Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 357. Tự tử




“Cái gì?”
Tô Hạo Hoa và một đám kim bài trảm yêu nhân đột nhiên biến sắc, đều vội vàng chạy ra. “Đây, đây là Ác Quỷ Phùng Ma trận!”
Vừa nhìn thấy thứ đang phong toả họ chính là Ác Quỷ Phùng Ma trận, trận pháp này không dễ phá, không tới một ngày rưỡi thì trận pháp này vốn dĩ là phá không được.
“Cổ Ngọc Thành, là ngươi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Thấy Cổ Ngọc Thành đứng bên ngoài Ác Quỷ Phùng Ma trận, bọn người Tô Hạo Hoa biết Cổ Ngọc Thành đưa ra mệnh lệnh giả dẫn bọn họ tới, cũng phong tỏa bọn họ ở tổng bộ Trảm Yêu Ti không ra được.
“A!”
“Quỷ, quỷ vật ban ngày đã xuất hiện!”
“Chuyện gì xảy ra, sao lại có nhiều yêu ma như vậy đi ra làm loạn, sao trảm yêu nhân còn chưa hành động?”
Không đợi đến khi Cổ Ngọc Thành trả lời, đám người Tô Hạo Hoa bị nhốt trong Ác Quỷ Phùng Ma trận thấy đường phố phụ cận rối loạn, các loại yêu ma quỷ quái không ngừng xuất hiện tập kích người chung quanh.
“Cổ Ngọc Thành, ngươi điên rồi, lại cùng yêu ma tà đạo gây nguy hại kinh thành!”
Thấy tai ương kinh thành xuất hiện, bọn người Tô Hạo Hoa làm sao còn không biết Cổ Ngọc Thành vây bọn họ ở chỗ này là vì cái gì.
Chỉ là vì báo thù mà lựa chọn hợp tác với yêu ma quỷ quái vây khốn bọn họ ở chỗ này. “Điên à? Ta quả thật sớm nên điên rồi, ta vì triều đình tận tâm tận trách, nội tâm ta vẫn tin tưởng triều đình sẽ trả lại công lý cho ta. Vì công lý này mà ta đã chờ đợi ba năm."
“Nhưng triều đình cho ta kết quả như vậy, ta lâm vào cảnh suy sụp, điên hay không cũng không quan trọng.”
Ngoài việc điên cuồng ra, đôi mắt Cổ Ngọc Thành chỉ còn cái lạnh như băng.
“Cổ Ngọc Thành, ngươi có thể báo thù, nhưng ngươi không thể không coi trọng dân chúng toàn thành, bọn họ đều vô tội, ngươi nhìn chung quanh đi, hành động này của ngươi sẽ hại chết bao nhiêu người.”
“Mau thả chúng ta ra ngoài, bây giờ ngươi thu tay vẫn còn kịp.”
Bọn người Tô Hạo Hoa khuyên nhủ Cổ Ngọc Thành.
“Người nhà ta đã chết cả rồi, vì sao bọn họ không thể chết, không nói nữa, ta cũng nên làm chuyện của ta.”
Cổ Ngọc Thành nói xong đi về phía Tử Sơn phủ.
“Những quỷ vật này không sợ mặt trời, rõ ràng bọn họ đều đến từ vực sâu ác quỷ, bọn họ đều là bị Âm Ty triệu hoán tới.”
Bọn người Lý Nhiên Thiên đều biết ác quỷ vực sâu do Âm Ty khống chế, kinh thành động loạn rõ ràng có bút tích của Âm Ty.
“Không chỉ Âm Ty, những yêu ma tà đạo của Vạn Ma Điện cũng ở trong đó, hơn nữa địa đầu xà ở nơi âm u ở kinh thành rõ ràng cũng đang trợ giúp bọn họ.”
Lời nói của Tô Hạo Hoa khiến cho nội tâm bọn Lý Nhiên Thiên trầm xuống, nếu bọn họ không phá vỡ Ác Quỷ Phùng Ma trận này thì kinh thành có lẽ sẽ rơi vào tay giặc.
“Ầm!”
Đột nhiên một trận chấn động hấp dẫn lực chú ý của bọn Tô Hạo Hoa.
Bọn họ nhìn trận chấn động, cả người đều biến sắc.
“Đáng chết, mục đích của bọn họ là yêu ngục!”
Bọn người Tô Hạo Hoa đều nóng nảy, nếu yêu ma quỷ quái trong yêu ngục bị thả ra, nhất là yêu vương bị giam giữ ở tầng dưới cùng một khi thoát khỏi ngục thì kinh thành...
“Ác Quỷ Phùng Ma trận một khi thành hình, muốn phá trận ít nhất cần mấy canh giờ.”
“Nếu như trong mấy canh giờ này, Ám Long Vệ, Hộ Long Vệ của triều đình đi ra trấn áp yêu ma quỷ quái thì kinh thành còn có khả năng chuyển nguy thành an.”
“Nhưng từ khi yêu ma quỷ quái xuất hiện đến bây giờ, cũng không thấy cường giả triều đình xuất hiện, có lẽ triều đình chỉ lo trấn thủ trung đình hoàng cung, mà không để ý...”
Đám người Lý Nhiên Thiên biết Trảm Yêu Ti chỉ là một cơ quan của triều đình, các cơ quan khác trong triều đình còn có rất nhiều cường giả tồn tại, nhưng lúc này không thấy cường giả triều đình đi ra hàng yêu trừ ma, không thể khiến cho bọn họ không nghĩ nhiều.
“Thái ti đại nhân, ngươi nhanh xuất quan, nhanh chóng dẫn cường giả đi trợ giúp yêu ngục, bằng không chờ yêu vương tầng cuối phá ngục mà ra thì kinh thành...”
Tô Hạo Hoa cũng nóng nảy, vì toàn bộ kim bài trảm yêu nhân của Trảm Yêu Ti bị phong tỏa ở đây, mà cường giả triều đình lại không ra hỗ trợ, dân chúng kinh thành làm sao chống lại yêu ma quỷ quái.
Nhìn dân chúng xung quanh bị yêu ma quỷ quái tàn sát, hắn vừa tức vừa giận, hận không thể phá trận đi ra ngoài hàng yêu trừ ma, nhưng ác quỷ phong tỏa trận cứng rắn phong tỏa hắn ở đây.
Lúc này hy vọng duy nhất của hắn chính là thái ti đại nhân có thể vội vàng xuất quan, nhưng thái ti đại nhân cứ ở sâu trong hoàng cung bế quan, cụ thể khi nào xuất quan hắn cũng không biết.
Bây giờ động tĩnh bên yêu ngục náo loạn, rõ ràng mục đích của địch nhân là vì thả yêu ma quỷ quái bên trong yêu ngục, hắn là chính thống lĩnh, hắn tự nhiên biết bên trong yêu ngục có bao nhiêu yêu ma.
Một khi ma quỷ trong yêu ngục được thả ra, hắn không biết kinh thành có thất thủ hay không, hắn biết kinh thành nhất định sẽ tràn ngập thi thể.
Tử Sơn Phủ.
“Thả, thả ta ra!”
Tử Sơn Hậu cũng không ngờ Cổ Ngọc Thành lại tàn nhẫn như vậy, dẫn theo quần ma vạn quỷ tới tấn công Tử Sơn Phủ, vì yêu ma quỷ quái thật sự là quá nhiều. Hộ vệ mà hoàng hậu tỷ tỷ của hắn đưa cho hắn người thì chạy trốn, người thì chết, bây giờ còn lại một mình hắn một mình đối mặt với Cổ Ngọc Thành.
Nhìn Cổ Ngọc Thành rút kiếm đi tới, quần của hắn đã ướt nhẹp.
Cổ Ngọc Thành không nói gì, một kiếm đâm chết Tử Sơn Hậu.
Tử Sơn Hầu đã chết nhưng Cổ Ngọc Thành cũng không dừng tay, tiếp tục dùng kiếm không ngừng đâm về phía thi thể Tử Sơn Hầu.
Cũng không biết hắn đâm bao lâu, máu và tơ thịt bắn tung tóe khắp người hắn, nhưng hắn cũng không thèm để ý chút nào. Lúc này đôi mắt hắn lặng lẽ chảy nước mắt.
"Thanh Nhi, ta tới cùng ngươi!"
Đại cừu cuối cùng cũng đã báo được rồi, Cổ Ngọc Thành cũng không vui, trong lòng tê dại và mệt mỏi.
Nghe được tiếng dân chúng bên ngoài chạy trốn, tiếng khóc lóc, tiếng kêu cứu, Cổ Ngọc Thành biết mình tội nghiệt sâu nặng, không muốn sống nữa, dùng trường kiếm cắt cổ mình tự sát.
Hết chương 357.

Bạn cần đăng nhập để bình luận