Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1038. Luân Nạp tỉnh dậy




"Khụ khụ, lão gia tử, gia gia lúc nào thì có thể tỉnh lại?" Bối Nhĩ hỏi lão gia tử.
"Có thể hai ngày"

Hoàng Đông Kiệt đưa ra một thời gian, nhìn thấy thi khí của bãi tha ma có chút ít, Hoàng Đông Kiệt trực tiếp phát động Vong Linh Ma Pháp mở ra Vong Linh Mộ Viên. Chỉ có điều thi khí bắt nguồn từ thi thể, trong Vong Linh mộ viên đều là bộ xương, không có bao nhiêu thi khí cung cấp cho Luân Nạp.
Tử khí oán khí trong Vong Linh Mộ Viên ngược lại là nhiều, nhưng tử khí oán khí có hại, Thi Vu muốn lợi dụng cũng phải cẩn thận dè dặt, càng chưa nói Luân Nạp hiện tại đang hôn mê bất tỉnh, chỉ có thể dựa vào bản năng hấp thu thi khí.
"Chúng ta ở bãi tha ma hai ngày, Bối Nhĩ ngươi phát động ma pháp tạo một căn phòng đất, Coway ngươi đi thanh lý chó hoang cùng Ma Thú dị dạng phụ cận, dùng thi khí của bọn họ cống nạp cho Luân Nạp."
Hoàng Đông Kiệt vừa phân phó xuống, Bối Nhĩ rất nhanh đã làm ra nhà đất hai tầng, Coway không nói nhiều lời liền đi tìm sinh vật phụ cận gây phiền phức. Việc nặng không cần tới Seele, không phải Seele có đặc quyền gì, phụ trách làm linh vật, nàng là y sư, cũng là nữ đầu bếp, phụ trách ăn chơi của mọi người.
Nim tuổi còn nhỏ, mọi người coi nàng như bảo vật phụ trách sự dễ thương, Hoàng Đông Kiệt là một ông già, châm ngôn nhân sinh phụ trách ăn nằm, chỉ có điều Hoàng Đông Kiệt luôn cảm thấy hắn cách châm ngôn cuộc đời của hắn thật là xa xôi.
Vì để cho Luân Nạp sớm ngày thức tỉnh, Bối Nhĩ cũng gia nhập vào trong hành động săn giết.

Cái này dẫn tới xung quanh ngoại trừ sinh vật loài người này ra, sinh vật còn sống khác, đều bị Bối Nhĩ dùng Thổ Thứ xiên thành từng chuỗi mang tới bên cạnh gia gia hắn.
Một ngày trôi qua, có lẽ thi thể mà Bối Nhĩ đóng góp quá nhiều, khiến cho Luân Nạp thức tỉnh trước giờ.
"Khụ khụ, đoàn trưởng, là các ngươi."
Ý thức của Luân Nạp tỉnh táo lại, nhìn thấy bên cạnh đều là người mà hắn quen thuộc không thể quen thuộc hơn, hắn sửng sốt một lát, đoàn trưởng bọn họ làm sao tìm được hắn.
"Khụ khụ, gia gia, người tỉnh rồi, thân thể có khó chịu chỗ nào hay không, khụ khụ."
Bối Nhĩ cảm thấy đây chính là gia gia của hắn, cũng không hề bị Thi Vu Stoilov đoạt xá, điều này khiến cho tảng đá trong lòng hắn cuối cùng cũng rơi xuống.
"Tiểu tử ngươi, sao vẫn gầy như thế, cơm ngươi ăn vào đi đâu hết rồi. Ở học viện Ma Vũ mấy năm nay, có bị khi dễ hay không, có đối tượng hay không."
Luân Nạp vừa nhìn thấy tôn tử hắn, liền trở nên cần cù bù siêng năng. "Khụ khụ, không bị khi dễ, ta rất khỏe."

Bối Nhĩ nghe thấy một đống câu hỏi của gia gia, cũng đau đầu.
"Đoàn trưởng, ta..."
Luân Nạp nghĩ đến bản thân là Thi Vu, nếu như để người khác biết được thân phận của hắn, sẽ bị những người tự nhận là nhân sĩ chính nghĩa kia thảo phạt, sự hiện hữu của hắn sẽ gây phiền phức cho đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
"Ngươi á, ngươi cảm thấy ta sẽ để ý ngươi biến thành cái gì ư, uổng cho ngươi đã theo ta bốn mươi năm mươi năm, ngươi cảm thấy ta là người sợ phiền toái ư."
Hoàng Đông Kiệt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói.
"Đoàn trưởng, nếu như ta nhớ không lầm, đoàn trưởng ngươi thật sự hình như rất ghét phiền phức."
Luân Nạp một chút mặt mũi cũng không cho, trực tiếp bóc trần Hoàng Đông Kiệt.
"Khụ khụ, cái đó có thể giống nhau sao, phiền phức bừa bộn khác, ta đương nhiên chán ghét, nhưng chuyện có liên quan đến các ngươi."
"Cho dù các ngươi đâm thủng trời, vẫn còn có ta, ta bao che cho các ngươi."
Nghe thấy những lời này của Hoàng Đông Kiệt, đám người Luân Nạp cảm động từ tận đáy lòng, đây chính là mị lực của đoàn trưởng bọn họ, cực kỳ bao che khuyết điểm.

"Nim thì sao, Nim bị khi dễ, lão gia tử ngươi có che chở Nim hay không, thậm chí từ bên trong núi sâu kéo Nim ra ngoài?"
Nim nháy đôi mắt to hỏi.
Luân Nạp có chút kinh dị, cũng không biết có phải là Nim quá nhỏ nhắn xinh xắn hay không, dẫn tới vừa rồi hắn không có để ý bên cạnh còn có một ấu nữ, nếu như Nim vẫn không ra, hắn thật sự là không có chú ý tới sự tồn tại của Nim.
Thi Vu Stoilov lưu lại trí nhớ của hắn cùng truyền thừa không bình thường, khiến cho hắn từ trên người của Nim quan sát ra một chút manh mối. Điều này làm hắn hơi nheo mắt lại, ý thức được ấu nữ này giống như hắn đều là sinh vật hắc ám.
Cụ thể là cái gì, hắn không nhìn ra, có thể ấu nữ này đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều. Có thể phân biệt ra ấu nữ này là sinh vật hắc ám đã là cực hạn của hắn.
Nhìn thấy đám người Coway không có một chút phòng bị đối với ấu nữ này, ý thức được đám người Coway có thể không biết ấu nữ này là sinh vật hắc ám cấp bậc siêu nguy hiểm.
Hắn không nói ra, không chút dấu vết liếc nhìn đoàn trưởng một cái, đoàn trưởng là người thân thuộc nhất của hắn trên thế giới này, dù cho cháu trai của hắn cũng không biết được ý mà nhất cử nhất động của hắn biểu đạt ra.

Nhưng đoàn trưởng chắc chắn biết mỗi ánh mắt, mỗi động tác của hắn biểu đạt là ý tứ gì.
Đoàn trưởng nhìn thấy ánh mắt của hắn, cũng truyền đến cho hắn ánh mắt ngươi yên tâm, mặc dù trong lòng hắn có rất nhiều vấn đề, nhưng vẫn tạm thời buông bỏ phòng bị và cảnh giác đối với Nim.
"Nim ngươi đáng yêu như vậy, ta tin rằng Nim ngươi sẽ bảo vệ tốt cho bản thân."
Hoàng Đông Kiệt sờ cái đầu nhỏ của Nim, một dáng vẻ ngươi đã trưởng thành, có thể tự bảo vệ tốt cho bản thân.
Nim vừa nghe vậy, khuôn mặt phồng lên, miệng cũng trề ra, giống như một cái bánh bao bị tức giận, nhìn chằm chằm vào lão gia tử, rõ ràng nàng không hài lòng với đáp án này.
Hết chương 1038.

Bạn cần đăng nhập để bình luận