Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 383. Thực yêu ma!




“Tiểu Bát, ngươi đi cho ta!”
Ma Tương không biết trong cơ thể bát ca có yêu vương, rất cảm động hành vi của bát ca nhưng hắn không hy vọng bát ca chết ở đây, đang đẩy bát ca ra.
“Không đi, ta sẽ không đi!”
Bát ca mặc kệ Ma Tương đẩy hắn như thế nào, hắn cũng không chịu đi.
Ma Tương không còn đẩy bát ca nữa, vì móng vuốt sắc bén của thiên bức vương đã xuất hiện trước mắt.
Bóng đen của rắn hổ mang chúa từ trong cái bóng của bát ca đột nhiên hiện ra, một đuôi quét ngang, đánh tan công kích của thiên bức vương.
“Sau này đừng diễn kịch nhàm chán như vậy, ta thấy xấu hổ lắm.”
Nhìn bọn Ma Tương ngây ra như phỗng, ánh mắt Hoàng Đông Kiệt ghét bỏ nói.
“Yêu, yêu vương!”
Thấy bóng đen của rắn hổ mang chúa, mắt quần yêu chấn động, bọn họ đều thật không ngờ trên người bát ca lại cất giấu một yêu vương.
“Tiểu, Tiểu Bát, chuyện này, chuyện này...”
Ma Tương không thể suy nghĩ nhìn bóng đen rắn hổ mang chúa hỏi bát ca.
“Đại ca đừng sợ, có đại lão ở đây chúng ta sẽ bình an vô sự.”
Bát ca đã từng chứng kiến thực lực của đại lão, cho rằng có đại lão ở đây, thiên bức vương chỉ là đệ đệ...
Quần yêu thấy đại biểu nhà mình bị thiên bức vương đánh cho không hề có lực hoàn thủ, nội tâm tuyệt vọng càng lúc càng mãnh liệt, cảm thấy hôm nay có thể là kiếp nạn không thể tránh khỏi, nhưng yêu vương mới xuất hiện, khiến cho nội tâm tuyệt vọng của bọn họ thắp lên chút ánh sáng.
Bọn họ không biết yêu vương mới xuất hiện là địch hay bạn, nhưng nội tâm bọn họ đa số đều thiên về yêu vương mới xuất hiện là bạn.
“Các hạ là?”
Ánh mắt thiên bức vương vô cùng ngưng trọng nhìn Hoàng Đông Kiệt, vì hắn cảm ứng được cảm giác nguy cơ từ trên người Hoàng Đông Kiệt, hắn lập tức biết yêu vương mới xuất hiện ít nhất cũng giống như hắn.
“Một người qua đường mà thôi.”
Hoàng Đông Kiệt nói rất ít, đáp lại là một người qua đường rồi không nói nữa.
“Người qua đường? Các hạ đây là muốn bảo vệ bọn họ sao, nếu vậy ta sẽ nể mặt ngươi, ngoại trừ nàng, tất cả yêu ma khác đều có thể đem đi."
Thiên bức vương nghe được câu trả lời này, cau mày một chút, đối phương trả lời qua loa có lệ như vậy, rõ ràng đối với thái độ của hắn hơi ngạo mạn.
Nhưng nghĩ đến đối phương ít nhất cùng một cấp bậc yêu vương, có tư cách ngạo mạn. Nghĩ đến không cần phải trêu chọc yêu vương cùng cấp bậc, thiên bức vương nể mặt để Hoàng Đông Kiệt mang đi yêu khác.
Duy chỉ khổng tước nữ Tử Tiêu thì hắn không cho, vì khổng tước nữ Tử Tiêu độ kiếp phá hủy liên hệ giữa hắn và Thiên Yêu thành, nhất định phải giết chết khổng tước nữ Tử Tiêu mới có thể bình ổn lửa giận trong nội tâm hắn.
“Không!”
Thân ảnh Hoàng Đông Kiệt lắc lư một chút, không còn giữ dáng vẻ rắn hổ mang chúa mà thay đổi thành dáng vẻ Đông Võ Vương Hoàng Đông Kiệt đời trước.
Hoàng Đông Kiệt trở về dáng vẻ thanh niên hơn ba mươi tuổi hoạt động một chút, đối với dáng vẻ lúc này còn rất hài lòng.
“Được, hôm nay nể mặt ngươi, ngươi dẫn bọn họ đi thôi!”
Thiên bức vương vì Hoàng Đông Kiệt nói không được là muốn bảo vệ khổng tước nữ Tử Tiêu, hắn cắn răng suy nghĩ một hồi.
Từ vừa rồi đến bây giờ, hắn đối phó bọn Hầu Đại Thiên tiêu hao không ít yêu lực, hơn nữa không biết đối phương thực lực mạnh yếu, nếu như đối phương lúc này tranh đoạt thần khí với hắn, vậy thì phiền toái của hắn lớn rồi.
Đánh giá trái phải một chút, vẫn là bảo trụ thần khí quan trọng hơn, vì thế hắn đè nén lửa giận để đối phương mang khổng tước nữ Tử Tiêu đi.
“Ngươi nhầm một chuyện, ta nói không được không phải là nói ngươi bảo ta mang đi tất cả yêu tinh nơi này, ý của ta là, ta muốn tất cả yêu nơi này, thần khí ta cũng muốn, ngươi cũng là của ta!”
Quần yêu vừa nghe biết Hoàng Đông Kiệt có chủ ý với bọn họ, cũng không biết Hoàng Đông Kiệt có lợi cho bọn họ hay là có hại.
Mà biểu cảm thiên bức vương trầm xuống, đối phương cũng muốn thần khí, ngay cả hắn cũng không buông tha, đối phương quả nhiên muốn đối chọi với hắn đến cùng.
“Tiểu Bát, hắn lấy chúng ta làm gì?”
Ma Tương nội tâm bất an hỏi bát ca.
“Hắn là thực yêu ma, không có gì bất ngờ chúng ta đều sẽ trở thành lương thực dự phòng của hắn.”
Bát ca cười hì hì nói.
“Cái gì, thực yêu ma!”
Ma Tương nghe vậy mồ hôi lạnh sau lưng đều toát ra.
“Đừng căng thẳng, ta nói đùa, hắn là thực yêu ma không sai, nhưng hắn có nguyên tắc, chỉ ăn yêu làm ác, không có hứng thú đối với yêu tốt.”
“Điểm này ta có thể cam đoan, hắn ẩn giấu trên người ta một đường đi tới, yêu xấu yêu tốt đều đụng qua, dường như ác yêu đều vào bụng hắn, duy chỉ có hảo yêu hắn đều buông tha.” Bát ca thấy chim sẻ yêu lo lắng sợ hãi, vội vàng giải thích.
“Ngươi nói nhẹ nhàng, tiêu chuẩn hắn phán đoán hảo yêu ác yêu là gì ngươi biết không?”
“Tất cả yêu ở đây, an phận thủ thường cũng không có bao nhiêu.”
“Đừng nhìn bọn họ bề ngoài dễ ở chung, cá lớn nuốt cá bé mới là bản tính của bọn họ, không, là bản tính làm yêu của chúng ta, xin hỏi chúng ta như vậy làm gì có tiêu chuẩn thiện ác gì.” Ma Tương cảm thấy Tiểu Bát quá ngây thơ, quy tắc đều là do cường giả quyết định, hảo yêu ác yêu còn không phải là một ý niệm của đối phương thôi sao.
“Cái này, ta tin tưởng hắn, nếu hắn thật sự lấy tất cả yêu quái nơi này trở thành lương thực dự phòng, ta sẽ nghĩ biện pháp bảo vệ đại ca và Tiểu Ngải tỷ.”
Bát ca giọng chắc chắn nói.
“Các hạ, ta đã nể mặt ngươi, nếu như các hạ tiếp tục được một tấc tiến một thước, vậy ta chỉ có thể nói cho ngươi biết nơi này là địa bàn của ai.”
Thiên bức vương nghe được Hoàng Đông Kiệt không chỉ muốn tranh đoạt thần khí với hắn mà còn coi hắn là con mồi, đây quả thực là khinh yêu quá đáng.
Cũng may hắn có thể dễ dàng tha thứ, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không trở mặt với yêu vương cùng cấp bậc.
Một cái bóng dây bay trong không trung và cắt đứt một nửa thắt lưng của thiên bức vương. Thiên bức vương cũng sớm có phòng bị, trước khi công kích của Hoàng Đông Kiệt đến, thân thể của hắn đã hóa thành tổ chức thiên bức nhỏ.
Bên hông thiên bức vương rậm rạp chằng chịt thiên bức nhỏ lúc nhúc, hơn một ngàn thi thể thiên bức nhỏ bị thiên bức vương bài ra ngoài, bên hông thiên bức vương nháy mắt tổ chức lại khôi phục.
“Ta nhịn đại gia ngươi!”
Hoàng Đông Kiệt đột nhiên công kích khiến cho thiên bức vương bạo khởi, ngưng tụ ra vô số quả cầu năng lượng đỏ thẫm đánh tới Hoàng Đông Kiệt.
Hết chương 383.

Bạn cần đăng nhập để bình luận