ít tiền tip, đây cũng là lý do tại sao rất nhiều tiểu yêu lần đầu tiên tới bằng lòng tới cửa thành ngồi hóng khách.
“Bà chủ, nơi này có cỏ Băng Dương hay không?”
Trư Thường Cửu không vào cửa hàng, thấy cửa hàng bày các loại linh dược, tuy rằng phổ biến đều là linh dược cấp thấp, nhưng đây chỉ là ngoài cửa, bên trong cửa hàng chắc chắn có linh dược cao cấp hơn.
Thấy chủ tiệm là hoa yêu, hơn nữa tu vi còn không thấp, Trư Thường Cửu cũng không để ý tới cái này, hắn chỉ để ý bên trong cửa hàng có món hắn cần hay không.
“Có có, khách quý mời vào bên trong, không biết khách nhân cần cỏ Băng Dương mười năm, năm mươi năm, hay là trăm năm?”
Chủ tiệm vừa nghe cỏ Băng Dương, biết là khách lớn đến, vội vàng mời Trư Thường Cửu tiến vào.
“Cái này, đây là rễ Thiên Tiên, ở đây cũng có hoa Tinh Diệu cao cấp.”
Trư Thường Cửu còn muốn hỏi cỏ Băng Dương năm mươi năm và trăm năm giá cách bao nhiêu, nhưng còn chưa đợi hắn hỏi, ánh mắt của hắn đã bị linh dược cao cấp trong cửa hàng làm cho kinh hãi.
Phải biết rằng, bất kể là rễ Thiên Tiên hay là hoa Tinh Diệu cao cấp, cấp bậc đều ở trên cỏ Băng Dương.
Hơn nữa rễ Thiên Tiên, hoa Tinh Diệu cao cấp có hiệu quả hơn đối với vết thương cũ của nương tử hắn.
“Rễ Thiên Tiên, hoa Tinh Diệu cao cấp giá bao nhiêu?”
Rễ Thiên Tiên, hoa Tinh Diệu cao cấp ở bên ngoài dường như đã tuyệt tích, muốn chạm cũng không tới, bây giờ đụng phải sao hắn có thể bỏ qua.
“Khách quý có nhãn lực tốt, liếc mắt một cái đã nhận ra rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp, rễ Thiên Tiên này hai mươi năm, nếu quý khách cần, trả mười đồng vàng là được.”
“Hoa Tinh Diệu cao cấp đắt hơn một chút, cần mười hai đồng vàng.”
Một khắc chủ tiệm thấy ánh mắt Trư Thường Cửu không dời khỏi rễ Thiên Tiên và hoa Tinh Diệu cao cấp, nàng trở nên nhiệt tình hơn.
Hết chương 402.

Bạn cần đăng nhập để bình luận