Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 507. Lôi kiếp!!!




“Phụ thân, nếu không chúng ta thả tử tù vào để uy lực thiên kiếp tăng lên.”
Lục Thế Viễn đảo mắt nói.
“Người can thiệp xuất hiện mới có thể khiến cho uy lực của thiên kiếp tăng gấp đôi, tử tù có thể can thiệp cái gì, hắn giống như một ngọn cỏ nhỏ trước mặt thiên kiếp.”
“Không ảnh hưởng được thiên kiếp, thiên kiếp làm sao có thể tăng gấp đôi.”
Lục Trạch lắc đầu nói.
“Người bình thường không ảnh hưởng tới thiên kiếp, tu sĩ hẳn là không có vấn đề, không bằng...”
“Tiểu Viễn, mạng sống rất đáng trân trọng, chúng ta không thể coi nhẹ mạng người.”
Lục Trạch trừng mắt nhìn nhi tử hắn một cái nói.
“Đừng lo lắng, hắn là dị loại, muốn độ kiếp thành công dường như không thể.”
Lý Nhiên Thiên lạnh nhạt nói.
“Ầm ầm!”
Một trận lôi kiếp rơi xuống.
Hố vạn cốt khô bị thiên kiếp bổ ra, hình thành một khe nứt thật lớn lại sâu không thấy đáy, lôi kiếp càng rơi vào trên người Mạnh Thường. Mạnh Thường ngăn lại, cảm xúc vô cùng ngưng trọng đề phòng trận tiếp theo.
“Đây chính là uy lực của thiên kiếp, bổ hố vạn cốt khô thành một khe nứt.”
“Mỗi một trận lôi kiếp có uy lực này, còn có hai mươi sáu trận nữa, dị loại này chắc chắn không chống đỡ nổi.”
Đại bộ phận trảm yêu sứ chưa từng thấy qua uy lực thiên kiếp đều hít sâu một hơi.
Trận thiên kiếp đầu tiên hạ xuống, dân chúng kinh thành đều thấy được.
Tuy rằng bọn họ không biết phát sinh chuyện gì nhưng dưới thiên uy này, bọn họ đều lạnh run trốn ở trong phòng của mình.
“Vốn tưởng chỉ lướt qua một cái, không ngờ còn xuất hiện biến cố này, người đâu, mời Lôi Chấn Thiên cùng thợ làm giấy đi qua xem một chút, phòng ngừa vạn nhất.”
Thái ti Lý Chí Đào đứng ở cửa phòng nhìn kiếp vân trên bầu trời, cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, vì phòng ngừa vạn nhất, hắn quyết định để người thợ rèn và thợ làm giấy đi qua xem một chút...
Ầm ầm!
Lôi kiếp chậm rãi hạ xuống, dù cho hố vạn cốt khô đã bị bổ đến không tồn tại nhưng lôi kiếp vẫn như cũ không hạ thủ lưu tình.
“Trận thứ hai mươi bốn!”
Chúng trảm yêu sứ đếm số lượng lôi kiếp, càng tiếp cận hai mươi bảy trận nội tâm của bọn họ lại càng bất an.
“Đã hai mươi bốn trận rồi, sẽ không thật sự để hắn độ kiếp thành công chứ?”
“Sẽ không, sẽ không, hắn là dị loại, hắn không thể dễ dàng thành công như vậy, chắc chắn hắn sẽ hôi phi yên diệt ở trận lôi kiếp tiếp theo.”
Ầm ầm!
Trận lôi kiếp thứ hai mươi lăm hạ xuống, mây đen trên bầu trời vẫn không tản đi có nghĩa là dị loại vẫn còn sống.
“Lý lão, chỉ còn lại hai trận cuối cùng, một khi hắn độ kiếp thành công, hắn chính là yêu vương.” Người khác căng thẳng hỏi Lý lão nhưng Lý lão cũng ngưng trọng nhìn nơi luyện ngục bị lôi kiếp bổ ra.
“Mọi người đừng căng thẳng, thiên kiếp càng về sau uy lực càng lớn.”
“Dị loại này đã trải qua hai mươi đạo thiên kiếp tẩy lễ phía trước, nói vậy vết thương đã chồng chất, hắn rất khó vượt qua hai trận lôi kiếp cuối cùng.”
Lục Trạch trấn an mọi người.
“Có điều vì phòng ngừa vạn nhất, vẫn bày ra trận pháp ở khu vực này .”
“Một khi hắn độ kiếp thành công, chúng ta kích hoạt trận pháp nhốt hắn bên trong, tuy rằng không nhất định có thể phong bế hắn nhưng có thể kéo dài thời gian, chờ đợi Hắc Đế hoặc là cường giả triều đình đến.”
Chủ ý của Lục Trạch được mọi người tán thành, nghe Lục Trạch phân phó bày trận pháp ra. “Ầm ầm!”
Trận thứ hai mươi sáu hạ xuống, kiếp vân trên trời vẫn như cũ không tản đi, nội tâm chúng trảm yêu sứ trầm xuống.
“Ầm ầm!”
Trận lôi kiếp thứ hai mươi bảy hạ xuống, một luồng khí tức yêu vương toát ra từ luyện ngục chi địa.
Sắc mặt Lục Trạch vô cùng khó coi, bọn họ biết dị loại đã độ kiếp thành công.

“Chuẩn bị kích hoạt trận pháp!”
“Chờ đã!”
Lục Trạch muốn kích hoạt trận pháp chợt bị Lý lão ngăn cản.
“Các ngươi mau xem, kiếp vân không tản đi, ngược lại càng thêm ngưng tụ, càng thêm đáng sợ.” Mặc dù Lý lão kinh nghiệm dày dạn, thấy kiếp vân trên trời thay đổi, trong mắt cũng tràn đầy kinh ngạc.
“Chết tiệt, hắn đang chuẩn bị liên tiếp độ thiên kiếp một ngàn năm đạo hạnh, dị loại này lấy đâu ra một ngàn năm đạo hạnh, làm sao hắn dám liên tục độ lôi kiếp lần thứ hai.”
Dù sao Chung Bình Phàm cũng là thánh tử của Đạo gia, nhãn giới không phải người bình thường có thể so sánh, thấy kiếp vân trên trời thay đổi, hắn dĩ nhiên biết dị loại muốn làm gì, không khỏi lớn tiếng nói ra. Lời của hắn tự nhiên được các trảm yêu sứ cùng ngự thường sử khác ở hiện trường nghe được.
“Mẹ kiếp, chúng ta gặp phải dị loại trong dị loại.”
“Vừa mới trở thành dị loại đã có hơn một ngàn năm đạo hạnh, còn muốn liên tục độ thiên kiếp lần thứ hai, nếu như hắn thành công, hắn chính là dị loại cấp bậc yêu vương cấp hai.”
“Thật sự là gặp quỷ rồi, một quỷ vương dung hợp cùng một cốt yêu như thế nào lại tạo ra quái thai như vậy.”
“Hy vọng hắn bị thiên kiếp lần thứ hai bổ chết, nếu hắn độ kiếp thành công, dị loại như vậy có lẽ Hắc Đế cũng khó có thể ngăn cản.”
Chúng trảm yêu sứ cùng ngự thường sứ đều vì chuyện dị loại mà ồn ào.
“Hằng ca, nếu hắn độ kiếp thành công, ngươi nói lão tổ của ta có thể đối phó hắn không?”
Quy Tiểu Thánh hỏi.
“Có thể, lão tổ ngươi ăn yêu không có tác dụng phụ, những năm gần đây lão tổ ngươi dựa vào Trảm Yêu Ti cũng không biết ăn bao nhiêu yêu quái, đạo hạnh đã sớm không biết tăng vọt đến cấp độ nào.”
“Với sự cường đại của lão tổ ngươi, ta cảm thấy thiên hạ này không ai là đối thủ của lão tổ ngươi được.”
“Nếu như nhất định phải tìm ra một đối thủ có thể đọ sức với lão tổ ngươi, chỉ có vị thành chủ Thiên Yêu thành tràn ngập thần bí kia thôi.”
“Nhưng cũng chỉ là đọ sức, thành chủ muốn đánh bại lão tổ ngươi hẳn là không thể.”
“Chỉ là ta cảm thấy hơi kỳ lạ, động tĩnh nơi này lớn như vậy, hẳn là lão tổ ngươi sớm cảm ứng được rồi, vì sao hắn không đến?”
Hằng nghĩ không ra.
“Có thể lão tổ ta đã sớm đến, chỉ là trốn không ra. Hoặc là vì nguyên nhân khác lão tổ không muốn đến.”
Quy Tiểu Thánh suy nghĩ một chút, cũng chỉ có hai loại kết quả này.
Hết chương 507.

Bạn cần đăng nhập để bình luận