Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 343. Bắt cóc




Phòng ngự vừa biến mất, Thử Yêu liền không kịp chờ đợi tóm về phía ba người Lục Thế Viễn, ngay thời điểm hắn sắp đắc thủ, một đạo thanh mang sắc bén bắn về phía hắn.
Quy Thường tốc độ phản ứng cực nhanh, trực tiếp tránh đạo thanh mang sắc bén kia ra.
"Đây, đây là, Cửu Hồn Thảo!"
Sau khi nhìn thấy thứ công kích hắn là vật gì, Quy Thường trực tiếp lâm vào trong tham lam vô biên.
"Cái gì, Cửu Hồn Thảo của hắn!"
Một con Thử Yêu khác cũng rơi vào trong khiếp sợ, thật sự là hắn muốn không khiếp sợ cũng không được, Cửu Hồn Thảo không chỉ là Thánh Dược chữa thương, còn là thần vật trong phương diện tu bổ linh hồn, nâng cao tư chất, hóa giải tâm ma cũng ở bên trong phạm vi của Cửu Hồn Thảo.
Đụng tới loại Thần Thảo này, Yêu Vương cũng phải xuất thủ lớn, ai ngờ rằng loại thần thảo cấp bậc này lại có thể xuất hiện ở nơi này.
"Đại ca mau trở lại đi, tên đại ngốc mà Tiểu Trúc làm bại lộ rồi, cứ ở đây không trở về, tên đại ngốc này sẽ bị người khác bắt đi mất."
Hai Tiểu Hồng Ngư nhả bong bóng ở trong nước, bọn nó bây giờ cũng không làm được gì cả, chỉ có thể mong chờ rùa đen trở về nhanh một chút.
"Thánh vật, thánh vật, đây có lẽ là đại cơ duyên thuộc về chủ tử ta, nhân loại đâu có tư cách sở hữu thánh vật như vậy."
Lòng trung thành trong lòng của Thử Yêu Quy Thường cuối cùng đã vượt qua lòng tham, hắn không kịp chờ đợi muốn tóm lấy cây Cửu Hồn Thảo này mang về cho chủ tử.
"Chạy mau, nhanh đi tìm gia gia ta..."
Lục Thế Viễn nhìn thấy Tiểu Thảo Yêu cành khô run rẩy, đây là biểu hiện của sợ hãi, hắn lập tức biết Tiểu Thảo Yêu căn bản không phải là đối thủ của hai Thử Yêu.
Liên tưởng đến Tiểu Thảo Yêu vì bọn họ bất chấp nguy hiểm công kích về phía hai Thử Yêu, điều này khiến cho Lục Thế Viễn trong lòng không biết có bao nhiêu cảm động, nhưng hắn vẫn lý trí bảo Tiểu Thảo Yêu nhanh gọi người.
Tiện thể gọi phụ thân gia gia hắn trở về...
"Muốn đi, đừng hòng!"
Một con Thử Yêu khác nhìn thấy Cửu Hồn Thảo quay người muốn chạy trốn, lập tức nhảy bổ về phía Cửu Hồn Thảo.
"Giết"
Ngay khi Thử Yêu sắp đắc thủ, một tiếng gầm gừ táo bạo giống như tiếng lôi từ phía bên trời ập tới, là phụ tử Lục Hải Nguyên chạy về.
Khoảnh khắc khi cấm văn mất đi hiệu lực kia, phụ tử Lục Hải Nguyên tuần tra ở gần đó lập tức phát giác được, ý thức được cái gì đó, bọn họ lập tức đuổi vào trong nhà.
Chạy tới cửa nhà, đúng lúc nhìn thấy một con Thử Yêu đang nhảy bổ về phía Cửu Hồn Thảo, Lục Trạch không chút nương tay, vừa ra tay chính là dốc toàn lực.
"Phốc"
Một chút ngoài ý muốn cũng không có, con Thử Yêu không biết tên này bị bể đầu.
"Phụ thân gia gia..."
Lục Thế Viễn nhìn thấy phụ thân gia gia trở về, lập tức kích động.
"Đáng chết..."
Quy Thường nhìn thấy đồng bọn bị nổ đầu, gót chân bỗng nhiên nhảy lên, thẳng đến chỗ ba người Lục Thế Viễn.
"Két"
Lục Hải Nguyên nhìn thấy Thử Yêu đi thẳng đến chỗ con dâu cùng tôn tử tôn nữ, trực tiếp tế ra phi kiếm quấn giết về phía Thử Yêu. Thử Yêu cũng là lang yêu, biết muốn tóm lấy ba người gần như không có khả năng, thân thể lắc một cái, trốn ra chỗ hiểm, túm vào một người trong đó.
Lục Thế Viễn nhìn thấy Thử Yêu nhảy bổ tới, cũng không biết lực lượng từ đâu trực tiếp đẩy mẫu thân và muội muội ra.
"Tóm được rồi!"
Thử Yêu không để ý đến việc bị phi kiếm xuyên thủng cánh tay trái, hắn tóm lấy một đứa bé, móng phải đang gắt gao bóp giữ yết hầu của Lục Thế Viễn.
"Tất cả không được nhúc nhích, nếu không ta bóp nát cổ họng của hắn."
Quy Thường bắt được con tin, trực tiếp uy hiếp phụ tử Lục Hải Nguyên không được giở trò.
"Tiểu Viễn"
"Ca ca"
Mẫu thân muội muội nhìn thấy Lục Thế Viễn bị bắt, gấp gáp đến mức hoảng lên.
Ánh mắt của Lục Trạch nhìn chằm chằm vào Thử Yêu, nhưng hắn vẫn tỉnh táo giữ thê tử lại, không cho thê tử xông loạn lên. Giờ khắc này, lão rùa đen Hoàng Đông Kiệt đã lặng lẽ trở về, nhưng mà hắn không có bất kỳ cử động nào, nằm sấp ngắm cảnh bên hồ, lẳng lặng xem náo nhiệt.
Hoàng Đông Kiệt đã từng bói quẻ cho Lục gia từ rất sớm, biết được chuyện xảy ra đêm này, hắn không có ngăn cản, là bởi vì Lục Thế Viễn sẽ không xảy ra chuyện, thuộc về cái loại hữu kinh vô hiểm kia.
Biết kết quả như vậy, Hoàng Đông Kiệt đương nhiên nhàn rỗi xem náo nhiệt.
"Thả tôn tử ra, ta sẽ để cho ngươi đi."
Nhìn thấy Thử Yêu, Lục Hải Nguyên không cần suy nghĩ cũng biết Thử Yêu này là thủ hạ của Thử Vương Tiết Phàm.
Hắn chỉ là không ngờ rằng sự trả thù của Thử Vương Tiết Phàm lại tới nhanh như vậy, lại có biện pháp phá hoại cấm văn của đường Quý Nhân.
"Coi ta là tên ngốc sao, thả hắn ra ta còn có thể sống sót ra ngoài ư?"
"Đừng giở trò với ta, muốn cứu hắn, ngươi một mình mang theo Cửu Hồn Thảo tới bãi phế tích, nhớ kỹ, là một mình ngươi."
"Nếu như chúng ta phát hiện có Trảm Yêu Nhân khác tiến vào bãi phế tích, ta sẽ bẻ gãy đầu của hắn."
Quy Thường nhìn chằm chằm vào Lục Trạch nói xong, liền từng bước bước về phía hang chuột mà con Thử Yêu kia đã đào xong trước đó.
"Oan có đầu nợ có chủ, thả nhi tử của ta ra, ta nguyện ý tự phế tay chân đi theo ngươi."
Quy Thường không để ý đến lời của Lục Trạch, tiếp tục đi tới gần hang chuột.
Phụ tử Lục Hải Nguyên nhiều lần muốn động thủ, nhưng cảnh giác của Thử Yêu quá mạnh mẽ, vừa phát giác bọn hắn đã có động tác, móng vuốt sắc bén bóp lấy yết hầu của Lục Thế Viễn càng chặt hơn.
Mãi cho đến khi Thử Yêu kéo Lục Thế Viễn vào hang chuột, phụ tử Lục Hải Nguyên cũng không có cơ hội động thủ.
"Tướng công, Tiểu Viễn, Tiểu Viễn..."
"Phu nhân, nàng đừng sốt ruột, chúng ta sẽ nghĩ cách cứu Tiểu Viễn trở về, trước tiên nàng đưa nữ nhi trở vào trong nhà nghỉ ngơi đi."
Lục Trạch nhìn thấy thê tử sốt ruột, ổn định tâm thần an ủi nói.
"Tướng công, ngươi nhất định phải cứu Tiểu Viễn an toàn trở về."
Hết chương 343.

Bạn cần đăng nhập để bình luận