Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 454. Ngự thường thái ti xuất động!




“Chuyện gì xảy ra, tại sao hắn lại trúng thi độc?”
Mị Nương vội vàng chạy tới, thấy Lục Trạch hôn mê bất tỉnh tức giận truy hỏi hai người Lâm Thiên Dương.
Hai người Lâm Thiên Dương cũng không giận kể lại sự việc đã xảy ra.
“Quan Tài Đen, xác người, Âm Ty, lại là Âm Ty ở sau lưng làm quỷ.”
Mị Nương nghe được Âm Ty, trong mắt nổi lên sự cừu hận, Âm Ty từng bắt giữ nàng, nàng vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
“Tại sao không đi tìm người thuyết thư?”
Mị Nương vội vàng hỏi.
“Tìm không thấy, đã đi Phong Duyệt lâu, y quán chợ đen dưới lòng đất tìm nhưng chúng ta cũng không tìm được người thuyết thư.”
“Thậm chí chúng ta đã vận dụng tất cả quan hệ, cũng không tìm được cái bóng của người thuyết thư, dường như hắn đã không còn ở kinh thành.”
Chung Bình Phàm trả lời.
“Đi, dẫn hắn đến y quán chợ đen dưới lòng đất.”
Mị Nương trầm tư một lát, chuẩn bị dẫn Lục Trạch đến y quán chợ đen dưới lòng đất.
“Dạ thần y mỗi tháng ngày thứ tám mới đến kinh thành, ngày thứ tám đã sớm qua rồi, chúng ta dẫn hắn đến y quán ngầm có phải...”
Lâm Thiên Dương nhíu mày nói.
“Không tìm thấy người thuyết thư, bây giờ ngoại trừ Dạ thần y có thể giải thi độc trên người hắn, còn có ai có thể chứ?”
“Dạ thần y là ngày thứ tám hàng tháng mới tới, nhưng tình hình của hắn có thể chịu đựng được một tháng sao?”
Mị Nương nói xong tự khiêng Lục Trạch xuất phát về chợ đen dưới lòng đất, hai người Lâm Thiên Dương không còn cách nào có thể đi theo.
Đi tới y quán chợ đen dưới lòng đất, Mị Nương gặp chủ sự Lam Đằng của y quán.
“Ta muốn tìm Dạ thần y!”
Mị Nương nói ra yêu cầu của nàng.
“Người tới tìm Dạ thần y rất nhiều, nhưng không phải ai cũng muốn gặp Dạ thần y là có thể gặp.”
Chủ sự Lam Đằng đã quen với loại thỉnh cầu này, hắn vô cùng bình tĩnh trả lời.
Chỉ là giây tiếp theo hắn không bình tĩnh được nữa.
“Ngươi muốn làm gì?!”
Sở dĩ chủ sự Lam Đằng không bình tĩnh được là vì hắn thấy Mị Nương nổi yêu phong cuốn toàn bộ bệnh nhân trong y quán ra ngoài.
“Đây rất rõ ràng, nếu ta không thể gặp Dạ thần y, ta sẽ đốt cháy tòa y quán này.”
Trong tay Mị Nương toát ra một ngọn lửa uy hiếp chủ sự Lam Đằng, tuy rằng làm như vậy thật không lý trí, nhưng trong lòng Mị Nương rõ ràng, không làm ra lớn chuyện làm sao nàng có thể gặp được Dạ thần y.
Hai người Lâm Thiên Dương bên cạnh sững sờ nhìn hành vi của Mị Nương, đây là không muốn sống nữa sao, dám uy hiếp Thiên Yêu thành.
Hai người Lâm Thiên Dương muốn ngăn cản nhưng thấy Lục Trạch hôn mê bọn họ im lặng. Lục Trạch không kiên trì được bao lâu nữa, Mị Nương làm như vậy cũng là bị bức bất đắc dĩ. “Ngươi điên rồi, nơi này chính là sản nghiệp của Thiên Yêu thành, yêu vương cũng không dám động thủ với nơi này, ngươi dám động thủ là không muốn sống nữa sao?”
Chủ sự Lam Đằng cảm thấy Mị Nương điên rồi, lại dám đến mạo phạm Thiên Yêu thành. “Ngươi tốt nhất nên liên lạc với người phía trên của ngươi, nếu ngọn lửa này của ta tiếp tục, ta ra sao thì không biết, nhưng chắc chắn ngươi sẽ bị truy cứu trách nhiệm!”
Mị Nương tiếp tục uy hiếp chủ sự Lam Đằng.
“Ngươi, ngươi!”
Chủ sự Lam Đằng tức giận nhìn Mị Nương chân trần không sợ mang giày, hắn bất đắc dĩ chỉ có thể đi liên lạc với người phía trên.
Cửa truyền tống vừa mở ra, Thiên Yêu thành có người tới.
“Ai đã gây chuyện đây?!”
Đại gia Bồ Đề đi ra, vừa đi ra tản ra khí tức yêu vương cấp hai mãnh liệt.
Mị Nương thu hồi ngọn lửa trong tay, quỳ xuống trước mặt Bồ Đề.
“Tiền bối, tiểu bối muốn cứu người, không thể không tạo ra chuyện khiến cho Thiên Yêu thành chú ý, tiểu bối khẩn cầu Dạ thần y hỗ trợ cứu một người.”
Mị Nương không thèm để ý Thiên Yêu thành có thể trừng phạt nàng quậy phá hay không, nàng chỉ muốn cứu người.
“Thiên Yêu thành có quy tắc của Thiên Yêu thành, há ngươi muốn cứu người là có thể làm loạn lung tung, ngươi xem Thiên Yêu thành là cái gì.”
Bồ Đề nói thẳng.
“Tiền bối, người nàng cứu rất quan trọng đối với nàng, nàng cũng bất đắc dĩ mới làm như vậy, xin tiền bối tha thứ cho nàng cấp thiết muốn cứu người.”
Chung Bình Phàm nói.
“Ai không có người quan trọng, nàng làm như vậy cũng là hợp tình hợp lý, Thiên Yêu thành nếu bởi vậy mà trừng phạt khó tránh khỏi có người thuyết thư ra nói vào.”
Lâm Thiên Dương cũng đứng ra nói.
Bồ Đề muốn nói gì chợt nhận được tin tức gì tạm dừng một chút.
“Ngươi chưa có phóng hỏa, lần này coi như xong, nếu lần sau còn dám như vậy đừng trách ta không khách khí.”
Bồ Đề vung tẩu thuốc lên, Mị Nương cùng với bọn Lâm Thiên Dương đều bị cuốn ra khỏi y quán.
“Vừa rồi ngươi quá điên cuồng, nếu ngươi thật sự phóng hoả thì chúng ta chết cả rồi.”
Lâm Thiên Dương sống sót sau tai họa lên tiếng.
“Làm sao đây, ngươi đúng là không có lương tâm, ngươi kêu ta cứu ngươi như thế nào hả?” Mị Nương không để ý tới hai người Lâm Thiên Dương, ngơ ngác nhìn Lục Trạch đang hôn mê, bây giờ không thể cầu kiến Dạ thần y, Mị Nương trông thật bất lực.
“Có phải các ngươi quá đáng lắm hay không, ta làm phụ thân còn chưa thấy nhi tử, các ngươi lôi nhi tử của ta đi khắp nơi!”
Lục lão gia tử đỡ nạng chạy tới.
Ban đầu hắn nhận được tin tức chạy tới tổng bộ, kết quả đến tổng bộ mới biết nhi tử bị bọn Lâm Thiên Dương đưa đến chợ đen dưới lòng đất.
Lo lắng nhi tử có vấn đề, hắn vội vã đến chợ đen dưới lòng đất.
Hết chương 454.

Bạn cần đăng nhập để bình luận