Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 271. Không phục, đến đánh ta đi!




"Bạch thí chủ, ngươi cho rằng việc này chịu nhận lỗi thì có thể giải quyết ư?"
"Ngươi không sợ Đông Võ Vương trở thành Thiên Nhân, khi triều đình muốn thanh toán, Vân Hải Phái các ngươi cũng ở trong phạm vi thanh toán ư?"
Liễu Vô đại sư không cam lòng nói.
"Nếu quả thật có ngày đó, Vân Hải Phái chúng ta cùng lắm thì cúi đầu thần phục. Nhưng ngày đó không nhất định có cơ hội đến, Thiên Nhân không phải dễ đột phá như vậy."
Bạch Vân Dạ thân là Đại Tông Sư, đương nhiên biết muốn đột phá đến Thiên Nhân, cửa ải đó khó khăn đến thế nào, rõ ràng chỉ là một bước ngắn, nhưng một bước này giống như một đạo thiên giới không nhìn thấy được ngăn cách con đường đi tới trước.
Nói xong, tay khẽ vẫy, một đống lớn cường giả Vân Hải Phái xuất hiện, Bạch Vân Dạ không do dự, dẫn theo những cường giả này trực tiếp rời đi.
"Không, không xong rồi, trong chùa bốc cháy rồi, lửa là do người của Thánh Đình Hội phóng."
Lúc này, tăng nhân của Đại Phật Tự vội vàng chạy tới bẩm báo.
"Cái gì..."
Các cường giả Đại Phật Tự nhìn lại, quả nhiên thấy hướng của Đại Phật Tự xuất hiện khói đặc ngất trời, lượng khói đặc này, rõ ràng có loại cảm giác hỏa thế mất khống chế.
"Thánh Chủ, ngươi..."
Đám người Liễu Vô đại sư toàn bộ đều căm tức nhìn Thánh Chủ.
"Là ta, không phục, tới đánh ta đi!"
Hoàng Đông Kiệt với dáng vẻ phách lối không gì sánh được nói.
"Lừa trọc, các ngươi đã không có năng lực ngăn cản chúng ta rời đi, tiếp tục dây dưa, hôm nay e rằng sẽ trở thành tai hoạ cho Phật Môn các ngươi."
"Nhanh quay về cứu hoả đi, trễ chút nữa, nhà các ngươi sẽ không còn."
Trương Cửu Thiên biết Đạo Phật Môn nội tình thâm hậu, ba Đại Tông Sư liên thủ tối đa khiến cho Đại Phật Tự thương vong nặng nề, muốn triệt để huỷ diệt Đại Phật Tự, vẫn có chút khó.
Hơn nữa Đông Võ Vương vẫn chưa hiện thân, rõ ràng Đông Võ Vương cũng biết điểm này, mới thật lâu cũng không muốn ra mặt. Nhìn thấy các cường giả

Đại Phật Tự cũng có ý lùi bước, thế là, hắn dự định qua loa kết thúc trận tranh đấu này.
"Lão tổ, chúng ta..."
Phương trượng Phổ Nguyên đưa ra quyết định về phía Liễu Vô đại sư nói.
"Quay về cứu hoả."
Liễu Vô đại sư biết khoảnh khắc Bạch Vân Dạ rời đi kia, bọn họ sẽ mất đi năng lực giết phụ tử Đông Võ Vương.
Hiện tại đổi ngược lại là Đại Phật Tự bọn hắn nằm ở trạng thái bị động, nếu như tiếp tục vướng víu, của cải của Đại Phật Tự bọn họ chỉ sợ đều chôn ở chỗ này.
Thêm với Đại Phật Tự bây giờ đang cháy, nếu không nhanh chóng quay về cứu hoả, nhà của bọn họ chỉ e là thực sự không còn nữa.
Giờ khắc này, hắn không do dự, dẫn theo số lượng lớn cường giả Phật Môn rút lui, thỉnh thoảng phòng bị Thánh Chủ, Trương Cửu Thiên cùng Đông Võ Vương ẩn núp trong bóng tối.
Nhân sĩ giang hồ vây xem gần đó nhìn thấy không có náo nhiệt để xem, cũng lần lượt giải tán, cũng có bộ phận nhỏ ở lại, muốn xem thử Đông Võ Vương có thể hiện thân ra hay không.
Cường giả Phật Môn vừa rời đi, Hoàng Thiên Khải liền chạy tới bên bờ Vĩnh Ám Trường Giang, ngẩn người nhìn Vĩnh Ám Trường Giang sóng trào.
“Đưa hắn đi!"
Hoàng Đông Kiệt dùng giọng nói của mình lén truyền âm cho Trương Cửu Thiên.
"Đông Võ Vương..."
Trương Cửu Thiên nghe thấy truyền âm, ánh mắt nghi ngờ quét khắp tứ phía, không hiểu tại sao Đông Võ Vương đến hiện tại vẫn không chịu hiện thân, còn bảo hắn đưa Hoàng Thiên Khải đi.
"Vừa rồi Đông Võ Vương truyền âm cho ta, bảo ngươi đưa nhi tử của hắn rời đi, xem ra Đông Võ Vương thật sự là tín nhiệm Đạo Môn các ngươi."
Hoàng Đông Kiệt lên tiếng cười nói.
"Theo lý mà nói, hắn thức tỉnh rồi, hắn đối với triều đình mà nói, rất quan trọng, tại sao Đông Võ Vương muốn ta đưa hắn đi."
.
Trương Cửu Thiên trong lòng nghi hoặc hỏi Thánh Chủ.
"Đông Võ Vương ta không biết, cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì, nhưng nhi tử của hắn tư chất rất tốt, nếu như có thể nhận hắn làm đồ đệ, tuyệt đối là một chuyện tốt một vốn bốn lời."
Hoàng Đông Kiệt thờ ơ nói.
Trương Cửu Thiên vừa nghe xong, ánh mắt sáng lên, hắn động lòng rồi.
Không nói hắn đã giác tỉnh ý cảnh võ đạo, chỉ dựa vào thân phận hắn là nhi tử của Đông Võ Vương, nhận hắn làm đồ đệ, cái này đối với Đạo Môn mà nói, đây chính là vụ mua bán lớn có lời không lỗ.
"Ngươi thấy thế nào về thiên hạ này?"
Trương Cửu Thiên đột nhiên hỏi Thánh Chủ mà hắn không biết lai lịch này.
"Ngươi là không yên tâm về Thánh Đình Hội chúng ta, ngươi đây là lo lắng thừa rồi, ta không có dã tâm, không có hứng thú đối với thiên hạ này."
"Tốt lắm, nơi đây cũng không có chuyện gì nữa, ta phải đi rồi."
Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị xoay người rời đi.
"Chờ đã."
"Ngươi còn có chuyện gì?"
Hoàng Đông Kiệt dừng bước hỏi Trương Cửu Thiên. "Tiếp một chưởng của ta!"

Trương Cửu Thiên cũng không để ý Thánh Chủ có đồng ý hay không, thân thể bay vụt lên, trực tiếp một chưởng đánh về phía Thánh Chủ. Hoàng Đông Kiệt rất bất lực, chỉ có thể một chưởng đập tới.
Hai chưởng vừa tiếp xúc, sức đẩy mạnh mẽ bùng nổ ra, mặt đất lõm xuống, cũng xuất hiện vô số khe hở vết nứt, toàn bộ hoa cỏ cây cối trong phạm vi hai trăm mét bị cày mở, lộ ra mặt đất trơ trụi.
Lực đạo mạnh mẽ cũng khiến cho hai người đồng thời lui về sau bảy tám bước. "Hài lòng rồi chứ?"
Hoàng Đông Kiệt biết Trương Cửu Thiên là đang thử hắn, cũng không bất mãn gì, nói xong hắn liền xoay người rời đi, để lại Trương Cửu Thiên không biết đang suy nghĩ gì.
"Hắn rốt cuộc là ai, thực lực lại có thể không thua ta."
Trương Cửu Thiên ngoài mặt không có gì, trong lòng lại vô cùng khiếp sợ, hắn chính là ở phương diện võ đạo lĩnh ngộ hai lần mới đi tới ngày hôm nay, Đại Tông Sư thông thường căn bản không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng vừa rồi 7-8 phần lực lượng của hắn, Thánh Chủ lại có thể chống đỡ nổi, còn khiến cho hắn lùi bảy bước.
Thánh Chủ thần bí này thực lực rõ ràng không thua hắn, điều này khiến cho hắn vô cùng hiếu kỳ đối với nội tình của Thánh Chủ, đây là quái vật từ thời kỳ nào sống sót tới đây vậy?

"Quả nhiên núi cao còn có núi cao hơn, là ta coi thường đồ cổ ẩn núp trong giang hồ..."
Trương Cửu Thiên cũng không suy nghĩ nhiều nữa, trong lòng lưu lại sự cảnh giác cho Thánh Chủ, hắn liền đi tới chỗ Hoàng Thiên Khải đang ngẩn người.
"Trương Cửu Thiên thử ta, chắc hẳn là đã sử dụng hơn phân nửa lực lượng, ta hai phần lực lượng đã đánh lùi hắn, xem ra lực lượng của ta mạnh mẽ hơn Trương Cửu Thiên rất nhiều."
"Thiên Khải, đừng trách vi phụ lòng dạ ác độc, bao che khuyết điểm thì bao che khuyết điểm, nhưng ngươi cũng cần phải tôi luyện mới có thể nhanh chóng trưởng thành, toàn bộ Phật Môn có đủ tư cách trở thành đá mài đao cho ngươi."
Hoàng Đông Kiệt thấp giọng nói mấy câu, liền nhanh chóng đi về phía căn cứ điểm bí mật của Thánh Đình Hội.
Hết chương 271.

Bạn cần đăng nhập để bình luận