Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 315. Kết thúc cũng là bắt đầu!




“Là ta.”
Hoàng Đông Kiệt đối mặt với hai lão hồ ly già mà không chết thành tặc, muốn không thừa nhận cũng không được.
Trương Cửu Thiên không cần nghĩ, cũng biết Hoàng Đông Kiệt tám chín phần mười là vì việc này mới xuất hiện.
“Ừm, bọn chúng ngứa da, ta cũng đã lâu không đánh bọn chúng.”
“Cảm phiền ngươi xuống tay nặng một chút, bọn chúng thừa dịp ngươi không ở đây càng ngày càng không biết yêu già kính trẻ, thường xuyên quát tới quát lui với hai lão già chúng ta.” Hoàng Thiên Thạch cũng không khách sáo xúi hắn đánh tàn nhẫn một chút.
“Đồng ý!”
Trương Cửu Thiên đồng dạng gật đầu đồng ý nói.
“Lúc đó dưới sự tự bạo của bọn Trịnh Thiên Tuyệt ngươi làm thế nào thoát được?”
Hai người Hoàng Thiên Thạch cũng không vội để Hoàng Đông Kiệt đi đánh người, trước uống trà tán gẫu một chút, chờ bọn họ đánh đủ rồi đi.
“Ta có thủ đoạn khác thoát hiểm, chỉ là thủ đoạn của ta còn chưa dùng, ta đột phá, dùng thực lực của Thiên Nhân để thoát thân.”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
“Thiên , Thiên Nhân, à, hình như cũng không có gì bất ngờ, dù sao chuyện kỳ tích phát sinh trên người ngươi cũng nhiều rồi.”
Trương Cửu Thiên kinh hãi một chút nhưng nghĩ đến cuộc sống của Hoàng Đông Kiệt cũng giống như hack game, không muốn nói gì nữa.
“Thiên Nhân! Tuổi thọ khoảng một ngàn năm, tốt lắm, tốt lắm!”
Hoàng Thiên Khải cao hứng đến hưng phấn, có Hoàng Đông Kiệt là Thiên Nhân tồn tại, đế quốc Đại Hạ trong hơn một ngàn năm tới sẽ không có bất kỳ dao động nào.
Lúc này hắn cũng không lo lắng sau khi mình qua đời, đế quốc sẽ xuất hiện hoàng đế hồ đồ, có Hoàng Đông Kiệt ở đây, đế quốc sẽ ổn định.
“Đây là tăng thọ đan ta nghiên cứu chế tạo, có thể gia tăng một trăm năm thọ mệnh, không có tác dụng phụ, đây là lễ vật của ta cho các ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt lấy hai cái hộp nhỏ ra lần lượt đưa cho hai lão nhân.
Hoàng Thiên Thạch và Trương Cửu Thiên lấy được cái hộp nhỏ kích động khó có thể nhịn, có thể tiếp tục sống sót thì ai lại muốn chết, bọn họ mở cái hộp nhỏ ra ăn đan dược bên trong.
Sau khi ăn xong, bọn họ rất nhanh nghênh đón mùa xuân thứ hai, chỉnh thể hai người đều tràn đầy sức sống, càng trẻ trung hơn.
Hoàng Đông Kiệt và Trương Cửu Thiên vui vẻ trò chuyện, kết quả có mấy người xuất hiện cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ.
Người tới không phải ai khác, là thê tử của Hoàng Thiên Trấn và Hoàng Thiên Khải, năm người Trần Vũ Linh, tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên, Nhậm Vận Nhi và Dương Lộ Lộ.
Các nàng không có cách nào ngăn cản hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn giao chiến, lại lo lắng tình trạng của bọn họ, hy vọng lão tổ và Trương Cửu Thiên sẽ có mặt để ngăn chặn những rủi ro khó lường.
“Võ, Võ Thần!”
“Công công!”
Chỉ không quá một khắc các nàng thấy Hoàng Đông Kiệt, ai nấy đều khiếp sợ vô cùng.
“Còn không mau tới gặp công công các ngươi đi!”
Trương Cửu Thiên cười xấu xa nói.
“Đừng gọi công công, gọi ta phụ thân là được rồi.”
Thái giám hoàng cung cũng gọi là công công, Hoàng Đông Kiệt cũng không muốn người khác gọi hắn là công công, lên tiếng đính chính.
“Bái kiến phụ thân đại nhân.”
Trần Vũ Linh vui vẻ, bọn họ không biết Vũ Thần Hoàng Đông Kiệt sống như thế nào, nhưng chỉ cần Vũ Thần Hoàng Đông Kiệt ở đây, trượng phu của các nàng sẽ không có bất kỳ chuyện bất ngờ nào xuất hiện.
“Ta biết ý đồ của các ngươi, hai tên tiểu tử thúi đánh cũng đủ lâu rồi, bây giờ ta đi dạy bọn họ làm người như thế nào.”
Hoàng Đông Kiệt nói xong biến mất không thấy.
“Lão tổ, chuyện này...”
“Các ngươi yên tâm đi, phụ thân các ngươi đã là quái vật Thiên Nhân, hắn muốn làm gì không ai có thể ngăn cản đâu.”
“Thiên, thiên nhân!”
Trung tâm chiến trường.
“Có đáng không, ngươi vì bọn họ như thế có đáng không?”
Hoàng Thiên Trấn đánh một quyền vào mặt Hoàng Thiên Khải, rống giận hỏi.
“Ngươi đã làm sai chuyện, ta đương nhiên phải ngăn cản ngươi, không có gì đáng hay không đáng!”
Hoàng Thiên Khải cũng đáp trả, đánh một quyền vào mặt Hoàng Thiên Trấn, khiến cho hai người mặt mũi đều bầm dập.
Đột nhiên có chuyện kỳ lạ gì đó xảy ra!
Tại hiện trường hơn chín mươi chín phần trăm cường giả Tông Sư đột nhiên dừng lại, rời khỏi chiến trường, hình thành một vòng tròn thật lớn bao vây hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn.
Hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn phát hiện tình hình không thích hợp cũng lập tức dừng tay lại, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tình hình quỷ dị chung quanh.
Cường giả triều đình trung thành với Hoàng Thiên Trấn đều tụ tập bên người Hoàng Thiên Trấn, bảo hộ Hoàng Thiên Trấn tầng tàng lớp lớp, chỉ là nhân số mới hơn ba trăm người, mà Hoàng Thiên Khải bên này càng ít, chỉ có hơn một trăm cường giả Thiên Sư Đạo.
Chênh lệch với hơn năm ngàn cường giả Tông Sư xung quanh thật sự quá lớn.
“Chuyện gì xảy ra với các ngươi, các ngươi đang làm gì vậy?”
“Lý thống lĩnh, ngươi đang làm gì, trên người ngươi chảy một nửa huyết mạch hoàng thất, ngươi và bọn họ bao vây chúng ta là có ý gì?”
“Thưa bệ hạ, có thể bọn họ đã phản bội chúng ta!”
Tình hình quỷ dị khiến cho hai huynh đệ Hoàng Thiên Trấn buông bỏ ân oán của mình, đều cực kỳ khó hiểu vì sao người mình mang đến lại có thể phản bội mình, hơn nữa còn là nhiều người như vậy, ai mà có năng lượng lớn xúi giục bọn họ như vậy.
Chỉ có điều hiện trường không có ai trả lời bọn họ!
“Lý Quý, nói cho ta biết chuyện gì xảy ra, ngươi là người người phụ vương để lại cho ta, ta không tin ngươi sẽ phản bội ta!”
Hoàng Thiên Trấn biết hơn năm ngàn cường giả Tông Sư có đa số là thành viên cũ của Thánh Đình hội, Lý Quý không chỉ là thủ lĩnh Thánh Đình hội, mà còn là quản gia của Đông Võ Vương phủ.
Một lòng trung thành với phụ vương của hắn, sau khi phụ vương chết để lại Lý Quý cho hắn, hắn không tin Lý Quý sẽ phản bội hắn, nhưng tình hình quỷ dị tại hiện trường khiến cho hắn không thể không cảnh giác.
Lý Quý không đáp lại, cúi đầu cung kính lui sang một bên, người bên cạnh cũng theo hắn cúi đầu lui sang một bên trái phải, chừa ra một lối đi.
Tiếng bước chân truyền đến, hơn năm ngàn cường giả Tông Sư cúi đầu thấp hơn.
“Phụ, phụ vương!”
Hết chương 315.

Bạn cần đăng nhập để bình luận